Vy lấy Thái vì sự ép buộc của gia đình, khi mà nhà cô đang trên bờ vực phá sản và chỉ còn cách lấy người con trai độc đoán và một tay sát gái để cứu vãn nợ nần. Ngày cô mặC váy cưới về nhà chồng là ngày cô đau khổ tuyệt vọng nhất của cuộc đời mình, ngậm đắng cay chịu đựng chấp nhận số phận này.
Đêm tân hôn, anh ta có uống rượu nhưng không đến mức say mèm mà tỉnh bơ đi vào trong phòng, ánh mắt cùng với cười nham hiểm nhìn Vy, khi cô mặc váy maxi trắng dài cùng áo khoác ren ngoài ngơ ngác nhìn anh ta, trong lòng cô đang trào dâng nỗi lo sợ nhưng cố gắng giữ bình tĩnh.
- Này còn đứng đó làm gì, không tự cởi đồ ra đi còn đợi tôi nhắc sao?
Anh ta gầm giọng nói, trừng ánh mắt đáng sợ nhìn Vy khiến cô giật mình nhưng cô vẫn giữ vững tâm lý nói lại không một chút sợ hãi:
- Tại sao tôi phải cởi đồ chứ?
“Chát” Một cái tát mạnh vào mặt Vy vô cùng đau, cô ôm lấy gò má ửng đỏ của mình đưa ánh mắt đỏ hoe ươn ướt nước mắt nhìn anh ta.
- Nếu cô không muốn gia đình cô phá sản thì lo mà phục vụ tốt vào, con gái gì mà phục vụ chán ngắt thế chứ. Còn không mau lên, không muốn tôi ngủ hả?
Vy nghiến răng cắn môi chịu đựng, mặc cho giọt nước mắt chảy xuống cũng thể lau đi được, vì gia đình mà cô đành phải cam chịu. Cô cởi bỏ áo khoác xuống nền rồi từ từ kéo hai dây áo của váy maxi xuống. Anh ta đi tới gần sát Vy làm cô như cứng đờ ra, tim đập thình thịch. Anh ta nhìn nét mặt lo lắng của cô nhếch môi cười rồi nói:
- Nhìn cô cũng hấp dẫn đấy chứ?
Anh ta đưa tay lướt nhẹ lên bờ vai trắng mịn của Vy, khẽ tiến sát tới hơn, anh ta cúi xuống cắn mạnh vào vai cô. Cô nhăn mặt vì đau muốn phát khóc, cố siết tay chịu đựng để không hét lên thành tiếng. Sau đó anh ta đẩy Vy ra rồi nói:
- Đây là sự trừng phạt dành cho cô. Tôi không muốn điều này xảy ra một lần nữa, từ ngày mai cô phải tự động nếu không tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vì đau đớn.
Dứt lời hắn rời khóc phòng đóng sầm cửa lại, lúc này cô gục xuống khóc nấc lên thành tiếng, đưa tay sờ lấy vết cắn in hằn dấu răng đang chảy rướm máu.
Đêm tân hôn, anh ta có uống rượu nhưng không đến mức say mèm mà tỉnh bơ đi vào trong phòng, ánh mắt cùng với cười nham hiểm nhìn Vy, khi cô mặc váy maxi trắng dài cùng áo khoác ren ngoài ngơ ngác nhìn anh ta, trong lòng cô đang trào dâng nỗi lo sợ nhưng cố gắng giữ bình tĩnh.
- Này còn đứng đó làm gì, không tự cởi đồ ra đi còn đợi tôi nhắc sao?
Anh ta gầm giọng nói, trừng ánh mắt đáng sợ nhìn Vy khiến cô giật mình nhưng cô vẫn giữ vững tâm lý nói lại không một chút sợ hãi:
- Tại sao tôi phải cởi đồ chứ?
“Chát” Một cái tát mạnh vào mặt Vy vô cùng đau, cô ôm lấy gò má ửng đỏ của mình đưa ánh mắt đỏ hoe ươn ướt nước mắt nhìn anh ta.
- Nếu cô không muốn gia đình cô phá sản thì lo mà phục vụ tốt vào, con gái gì mà phục vụ chán ngắt thế chứ. Còn không mau lên, không muốn tôi ngủ hả?
Vy nghiến răng cắn môi chịu đựng, mặc cho giọt nước mắt chảy xuống cũng thể lau đi được, vì gia đình mà cô đành phải cam chịu. Cô cởi bỏ áo khoác xuống nền rồi từ từ kéo hai dây áo của váy maxi xuống. Anh ta đi tới gần sát Vy làm cô như cứng đờ ra, tim đập thình thịch. Anh ta nhìn nét mặt lo lắng của cô nhếch môi cười rồi nói:
- Nhìn cô cũng hấp dẫn đấy chứ?
Anh ta đưa tay lướt nhẹ lên bờ vai trắng mịn của Vy, khẽ tiến sát tới hơn, anh ta cúi xuống cắn mạnh vào vai cô. Cô nhăn mặt vì đau muốn phát khóc, cố siết tay chịu đựng để không hét lên thành tiếng. Sau đó anh ta đẩy Vy ra rồi nói:
- Đây là sự trừng phạt dành cho cô. Tôi không muốn điều này xảy ra một lần nữa, từ ngày mai cô phải tự động nếu không tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vì đau đớn.
Dứt lời hắn rời khóc phòng đóng sầm cửa lại, lúc này cô gục xuống khóc nấc lên thành tiếng, đưa tay sờ lấy vết cắn in hằn dấu răng đang chảy rướm máu.
/10
|