Chuyện xảy ra đêm hôm đó, khiến không khí giữa hai người yêu nhau vốn đang ấm áp ngọt ngào, đã có một chút khúc mắc nho nhỏ. Có lẽ đây chỉ là một chút không hài hòa của nam nữ khi ở chung với nhau thôi, dù sao đôi nam nữ nào cũng từng có chuyện như vậy. Chỉ là có một người xuất hiện, khiến lo lắng của Tô Hồng Tụ từ từ lớn dần ra.
Đàm Tư Tư, người này đã từng khiến cô hiểu lầm anh, Mạnh Tư Thành còn giữ lại một tấm hình chụp chung của họ, hiện tại người con gái này lại xuất hiện lần nữa.
Đàm Tư Tư vốn học chuyên ngành truyền thông, nhưng hiện tại cô nàng chợt bỏ qua tất cả tính toán tới thành phố S.
Cô ấy tìm tới Mạnh Tư Thành, cười tự nhiên nói: "Mạnh Tư Thành, hiện tại công việc của tôi phải dựa vào anh rồi, anh phải chứa chấp tôi đấy nhé!"
Mạnh Tư Thành cũng biết Tô Hồng Tụ đã từng có hiểu lầm về mối quan hệ giữa anh và Đàm Tư Tư, nhưng anh cũng không suy nghĩ nhiều, anh cảm thấy đây chỉ là sự hiểu lầm nhỏ của con gái thôi, giải thích một chút không phải rõ ràng sao?
Cho nên anh cười hỏi Đàm Tư Tư: "Đàm mỹ nhân, miếu nhỏ này của chúng tôi, nơi nào có chỗ chứa được vị Phật này đây."
Đôi môi đỏ mọng của Đàm Tư Tư tràn ra một nụ cười hoàn mỹ nói: "Ngôi miếu nhỏ này của các anh rất tốt, tôi chỉ chờ anh định đoạt thôi."
Mạnh Tư Thành vốn không phải người làm việc theo tình cảm riêng, có chứa chấp Đàm Tư Tư hay không còn phải suy tính một chút, cố tình lúc này đồng chí Quách Tứ như du hồn phiêu đãng xuất hiện.
Anh ta nhìn thấy Đàm Tư Tư, nhìn lên nhìn xuống đánh giá rồi khen ngợi không dứt, đồng thời còn cho Mạnh Tư Thành một ánh mắt tán thưởng.
Mạnh Tư Thành biết anh ta hiểu lầm, cho rằng Đàm Tư Tư chính là bạn gái của anh.
Nhưng Mạnh Tư Thành cũng lười giải thích với anh ta, loại chuyện như vậy càng tô thì càng đen, anh có giải thích thì đồng chí Quách Tứ cũng không tin, vì Quách Tứ là người rất có chủ kiến .
Quách Tứ chẳng những là người rất có chủ kiến, mà anh ta còn là người rất có nghĩa khí, vì vậy con người rất có nghĩa khí này vỗ ngực, trực tiếp để Đàm Tư Tư lưu lại, làm một phụ tá nhỏ.
Mạnh Tư thành cũng không chú ý tới ánh mắt ẩn chứa tình ý khó giải của Đàm Tư Tư khi nhìn về phía anh, anh chỉ thấy được ánh mắt bao hàm sự trêu ghẹo của đồng chí Quách Tứ khi liếc về hướng anh.
Mạnh Tư Thành chỉ cười một tiếng, sự thật tạm gác lại nói sau.
Ban đầu Tô Hồng Tụ cũng không biết sự xuất hiện của Đàm Tư Tư, người này đã từng là khúc mắc trong lòng cô nhưng vì sự ngọt ngào ấm áp của hiện tại mà dần dần phai đi rồi. Nhưng có một ngày đi làm khi Tô Hồng Tụ đang sắp xếp tư liêu, cô chợt phát hiện có một vấn đề không hiểu lắm, liền muốn hỏi Mạnh Tư Thành. Giống như rất nhiều người đang yêu, cô cảm thấy không có gì là Mạnh Tư Thành không làm được, lúc này, có chuyện đi hỏi bạn trai là một việc ngọt ngào biết bao, vì vậy cô liền bấm số điện thoại gọi cho Mạnh Tư Thành.
Điện thoại di động reo một lúc mà không có ai bắt máy, Tô Hồng Tụ đang nghe nhạc chờ một lúc lâu, chợt nhớ tới trong điện thoại di động của cô còn có số điện thoại ở phòng làm việc của anh, đó là số điện thoại anh nắm tay cô lưu vào danh bạ.
Tô Hồng Tụ suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định gọi một cú vào số điện thoại đó. Tiếng chuông reo lên mấy tiếng thì được tiếp lên, ngoài dự đoán, nói chuyện là một giọng nữ, giọng nói trong veo lễ phép: "A lô, Xin chào, nơi này là văn phòng luật sư Hạo Đông, xin hỏi ai đó ạ?"
Tô Hồng Tụ sửng sốt một chút, sau đó nói: "Xin chào, xin hỏi nơi này có phải là phòng làm việc của Mạnh Tư Thành không ạ? Tôi tìm anh ấy có chút chuyện." Trong lúc đang trả lời, đột nhiên cô cảm thấy giọng nói đầu dây bên kia có chút quen tai, giống như đã nghe qua ở nơi nào rồi.
Trả lời điện thoại đầu dây bên kia chính là Đàm Tư Tư, thật ra nghe điện thoại không phải phạm vi trách nhiệm của Đàm Tư Tư, nhưng nếu đúng lúc cô ở đây, dĩ nhiên cũng nên giúp một tay nhận cú điện thoại này, mà lúc này Đàm Tư Tư cũng cảm giác, giọng nữ trầm nhẹ của đối phương, có chút cảm giác quen thuộc.
Lập tức cô rất nhanh hỏi lai lịch của người con gái kia, là quan hệ như thế nào với Mạnh Tư Thành, có hay không có chuyện khẩn cấp, có hay không cần lưu lại số điện thoại các loại, Tô Hồng Tụ nghe vậy, sau khi im lặng, liền vội vàng lắc đầu mà nói: "Không có chuyện gì quan trọng, nếu anh ấy không có ở đó, thì thôi vậy." Cô vốn không có việc gấp gì, lao sư động chúng như thế dĩ nhiên Tô Hồng Tụ không muốn .
Nhưng đang lúc cô muốn cúp điện thoại thì bên kia trong đầu Đàm Tư Tư linh quang chợt lóe, kêu ầm lên: "Tôi nhớ ra rồi, cô là Tô Hồng Tụ đúng không?"
Tô Hồng Tụ nghe xong, cảm giác quen thuộc đánh tới lần nữa, vì vậy trong lòng cũng có suy đoán: "Cô. . . . . . Chẳng lẽ là Đàm. . . . . ."
Cô còn chưa nói dứt lời, bên kia Đàm Tư Tư nói tiếp: "Đúng vậy, tôi là Đàm Tư Tư, quả nhiên cô là Tôn Hồng Tụ !"
Vì vậy hai người hàn huyên một lúc, ôn chuyện xong Đàm Tư Tư thật tò mò hỏi tình hình gần đây của Tô Hồng Tụ, còn làm ở công ty kia không, hiện tại đang bận cái gì? Tìm Mạnh Tư Thành có chuyện gì?
Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ là nhất nhất đáp lại, nói cô đã rời đi, không phải là thư ký của Mạnh Tư Thành nữa, hiện tại đang làm việc ở công ty nào vân… vân .
Dĩ nhiên Đàm Tư Tư vẫn nhớ lần hẹn trước Tô Hồng Tụ đi cùng Mạnh Tư Thành đến nơi hẹn, vậy mà hôm nay chỉ hơn tháng, cô ta đã là trợ thủ đắc lực bên cạnh Mạnh Tư Thành, còn Tô Hồng Tụ cũng đã rời đi, thật là nhân sự biến thiên không khỏi khiến người ta phải cảm thán, vì vậy cô ta thở dài nói: "Tô Hồng Tụ, thật ra Mạnh Tư Thành là người rất tốt, đối với bạn học cũ rất chăm sóc, cô cũng không cần quá mức xấu hổ, có chuyện gì trực tiếp tìm anh ấy là được, không nên khách khí!"
Lúc này Tô Hồng Tụ chỉ có thể nói tiếp: "Ừ, không phải lỗi của Mạnh Tư Thành."
Đàm Tư Tư mím môi cười ngọt ngào: "Đúng vậy, tôi rời khỏi thành phố B rồi, đến thành phố S nương tựa vào anh ấy, anh ấy không nói hai lời trực tiếp nhận tôi vào làm việc. Người này, đối với bạn học cũ vẫn rất có tình nghĩa ."
Tô Hồng Tụ càng thêm kinh ngạc, một là không nghĩ tới Đàm Tư Tư thế nhưng xuất hiện trong phòng làm việc của Mạnh Tư Thành, mà cái chính là mỗi ngày cô đều gặp mặt Mạnh Tư Thành nhưng anh không hề nói với cô một câu nào, hai là Đàm Tư Tư đối với chuyện của cô và Mạnh Tư Thành cũng không biết một chút nào.
Chuyện này Tô Hồng Tụ cũng tìm không ra Mạnh Tư Thành có lỗi gì, nhưng làm phái nữ mà nói, trong lòng cô vẫn có cảm giác khó chịu rất khó nói rõ ràng .
Vì vậy trong lòng Tô Hồng Tụ không yên nghe Đàm Tư Tư nói chuyện Mạnh Tư Thành tốt như thế nào, sau đó mới cúp điện thoại.
Cả ngày hôm đó Tô Hồng Tụ không thể tập trung vào công việc, mãi cho đến buổi tối sắp tan ca nhận được điện thoại của Mạnh Tư Thành, nghe giọng nói của anh ở đầu kia điện thoại vẫn dịu dàng như cũ, Tô Hồng Tụ mới vui vẻ trở lại.
Rất nhanh Mạnh Tư Thành cảm thấy cảm xúc của Tô Hồng Tụ có cái gì đó không đúng, vội hỏi xảy ra chuyện gì, Tô Hồng Tụ suy nghĩ một chút, rồi nói buổi tối gặp mặt nói sau, trong điện thoại nói không được rõ ràng.
Mạnh Tư Thành trầm mặc sau đó nói: "Ừ, vậy anh lập tức đi đón em, buổi tối cùng nhau ăn cơm, hôm nay ăn ở bên ngoài đi."
Nhìn xe của Mạnh Tư Thành chậm rãi dừng lại, Tô Hồng Tụ mở cửa lên xe.
Ngồi vào chỗ của cô rồi, Tô Hồng Tụ liền cảm nhận được hơi thở nồng đậm của phái nam, hiện tại cô không biết nên nói như thế nào, thật ra đó chỉ là chút cảm xúc không thoải mái của phụ nữ uống chút dấm chua mà thôi, nhưng nếu cứ để ở trong lòng thì cô thật sự không thấy thoải mái, nhưng một khi coi nó như chuyện chính sự nói ra, lại có cảm giác cô muốn làm to chuyện.
Mạnh Tư Thành cũng không vội vã hỏi cô, dẫn cô đi ăn cơm. Không khí bữa cơm này có hơi im lặng, Mạnh Tư Thành mím môi không biết đang nghĩ cái gì, Tô Hồng Tụ cũng im lặng cúi đầu ăn cơm.
Cơm nước xong, hai người lên xe, Mạnh Tư Thành đưa Tô Hồng Tụ về nhà, xe tiếp tục chậm rãi đi về phía trước, rốt cuộc lái đến một chỗ nào đó, Mạnh Tư Thành chợt phanh xe lại.
Vì xe phanh gấp cả người Tô Hồng Tụ bị ngả về phía sau, cô vội hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Mạnh Tư Thành quay mặt lại, buồn buồn mở miệng nói: "Cả tối nay em đều có dáng vẻ không yên, em có chuyện gì vậy?"
Tô Hồng Tụ thở dài, cuối cùng anh cũng hỏi đến chuyện này rồi.
Mạnh Tư Thành nhìn cô cúi đầu không nói, bàn tay nắm lại rồi buông ra rất nhanh nói: "Không sao, em cứ nói thẳng đi."
Tô Hồng Tụ chỉ có thể sửa sang lại suy nghĩ, hời hợt hỏi: "Đàm Tư Tư tới thành phố S rồi hả ?"
Mạnh Tư Thành nghe cô hỏi vậy, anh nghiêm túc nhìn vẻ mặt của Tô Hồng Tụ, xác nhận cô chỉ đơn giảm hỏi chuyện này mà thôi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm nói: "Đúng vậy, cô ấy đến thành phố S rồi."
Tô Hồng Tụ cắn môi tiếp tục hỏi: "Vậy hiện tại cô ấy. . . . . ."
Mạnh Tư Thành dứt khoát nói tiếp: "Bây giờ cô ấy đang làm việc ở văn phòng luật chỗ anh."
Tô Hồng Tụ thấy anh thừa nhận, nhưng cũng chỉ là thừa nhận mà thôi, một lời giải thích cũng không có, nội tâm của cô càng thêm cảm thấy phiền muộn.
Mạnh Tư Thành dựa người tới, vươn tay ôm cô vào trong ngực, ánh mắt tỉ mỉ đánh giá vẻ mặt của cô, nhẹ nhàng hỏi: "Sao vậy? Cô ấy làm việc ở đâu là chuyện của cô ấy, em cần gì phải để ý đến chuyện này !"
Tô Hồng Tụ thấy Mạnh Tư Thành nói vậy, thuận theo dựa vào trong ngực anh, cô cong môi không nhanh không chậm nói: "Nhưng cô ấy và anh hai người cùng chung một phòng làm việc!"
Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ chưa từng quên, cô và Mạnh Tư Thành trước đây cũng làm cùng một phòng làm việc, kết quả không khí liền thay đổi càng ngày càng mập mờ.
Mạnh Tư Thành nhìn cô cong môi bộ dáng nũng nịu, cảm thấy hình như cô ở trước mặt anh càng ngày càng phóng khoáng, có dáng vẻ một cô gái nhỏ, vì vậy anh khẽ cười, đưa tay nhéo gương mặt của cô: "Bé ngốc, người nào nói cho em biết cô ấy và anh cùng chung một phòng làm việc vậy, em xử oan anh rồi."
Tô Hồng Tụ không tin, ngước mắt nhìn anh bất mãn nói: "Cô ấy ở trong phòng làm việc của anh, hôm nay em gọi điện thoại cho anh, là cô ấy nhận !"
Mạnh Tư Thành hơi ngạc nhiên, chau mày suy nghĩ một chút rồi nói: "Sao anh lại không biết !" Nhưng ngay sau đó anh cúi đầu nhẹ nhàng nói: "Được rồi,để anh hỏi lại chuyện này, có được hay không? Nhưng em phải tin tưởng anh!"
Tô Hồng Tụ gật đầu, trái tim ngọt ngào dâng lên nói: "Vâng, những điều anh nói, em tự nhiên sẽ tin."
Mạnh Tư Thành cười, cúi đầu hôn một cái trên gương mặt cô rồi nói: "Sau này em có điều gì nghi ngờ, anh thích em nói ra, như vậy là được rồi."
Tô Hồng Tụ liếc anh một cái, ngượng ngùng cười: "Được rồi, bây giờ em không sao rồi. Anh nghiêm túc lái xe đi, bây giờ chúng ta đang dừng bên lề đường đó !"
Trải qua một phen giải thích của anh, Tô Hồng Tụ tự nhiên tin tưởng Mạnh Tư Thành, cũng đem Đàm Tư Tư để ra sau đầu. Mà lúc Mạnh Tư Thành còn chưa kịp hỏi cú điện thoại ngày đó là chuyện gì xảy ra, thì anh đã ngạc nhiên phát hiện, Đàm Tư Tư thật đúng đã trở thành thư ký của anh rồi ! Mà tất cả chuyện này, đều do vị bạn xấu Quách Tứ an bài!
Mạnh Tư Thành không vui nói: "Quách Tứ, anh lại dám đổi thư ký của tôi!"
Quách Tứ không để ý chút nào cười: "Không phải tôi đổi thư ký của anh, mà là tăng lên một người thư ký cho anh. Anh càng vất vả thì công lao càng lớn, cần hai thư ký phụ tá, như vậy nghiệp lớn của chúng ta mới có thể lớn mạnh hơn chứ!"
Mạnh Tư Thành im lặng, mắt trợn trắng nói: "Tranh thủ rút bớt đi."
Quách Tứ lắc đầu nói: "Làm sao có thể chứ? Chuyện đã là ván đã đóng thuyền sao anh phải đổi ý chứ? Đừng bảo từ nay về sau tôi không còn mặt mũi gì ở đây, chính là vị tiểu mỹ nhân kia cũng không còn mặt mũi gì nữa! Anh nhẫn tâm làm vậy sao? Anh không sợ buổi tối cô ấy không để cho anh lên giường sao?"
Mạnh Tư Thành nhìn anh ta càng nói càng không ra gì, bất đắc dĩ nâng trán nói: "Quách Tứ, tôi trịnh trọng nói cho anh biết, tôi cùng vị Đàm Tư Tư này trong sạch không hề có tí tình cảm nam nữ nào!"
Quách Tứ càng thêm dứt khoát lắc đầu nói: "Tôi không tin!"
Mạnh Tư Thành bất đắc dĩ nhún vai nói: "Tôi hiểu rõ anh sẽ không tin." Bởi vì Quách Tứ là một người cố chấp .
Quách Tứ cười đến rất mập mờ nói: "Không quan trọng, nếu như anh có thể cho tôi biết người tình bí ẩn của anh, tôi sẽ tin!"
Người tình bí ẩn?
Mạnh Tư Thành nghĩ đến cách gọi này an bài ở trên người Tô Hồng Tụ, đột nhiên cảm thấy có chút khôi hài. Về phần đem Tô Hồng Tụ giới thiệu cho Quách Tứ, có lẽ hiện tại là thời điểm thích hợp rồi.
Vì vậy anh cười nói: "Tốt, vậy chủ nhật có thời gian có thể tụ họp một chút."
Quách Tứ nhìn bộ dạng anh cười dịu dàng khó gặp, xem ra gần đây người này yêu đương thuận lợi nha! Vì vậy anh ta bắt đầu nghi ngờ, thực sự không phải Đàm Tư Tư sao?
Đàm Tư Tư, người này đã từng khiến cô hiểu lầm anh, Mạnh Tư Thành còn giữ lại một tấm hình chụp chung của họ, hiện tại người con gái này lại xuất hiện lần nữa.
Đàm Tư Tư vốn học chuyên ngành truyền thông, nhưng hiện tại cô nàng chợt bỏ qua tất cả tính toán tới thành phố S.
Cô ấy tìm tới Mạnh Tư Thành, cười tự nhiên nói: "Mạnh Tư Thành, hiện tại công việc của tôi phải dựa vào anh rồi, anh phải chứa chấp tôi đấy nhé!"
Mạnh Tư Thành cũng biết Tô Hồng Tụ đã từng có hiểu lầm về mối quan hệ giữa anh và Đàm Tư Tư, nhưng anh cũng không suy nghĩ nhiều, anh cảm thấy đây chỉ là sự hiểu lầm nhỏ của con gái thôi, giải thích một chút không phải rõ ràng sao?
Cho nên anh cười hỏi Đàm Tư Tư: "Đàm mỹ nhân, miếu nhỏ này của chúng tôi, nơi nào có chỗ chứa được vị Phật này đây."
Đôi môi đỏ mọng của Đàm Tư Tư tràn ra một nụ cười hoàn mỹ nói: "Ngôi miếu nhỏ này của các anh rất tốt, tôi chỉ chờ anh định đoạt thôi."
Mạnh Tư Thành vốn không phải người làm việc theo tình cảm riêng, có chứa chấp Đàm Tư Tư hay không còn phải suy tính một chút, cố tình lúc này đồng chí Quách Tứ như du hồn phiêu đãng xuất hiện.
Anh ta nhìn thấy Đàm Tư Tư, nhìn lên nhìn xuống đánh giá rồi khen ngợi không dứt, đồng thời còn cho Mạnh Tư Thành một ánh mắt tán thưởng.
Mạnh Tư Thành biết anh ta hiểu lầm, cho rằng Đàm Tư Tư chính là bạn gái của anh.
Nhưng Mạnh Tư Thành cũng lười giải thích với anh ta, loại chuyện như vậy càng tô thì càng đen, anh có giải thích thì đồng chí Quách Tứ cũng không tin, vì Quách Tứ là người rất có chủ kiến .
Quách Tứ chẳng những là người rất có chủ kiến, mà anh ta còn là người rất có nghĩa khí, vì vậy con người rất có nghĩa khí này vỗ ngực, trực tiếp để Đàm Tư Tư lưu lại, làm một phụ tá nhỏ.
Mạnh Tư thành cũng không chú ý tới ánh mắt ẩn chứa tình ý khó giải của Đàm Tư Tư khi nhìn về phía anh, anh chỉ thấy được ánh mắt bao hàm sự trêu ghẹo của đồng chí Quách Tứ khi liếc về hướng anh.
Mạnh Tư Thành chỉ cười một tiếng, sự thật tạm gác lại nói sau.
Ban đầu Tô Hồng Tụ cũng không biết sự xuất hiện của Đàm Tư Tư, người này đã từng là khúc mắc trong lòng cô nhưng vì sự ngọt ngào ấm áp của hiện tại mà dần dần phai đi rồi. Nhưng có một ngày đi làm khi Tô Hồng Tụ đang sắp xếp tư liêu, cô chợt phát hiện có một vấn đề không hiểu lắm, liền muốn hỏi Mạnh Tư Thành. Giống như rất nhiều người đang yêu, cô cảm thấy không có gì là Mạnh Tư Thành không làm được, lúc này, có chuyện đi hỏi bạn trai là một việc ngọt ngào biết bao, vì vậy cô liền bấm số điện thoại gọi cho Mạnh Tư Thành.
Điện thoại di động reo một lúc mà không có ai bắt máy, Tô Hồng Tụ đang nghe nhạc chờ một lúc lâu, chợt nhớ tới trong điện thoại di động của cô còn có số điện thoại ở phòng làm việc của anh, đó là số điện thoại anh nắm tay cô lưu vào danh bạ.
Tô Hồng Tụ suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định gọi một cú vào số điện thoại đó. Tiếng chuông reo lên mấy tiếng thì được tiếp lên, ngoài dự đoán, nói chuyện là một giọng nữ, giọng nói trong veo lễ phép: "A lô, Xin chào, nơi này là văn phòng luật sư Hạo Đông, xin hỏi ai đó ạ?"
Tô Hồng Tụ sửng sốt một chút, sau đó nói: "Xin chào, xin hỏi nơi này có phải là phòng làm việc của Mạnh Tư Thành không ạ? Tôi tìm anh ấy có chút chuyện." Trong lúc đang trả lời, đột nhiên cô cảm thấy giọng nói đầu dây bên kia có chút quen tai, giống như đã nghe qua ở nơi nào rồi.
Trả lời điện thoại đầu dây bên kia chính là Đàm Tư Tư, thật ra nghe điện thoại không phải phạm vi trách nhiệm của Đàm Tư Tư, nhưng nếu đúng lúc cô ở đây, dĩ nhiên cũng nên giúp một tay nhận cú điện thoại này, mà lúc này Đàm Tư Tư cũng cảm giác, giọng nữ trầm nhẹ của đối phương, có chút cảm giác quen thuộc.
Lập tức cô rất nhanh hỏi lai lịch của người con gái kia, là quan hệ như thế nào với Mạnh Tư Thành, có hay không có chuyện khẩn cấp, có hay không cần lưu lại số điện thoại các loại, Tô Hồng Tụ nghe vậy, sau khi im lặng, liền vội vàng lắc đầu mà nói: "Không có chuyện gì quan trọng, nếu anh ấy không có ở đó, thì thôi vậy." Cô vốn không có việc gấp gì, lao sư động chúng như thế dĩ nhiên Tô Hồng Tụ không muốn .
Nhưng đang lúc cô muốn cúp điện thoại thì bên kia trong đầu Đàm Tư Tư linh quang chợt lóe, kêu ầm lên: "Tôi nhớ ra rồi, cô là Tô Hồng Tụ đúng không?"
Tô Hồng Tụ nghe xong, cảm giác quen thuộc đánh tới lần nữa, vì vậy trong lòng cũng có suy đoán: "Cô. . . . . . Chẳng lẽ là Đàm. . . . . ."
Cô còn chưa nói dứt lời, bên kia Đàm Tư Tư nói tiếp: "Đúng vậy, tôi là Đàm Tư Tư, quả nhiên cô là Tôn Hồng Tụ !"
Vì vậy hai người hàn huyên một lúc, ôn chuyện xong Đàm Tư Tư thật tò mò hỏi tình hình gần đây của Tô Hồng Tụ, còn làm ở công ty kia không, hiện tại đang bận cái gì? Tìm Mạnh Tư Thành có chuyện gì?
Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ là nhất nhất đáp lại, nói cô đã rời đi, không phải là thư ký của Mạnh Tư Thành nữa, hiện tại đang làm việc ở công ty nào vân… vân .
Dĩ nhiên Đàm Tư Tư vẫn nhớ lần hẹn trước Tô Hồng Tụ đi cùng Mạnh Tư Thành đến nơi hẹn, vậy mà hôm nay chỉ hơn tháng, cô ta đã là trợ thủ đắc lực bên cạnh Mạnh Tư Thành, còn Tô Hồng Tụ cũng đã rời đi, thật là nhân sự biến thiên không khỏi khiến người ta phải cảm thán, vì vậy cô ta thở dài nói: "Tô Hồng Tụ, thật ra Mạnh Tư Thành là người rất tốt, đối với bạn học cũ rất chăm sóc, cô cũng không cần quá mức xấu hổ, có chuyện gì trực tiếp tìm anh ấy là được, không nên khách khí!"
Lúc này Tô Hồng Tụ chỉ có thể nói tiếp: "Ừ, không phải lỗi của Mạnh Tư Thành."
Đàm Tư Tư mím môi cười ngọt ngào: "Đúng vậy, tôi rời khỏi thành phố B rồi, đến thành phố S nương tựa vào anh ấy, anh ấy không nói hai lời trực tiếp nhận tôi vào làm việc. Người này, đối với bạn học cũ vẫn rất có tình nghĩa ."
Tô Hồng Tụ càng thêm kinh ngạc, một là không nghĩ tới Đàm Tư Tư thế nhưng xuất hiện trong phòng làm việc của Mạnh Tư Thành, mà cái chính là mỗi ngày cô đều gặp mặt Mạnh Tư Thành nhưng anh không hề nói với cô một câu nào, hai là Đàm Tư Tư đối với chuyện của cô và Mạnh Tư Thành cũng không biết một chút nào.
Chuyện này Tô Hồng Tụ cũng tìm không ra Mạnh Tư Thành có lỗi gì, nhưng làm phái nữ mà nói, trong lòng cô vẫn có cảm giác khó chịu rất khó nói rõ ràng .
Vì vậy trong lòng Tô Hồng Tụ không yên nghe Đàm Tư Tư nói chuyện Mạnh Tư Thành tốt như thế nào, sau đó mới cúp điện thoại.
Cả ngày hôm đó Tô Hồng Tụ không thể tập trung vào công việc, mãi cho đến buổi tối sắp tan ca nhận được điện thoại của Mạnh Tư Thành, nghe giọng nói của anh ở đầu kia điện thoại vẫn dịu dàng như cũ, Tô Hồng Tụ mới vui vẻ trở lại.
Rất nhanh Mạnh Tư Thành cảm thấy cảm xúc của Tô Hồng Tụ có cái gì đó không đúng, vội hỏi xảy ra chuyện gì, Tô Hồng Tụ suy nghĩ một chút, rồi nói buổi tối gặp mặt nói sau, trong điện thoại nói không được rõ ràng.
Mạnh Tư Thành trầm mặc sau đó nói: "Ừ, vậy anh lập tức đi đón em, buổi tối cùng nhau ăn cơm, hôm nay ăn ở bên ngoài đi."
Nhìn xe của Mạnh Tư Thành chậm rãi dừng lại, Tô Hồng Tụ mở cửa lên xe.
Ngồi vào chỗ của cô rồi, Tô Hồng Tụ liền cảm nhận được hơi thở nồng đậm của phái nam, hiện tại cô không biết nên nói như thế nào, thật ra đó chỉ là chút cảm xúc không thoải mái của phụ nữ uống chút dấm chua mà thôi, nhưng nếu cứ để ở trong lòng thì cô thật sự không thấy thoải mái, nhưng một khi coi nó như chuyện chính sự nói ra, lại có cảm giác cô muốn làm to chuyện.
Mạnh Tư Thành cũng không vội vã hỏi cô, dẫn cô đi ăn cơm. Không khí bữa cơm này có hơi im lặng, Mạnh Tư Thành mím môi không biết đang nghĩ cái gì, Tô Hồng Tụ cũng im lặng cúi đầu ăn cơm.
Cơm nước xong, hai người lên xe, Mạnh Tư Thành đưa Tô Hồng Tụ về nhà, xe tiếp tục chậm rãi đi về phía trước, rốt cuộc lái đến một chỗ nào đó, Mạnh Tư Thành chợt phanh xe lại.
Vì xe phanh gấp cả người Tô Hồng Tụ bị ngả về phía sau, cô vội hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Mạnh Tư Thành quay mặt lại, buồn buồn mở miệng nói: "Cả tối nay em đều có dáng vẻ không yên, em có chuyện gì vậy?"
Tô Hồng Tụ thở dài, cuối cùng anh cũng hỏi đến chuyện này rồi.
Mạnh Tư Thành nhìn cô cúi đầu không nói, bàn tay nắm lại rồi buông ra rất nhanh nói: "Không sao, em cứ nói thẳng đi."
Tô Hồng Tụ chỉ có thể sửa sang lại suy nghĩ, hời hợt hỏi: "Đàm Tư Tư tới thành phố S rồi hả ?"
Mạnh Tư Thành nghe cô hỏi vậy, anh nghiêm túc nhìn vẻ mặt của Tô Hồng Tụ, xác nhận cô chỉ đơn giảm hỏi chuyện này mà thôi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm nói: "Đúng vậy, cô ấy đến thành phố S rồi."
Tô Hồng Tụ cắn môi tiếp tục hỏi: "Vậy hiện tại cô ấy. . . . . ."
Mạnh Tư Thành dứt khoát nói tiếp: "Bây giờ cô ấy đang làm việc ở văn phòng luật chỗ anh."
Tô Hồng Tụ thấy anh thừa nhận, nhưng cũng chỉ là thừa nhận mà thôi, một lời giải thích cũng không có, nội tâm của cô càng thêm cảm thấy phiền muộn.
Mạnh Tư Thành dựa người tới, vươn tay ôm cô vào trong ngực, ánh mắt tỉ mỉ đánh giá vẻ mặt của cô, nhẹ nhàng hỏi: "Sao vậy? Cô ấy làm việc ở đâu là chuyện của cô ấy, em cần gì phải để ý đến chuyện này !"
Tô Hồng Tụ thấy Mạnh Tư Thành nói vậy, thuận theo dựa vào trong ngực anh, cô cong môi không nhanh không chậm nói: "Nhưng cô ấy và anh hai người cùng chung một phòng làm việc!"
Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ chưa từng quên, cô và Mạnh Tư Thành trước đây cũng làm cùng một phòng làm việc, kết quả không khí liền thay đổi càng ngày càng mập mờ.
Mạnh Tư Thành nhìn cô cong môi bộ dáng nũng nịu, cảm thấy hình như cô ở trước mặt anh càng ngày càng phóng khoáng, có dáng vẻ một cô gái nhỏ, vì vậy anh khẽ cười, đưa tay nhéo gương mặt của cô: "Bé ngốc, người nào nói cho em biết cô ấy và anh cùng chung một phòng làm việc vậy, em xử oan anh rồi."
Tô Hồng Tụ không tin, ngước mắt nhìn anh bất mãn nói: "Cô ấy ở trong phòng làm việc của anh, hôm nay em gọi điện thoại cho anh, là cô ấy nhận !"
Mạnh Tư Thành hơi ngạc nhiên, chau mày suy nghĩ một chút rồi nói: "Sao anh lại không biết !" Nhưng ngay sau đó anh cúi đầu nhẹ nhàng nói: "Được rồi,để anh hỏi lại chuyện này, có được hay không? Nhưng em phải tin tưởng anh!"
Tô Hồng Tụ gật đầu, trái tim ngọt ngào dâng lên nói: "Vâng, những điều anh nói, em tự nhiên sẽ tin."
Mạnh Tư Thành cười, cúi đầu hôn một cái trên gương mặt cô rồi nói: "Sau này em có điều gì nghi ngờ, anh thích em nói ra, như vậy là được rồi."
Tô Hồng Tụ liếc anh một cái, ngượng ngùng cười: "Được rồi, bây giờ em không sao rồi. Anh nghiêm túc lái xe đi, bây giờ chúng ta đang dừng bên lề đường đó !"
Trải qua một phen giải thích của anh, Tô Hồng Tụ tự nhiên tin tưởng Mạnh Tư Thành, cũng đem Đàm Tư Tư để ra sau đầu. Mà lúc Mạnh Tư Thành còn chưa kịp hỏi cú điện thoại ngày đó là chuyện gì xảy ra, thì anh đã ngạc nhiên phát hiện, Đàm Tư Tư thật đúng đã trở thành thư ký của anh rồi ! Mà tất cả chuyện này, đều do vị bạn xấu Quách Tứ an bài!
Mạnh Tư Thành không vui nói: "Quách Tứ, anh lại dám đổi thư ký của tôi!"
Quách Tứ không để ý chút nào cười: "Không phải tôi đổi thư ký của anh, mà là tăng lên một người thư ký cho anh. Anh càng vất vả thì công lao càng lớn, cần hai thư ký phụ tá, như vậy nghiệp lớn của chúng ta mới có thể lớn mạnh hơn chứ!"
Mạnh Tư Thành im lặng, mắt trợn trắng nói: "Tranh thủ rút bớt đi."
Quách Tứ lắc đầu nói: "Làm sao có thể chứ? Chuyện đã là ván đã đóng thuyền sao anh phải đổi ý chứ? Đừng bảo từ nay về sau tôi không còn mặt mũi gì ở đây, chính là vị tiểu mỹ nhân kia cũng không còn mặt mũi gì nữa! Anh nhẫn tâm làm vậy sao? Anh không sợ buổi tối cô ấy không để cho anh lên giường sao?"
Mạnh Tư Thành nhìn anh ta càng nói càng không ra gì, bất đắc dĩ nâng trán nói: "Quách Tứ, tôi trịnh trọng nói cho anh biết, tôi cùng vị Đàm Tư Tư này trong sạch không hề có tí tình cảm nam nữ nào!"
Quách Tứ càng thêm dứt khoát lắc đầu nói: "Tôi không tin!"
Mạnh Tư Thành bất đắc dĩ nhún vai nói: "Tôi hiểu rõ anh sẽ không tin." Bởi vì Quách Tứ là một người cố chấp .
Quách Tứ cười đến rất mập mờ nói: "Không quan trọng, nếu như anh có thể cho tôi biết người tình bí ẩn của anh, tôi sẽ tin!"
Người tình bí ẩn?
Mạnh Tư Thành nghĩ đến cách gọi này an bài ở trên người Tô Hồng Tụ, đột nhiên cảm thấy có chút khôi hài. Về phần đem Tô Hồng Tụ giới thiệu cho Quách Tứ, có lẽ hiện tại là thời điểm thích hợp rồi.
Vì vậy anh cười nói: "Tốt, vậy chủ nhật có thời gian có thể tụ họp một chút."
Quách Tứ nhìn bộ dạng anh cười dịu dàng khó gặp, xem ra gần đây người này yêu đương thuận lợi nha! Vì vậy anh ta bắt đầu nghi ngờ, thực sự không phải Đàm Tư Tư sao?
/58
|