Chương 237: Là cô muốn kết thúc (7
Một câu rơi xuống, trong phòng trầm mặc thật lâu.
Rõ ràng Kiều Luyến cảm giác được, người bên cạnh giống như có chút không cao hứng.
Chẳng lẽ nói, vấn đề này... Là vấn đề mẫn cảm?
Cô đang định nói chút gì, chuyển hướng đề tài này, liền nghe thấy anh mở miệng: "Trả tiền."
Kiều Luyến lập tức ngây ngẩn cả người : " không thể nào?"
Thẩm ảnh đế nhìn qua xuất thân cao quý, làm sao lại mượn nợ bên ngoài?
Thẩm Lương Xuyên rủ tầm mắt xuống: " Tôi sẽ không vi phạm quy tắc trò chơi."
Nói cách khác, là thật!
Kiều Luyến khi còn bé cũng là gia cảnh ưu việt, cho nên rất rõ ràng, trẻ con nhà giàu, từ nhỏ đến lớn đều có tiền để dành của mình.
Hồng bao ăn tết động một tí đều là mấy vạn, từ nhỏ tích trữ, cô cũng có thể tới hơn trăm vạn.
Cho nên, làm sao Thẩm Lương Xuyên lại nghèo như vậy?
Cô cắn môi, theo dõi anh, muốn tiếp tục tìm tòi thực hư, nhưng anh lại giống như là không muốn tiếp tục, dời đề tài đi: "Đến tôi rồi. Em thích màu sắc gì?"
"Màu xanh!" Kiều Luyến đối với vấn đề của anh, tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái, tiếp tục theo dõi anh.
Nghĩ một hồi, lúc này cô mới lên tiếng : "Ba vòng của anh là bao nhiêu?"
Thẩm Lương Xuyên thân là mình tinh, là phải tập thể hình định kỳ duy trì dáng người, yêu cầu đối với mình rất cao, cho nên nhanh chóng nổ ra tin về số đo.
Nhưng Kiều Luyến liền nghĩ đến tủ sắt trong thư phòng Thẩm Lương Xuyên.
Ngày ấy, cô thử mấy mật mã đều không thành công.
Dù là hiện tại, có lẽ cô sẽ không đi trộm hiệp ước, nhưng lòng hiếu kỳ quấy phá, vẫn tiếp tục dò hỏi: "Vậy anh có cái thời gian gì gắn với kỷ niệm không?"
Thẩm Lương Xuyên dừng một chút, mở miệng: "Ngày 17 tháng 5."
"Là ngày gì?" Kiều Luyến hiếu kỳ hỏi thăm.cập nhật nhanh nhất tại thichdoctruyen .com
Thẩm Lương Xuyên bĩu môi một cái, chậm rãi mở miệng: "Đây là một vấn đề khác."
Cự tuyệt trả lời hết sức rõ ràng, mà cũng truyền ra anh không vui.
Ngày này... Khẳng định có quan hệ tới mối tình đầu?
Kiều Luyến kịp thu hồi : " À" một tiếng, lại đột nhiên cảm giác được, 517 giống như có chút quen thuộc, nhưng nghĩ không ra quen thuộc thế nào, đang muốn suy nghĩ một chút, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên hỏi thăm một vấn đề.
Kiều Luyến trả lời lần nữa, tiếp đó hỏi thăm: "Thẩm Lương Xuyên, anh đã qua mấy lần yêu đương?"
Câu nói này rơi xuống, đối diện trầm mặc thật lâu, mới mở miệng: "Một lần."
Thì ra, mối tình đầu cũng là duy nhất, trách không được an nhớ mãi không quên lâu như vậy.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, trong lòng liền phun ra sự ghen tuông.
Dù Thẩm Lương Xuyên không cho cô uống thuốc tránh thai, lại không có nói rõ cho cô, anh thích cô... Dù là, những gì anh làm để cho cô cảm giác được điểm mập mờ.
Cho nên, lần này, cô không coi là yêu đương?
Cũng đúng, dù sao bọn họ không có yêu đương, liền kết hôn!
Kiều Luyến vẫn là không nhịn được, biết rõ có lẽ mở miệng s đắc tội anh, nhưng vẫn hỏi: "Vì sao cô ấy rời khỏi anh?"
Quả nhiên, cái này vừa nói, trong phòng an tĩnh quỷ dị, để cho người ta cảm thấy hoảng hốt.
Kiều Luyến lại kiên trì, muốn nghe được đáp án.
Một lát sau, mới nghe được anh mở miệng: "Tôi lựa chọn đại mạo hiểm."
Bộ dạng này, thà rằng bị chính mình xách một số yêu cầu vô lễ, cũng không muốn nói rồi.
Kiều Luyến mở miệng: "Trước thiếu đi, chờ tôi nghĩ đến rồi nói."
Sau đó đổi một vấn đề: "Anh chừng nào thì hết xử nam?"
"..."
/1342
|