Chương 316: Kỳ thật, em không thích lãng mạn (6)
Thẩm Lương Xuyên lái xe tới một khu biệt thự bí mật.
Lái xe tiến vào, tiến vào bên trong một ngôi biệt.
Mạc Tây Thừa khẽ gật đầu với anh: " Cậu đi về trước đi."
Thẩm Lương Xuyên cau mày, nhìn thoáng qua căn nhà không đáng chú ý này, chỉ có thể miễn cưỡng xưng là biệt thự: " sớm biết cậu nói nơi này, tôi sẽ không mang cậu đến."
Trong ánh mắt Mạc Tây Thừa xẹt qua một chút u ám, không nói gì, ngược lại mở cửa xe.
Anh ta mới đi ra, cánh tay liền bị một người níu lại, tiếp đó...
"Ba!"
Trên mặt chịu một cái tát.
"Tên nghiệt tử! Là ta tức muốn chết sao?"
Một tiếng phụ nữ trung niên truyền tới, trong giọng nói mang theo tức giận.
Thẩm Lương Xuyên đang định nổ máy xe rời đi, quay đầu nhìn sang.
Mạc Tây Thừa lộ ra cũng không phải kinh ngạc, chỉ đứng ở đó, không nói gì.
Ánh mắtThẩm Lương Xuyên trầm xuống.
Kỳ thực năng lực phản ứng của Mạc Tây Thừa rất mạnh, anh tin tưởng, nếu như anh ta muốn né tránh cái tát này, khẳng định có thể né tránh, thế nhưng hết lần này tới lần khác...
Thẩm Lương Xuyên mở cửa xe, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên Mạc Tây Thừa quay đầu : " Cậu rời đi trước đi."
Thẩm Lương Xuyên dừng lại, nhìn chằm chằm anh ta vài lần, sau đó mới rủ tầm mắt xuống, lên xe, nổ máy xe.
Ánh mắt anh, vẫn nhìn chằm chằm dáng người có chút mập phía trước, người phụ nữ trông hung dữ, lại chậm rãi lùi lại.
Trước lúc rời đi, anh còn có thể nghe được giọng người phụ nữ: "Náo ra loại scandal này! Mày muốn bị đuổi ra khỏi Mạc gia chúng ta sao? Tên nghiệt tử này! Tao nói không cho mày tiến vào làng giải trí, mày nhất định muốn vào! Mày xem một chút, hiện tại trên mạng viết ra những gì! Nói cho mày biết, tao đều mất mặt thay mày!" ...
-
"Quả thực là quá phận rồi ! Người tổ một thật quá đáng!" Thi Niệm Diêu hung hăng ném điện thoại di động lên trên mặt bàn, tức giận đỏ tròng mắt.
Kiều Luyến ngẩng đầu lên : " Sao vậy?"
Hôm qua người tổ 1 tuôn ra tin tức Mạc Tây Thừa bị phụ nữ trung niên bao nuôi, chuyện huyên náo rất lớn, tình thế phát triển, cũng không giống như dáng vẻ sẽ lắng xuống, ngược lại càng ngày càng tăng lên.
Những năm này, Mạc Tây Thừa không có tin tức gì, nhưng không nghĩ tới bây giờ vừa đến, liền lên đầu đề.
Thi Niệm Diêu đi đến trước mặt Kiều Luyến: "Hôm qua có người chụp nam thần lên một chiếc xe sang trọng, sau đó một đường theo tới biệt thự Uyển, hôm nay liền đưa tin! Bọn họ căn bản không biết, hôm qua nam thần của tôi qua biệt thự, không phải là đi cùng người phụ nữu trung niên!"
Kiều Luyến nghe nói như thế, lông mày nhíu lại.
"Không có ảnh chụp sao?"
"Đưa tin lên thì có ảnh chụp."
Kiều Luyến sững sờ.
Thi Niệm Diêu liền hận mở miệng: "Thế nhưng, ảnh chụp này là ghép! Bời vì tôi xác định, hôm qua nam thần tới biệt thự Uyển, không cùng với phụ nữ kia!"
Kiều Luyến tuy không mê luyến Mạc Tây Thừa như là Thi Niệm Diêu, thế nhưng là, cô cũng gặp qua Mạc Tây Thừa, huống hồ lần trước chuyện mình là Vong Xuyên, Mạc Tây Thừa còn hỗ trợ.
Mạc Tây Thừa vẫn luôn khiến cô cảm thấy rất tốt, tức giận đập bàn một cái : "Đây thật sự vì lên đầu đề, liều mạng! Đến phòng tuyến cuối cùng cũng không cần!"
Thi Niệm Diêu gật đầu : "Vốn tin tức ngày hôm qua chỉ là suy đoán, nhưng hôm qua đưa tin này, hiện tại trên Internet đều đang mắng nam thần đó. Tôi hiện tại thấy thật đau lòng cho anh ấy, tôi muốn liên hệ với người đại diện của anh ấy, đề nghị bọn họ tổ chức buổi họp báo, làm sáng tỏ chân tướng sự thật!"
/1342
|