Chương 374: Anh, tin tưởng em sao? (4)
Hạ Diệp Hoa mở to hai mắt nhìn chằm chằm ra phía cửa, sau khi Thẩm Tử Hào đi ra khỏi cửa, ngón tay vô lực rủ xuống, té xỉu tại chỗ.
-
Sau một phen rối loạn, Hạ Diệp Hoa nằm ở phòng VIP của bệnh viện .
Bác sĩ nhìn mọi người mở miệng nói: "Bệnh nhân giận quá dẫn đến hôn mê, không có chuyện gì, nhưng chúng tôi kiểm tra, huyết áp bà ấy có chút cao, như vậy cấm cảm xúc thay đổi nhanh, về sau nhất định phải khống chế tâm tình, nếu không rất có thể sẽ gặp nguy hiểm."
Thẩm Lương Xuyên và Kiều Luyến đồng loạt gật đầu.
Tiến bác sĩ đi, quay đầu nhìn Hạ Diệp Hoa nằm ở trên giường, Thẩm Lương Xuyên rũ tầm mắt.
Tống Nguyên Hi ở trong phòng bệnh chăm sóc bà, Kiều Luyến thấy Thẩm Lương Xuyên đi ra phòng bệnh, liền đi theo ra.
Cô nhìn thấy anh đi tới ban công, cầm điện thoại di động của mình, khởi động máy.
Lúc này mới ý thức được, chuyện vừa ra, số điện thoại di động của anh, chỉ sợ bị gọi phát nổ, cho nên lúc này mới tắt máy?
Sau khi anh mở ra điện thoại di động, liền gọi cho Tống Thành một cú, trước tiên nói về chuyện tuyên bố, sau đó mới lên tiếng: "Chuyện này, khẳng định là trong nhà có nội ứng. Ký giả không có cách nào lấy ảnh chụp, cho nên bây giờ cậu tra giúp việc trong nhà cho tôi."
Kiều Luyến đứng ở cách đó không xa, nghe được lời này, đáy lòng dâng lên một chút cảm động.
Mọi chuyện náo ra, lúc này Thẩm Lương Xuyên lại không có hoài nghi cô...
Chỉ với việc này càng khiến người ta vui vẻ.
Cô buông tầm mắt, ban đầu vốn còn muốn nói chút gì, nhưng giờ phút này lại yên lặng lui về sau hai bước, tiến vào phòng bệnh.
Hạ Diệp Hoa đến sáng hôm sau mới tỉnh lại, sau khi tỉnh liền thở dài: "Đã có tuổi, thân thể sẽ không tốt."
Kiều Luyến dụ dỗ bà cười: "Mẹ nói gì vậy? Mẹ và con ra ngoài, người khác đều cho chúng ta là chị em đấy!"
Hạ Diệp Hoa cười : "Đứa bé này!"
Tuy cười, thế nhưng khẩu vị bữa sáng cũng rất kém.
Hôm nay, Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên đều xin nghỉ với công ty, không có đi làm, ở trong bệnh viện với bà.
Kiều Luyến đang vắt hết óc tự hỏi, thế nào mới có thể lừa Hạ Diệp Hoa ăn thêm một miếng cơm, cửa phòng bệnh chợt bị thô lỗ đẩy ra!
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên quay đầu, liền thấy Thẩm Tu nổi giận đùng đùng đứng đó.
Ông ta trực tiếp đi tới, lạnh lùng mở miệng cười nói: "Hạ Diệp Hoa, không nghĩ tới nhiều năm như vậy, bà còn không hết hi vọng!"
Hạ Diệp Hoa hơi sững sờ : " Ông nói cái gì?"
"Tôi nói cái gì?" Thẩm Tu lặp lại một lần, đột nhiên tiến lên, dùng sức đánh ra!
"Ba!" một tiếng giòn vàng, tay Thẩm Tu, liền rơi vào lên gương mặt Thẩm Lương Xuyên!
Động tác quá nhanh, ai cũng không nghĩ tới có thể như vậy.
Lúc Kiều Luyến nhìn thấy năm dấu ngón tay trên mặt Thẩm Lương Xuyên, trong lòng bỗng nhiên hiện lên cơn giận!
Hạ Diệp Hoa càng giận hơn: "Thẩm Tu, ông điên rồi! !"
Thẩm Tu cười lạnh : " Tôi điên rồi?"
Ông ta lại vung lên tay : " Hôm nay tôi chính là muốn đánh chết cái đứa bất hiếu ngấp nghé tài sản Thẩm gia!"
Lần này, Thẩm Lương Xuyên có cảnh giác, lui lại một bước, tránh qua, tránh né một tát này, lạnh lẽo mở miệng: "Tôi không có hứng thú với tiền của các người."
"Không có hứng thú? Vậy tại sao người đưa tin đi là bà xã cậu!" Ngón tay Thẩm Tu, bỗng dưng chỉ hướng Kiều Luyến : "Tôi phái người điều tra rõ ràng! Người gửi báo chính miệng nói, là Kiều Luyến bán tin cho hắn! !"
Một câu rơi xuống, tất cả mọi người trong phòng, toàn bộ nhìn về phía Kiều Luyến! !
/1342
|