Chương 376: Anh, tin tưởng em sao? (6)
Cô cắn môi, giải thích nói: "Em không biết đây là chuyện gì xảy ra, em..."
Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Tu, ngữ khí khẳng định nói: "Trong này có mờ ám."
Trong lòngKiều Luyến, ấm áp lần nữa.
Nói thật, chứng cớ để ở chỗ này, nếu như không vô cùng tín nhiên cô, khẳng định đã có hoài nghi!
Nhưng bây giờ, Thẩm Lương Xuyên lại một lần nữa vô cùng kiên định đứng ở phía cô.
Thẩm Tu cười một tiếng: "Tôi còn tưởng rằng, cậu và mẹ cậu còn có thể giữ lấy một chút tự tôn, cho nên hôm nay mới không có sự tình làm đến, không nghĩ tới đến trình độ này, các ngừoi lại còn không thừa nhận! Tốt, các người không thừa nhận, vậy thì chờ tôi lấy chứng cứ trực tiếp đến!"
Ông ta nói đến đây, nhìn Hạ Diệp Hoa một chút, liền xoay người rời đi.
"Ầm!" Cửa phòng bị đóng mạnh, phát ra tiếng vang kịch liệt.
Hạ Diệp Hoa nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, nỗ lực hít sâu, mới có thể áp tức giận xuống.
Thế nhưng huyết áp vẫn lên, dọa cho bác sĩ phải đến, truyền nước cho bà, cuối cùng mới chậm rãi bình phục.
Chờ đến khi Hạ Diệp Hoa ngủ, lúc này Kiều Luyến mới nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên : "Chuyện đưa tin, em sẽ đi tra, em nhất định sẽ cho anh một giải thích."
Có người lợi dùng cô để khi dễ Thẩm Lương Xuyên, quả thực là quá phận!
Nhất định cô phải đào ra hắc thủ phía sai, kém nhất, cũng phải chứng minh trong sạch của mình.
Thấy được bộ dạng cô kiên định, Thẩm Lương Xuyên chậm rãi buông thõng con ngươi : " Ừm, anh cũng sẽ theo chuyện này."
-
Người gửi tin, là ký giả nổi danh, cũng là kim bài của tòa soạn "Mỗi ngày một niềm vui". Gần như hàng năm đều có thể gửi mấy tin chấn kinh toàn bộ làng giải trí.
Cho nên, muốn tìm hắn ta, rất dễ dàng.
Kiều Luyến quyết định ra tay từ người này.
Thẩm Tu nói hắn ta điểm danh là mình bán ảnh và tin tức cho hắn, nhừng người này vì sao hãm hại mình?
Mặc dù tìm hắn ta cũng không nhất định sẽ hữu dụng, nhưng vẫn ôm thái độ muốn thử chút.
Thật không nghĩ đến đi tới tòa soạn, lại bị người ta thông báo, hắn ta đã xin nghỉ! !
Kiều Luyến càng xác định, chuyện này có người giở trò.
Nhưng cơ sở hãm hại cô, đơn thuần vì hãm hại cô, hay là vì phá hư tinh cảm của Thẩm Lương Xuyên và Thẩm Tu?
Sự tình lập tức trở nên khó phân biệt.
Kiều Luyến cúi đầu trở lại biệt thự, bời vì không có đi làm, cho nên về tương đối sớm, nghĩ đến Hạ Diệp Hoa xuất viện, cô liền không có về nhà, đi tới biệt thự Hạ Diệp Hoa trước.
Vừa đẩy cửa phòng vào, liền nghe được mấy giúp việc nói chuyện.
"Chuyện hôm trước, thật sự là phu nhân tung ra sao?"
"Phu nhân làm ký giả, cái này, không nói chính xác!"
"Thế nhưng tại sao phu nhân phải bán tin tức cho người khác?"
"Cô ngốc à! Nếu như không phải Thẩm lão tiên sinh tuôn ra chuyện này, mấy người sẽ biết là do phu nhân cho ra hay sao? Không nghĩ tới phu nhân nhìn là người tốt, ẩn tàng quá sâu như vậy! Thật sự biết người mà không biết lòng!"
"Đúng vậy, tiên sinh đối tốt với phu nhân như vậy, cô ấu còn có cái gì mà không biết đủ? Lại làm ra loại chuyện này!"
"Lần này Tiên sinh thương tâm! Thật sự là quá phận rồi !"
Kiều Luyến nghe đến đó, nhíu lông mày, đang định lui ra khỏi phòng, chợt nghe tiếng Tống Nguyên Hi: "Mấy người đang làm gì đó?"
Một cái giúp việc hỏi thăm: "Tống tiểu thư, cô cảm thấy chuyện này thật sự là do phu nhân cho ra ánh sáng hay sao?"
/1342
|