Chương 38: Làm sao đột nhiên cách chức?
Kiều Luyến tối hôm đó, về tới căn phòng mình đã từng thuê.
Mới bốn ngày không có ở, trong phòng rơi đầy bụi, cái này khiến cô cảm thấy lúc trước mình không có lựa chọn trả phòng, là lựa chọn sáng suốt cỡ nào.
Cô vào phòng tắm rửa, sau đó lên giường nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, bị điện thoại đánh thức.
Cô nghe, đối diện truyền đến một tiếng: "Kiều tiểu thư, tôi đã sắp xếp, sau hai tuần sẽ tiến hành phẫu thuật cho em trai cô, trong khoảng thời gian này, cậu ấy ở trong bệnh viện điều chỉnh thân thể, tình huống của cậu ấy rất tốt, cô không cần lo lắng."
Kiều Luyến nghe nói như thế, ngồi vội dậy, sâu ngủ không cánh mà bay, lập tức hưng phấn mở miệng: "Thật sao? Cám ơn bác sĩ Lý! Nhất định phải dùng thuốc tốt nhất, để em trai tôi khỏi hoàn toàn."
Cúp điện thoại, Kiều Luyến tràn đầy động lực.
Đây gần như là tin tức tốt nhất cô nghe được trong tám năm nay!
Nhanh chóng rời giường, vọt vào phòng vệ sinh nhỏ hẹp, nhìn chính mình trong gương, còn có chút hoảng hốt.
Bốn ngày này, đối với cô mà nói, giống như là một giấc mộng.
Mà bây giờ, tỉnh mộng.
Cô vỗ vỗ mặt mình.
Kỳ thật, không có gì lớn!
Cô và Thẩm Lương Xuyên, vĩnh viễn là hai đầu đường song song không có giao lộ, về sau nhớ kỹ bổn phận của mình, không nên ảo tưởng!
Mặc quần áo, xuống lầu, ngồi xe buýt qua tòa soạn.
Đến tòa soạn, cô viết một tờ đơn nghỉ việc, gửi cho chủ biên và tổng biên.
Sau đó làm bộ bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Bên cạnh có đồng nghiệp thở dài: "Kiều Luyến, cô. . . cô đi tìm chủ biên cầu xin chút, chớ đi..."
Kiều Luyến còn chưa lên tiếng, Tô Mỹ Mỹ đã châm chọc mở miệng nói: "Tòa soạn có quy củ của tòa soạn, nếu mỗi người mở miệng cầu một câu, vậy tất cả mọi người ngồi ở chỗ này ăn chùa là được rồi! Còn liều mạng đưa tin làm gì!"
Kiều Luyến quay đầu nhìn về phía cô : " A, thật kỳ lạ, cô cũng biết đi ăn chùa là không đúng sao?"
Tô Mỹ Mỹ bị nghẹn : " Cô... ! !"
Kiều Luyến lập tức cười híp mắt, thu hồi tầm mắt của mình, tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Tô Mỹ Mỹ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi : " Kiều Luyến, khuyên cô một câu, đừng luôn nhanh mồm nhanh miệng như thế, nếu không về sau tìm công việc mới, cô sẽ mãi mãi là ký giả nhỏ!"
Kiều Luyến nhìn đồng hồ, mười phút đồng hồ, ừm, nên tới.
Ý nghĩ này vừa dứt, liền thấy tổng biên vội vã chạy tới.
Thấy được cô, lập tức đau lòng mở miệng: "Ai, Kiều Luyến, cô thu dọn đồ đạc làm gì? Là trong công việc gặp cái gì không thuận lợi sao? Làm sao đột nhiên muốn từ chức?"
Tổng biên chạy tới, đương nhiên chủ biên không thể ở trong phòng làm việc, vội vàng đi tới.
Kiều Luyến thấy được chủ biên, lúc này mới thở dài, lấy một bộ ngữ khí áy náy mở miệng nói: "Tổng biên, tôi cô phụ kỳ vọng của chủ biên đối với tôi, thật sự là không mặt mũi nào tiếp tục ở lại tòa soạn, chủ biên nói để cho tôi ba ngày điều tra ra Thẩm phu nhân là ai, thế nhưng ông xem, đã ba ngày rồi..."
Tổng biên lập tức khiển trách: "Hồ nháo! Scandal của Thẩm ảnh đế dễ tra sao? Còn ba ngày... Ba mươi ngày có thể tra ra đã không tệ rồi !"
Chủ biên hơi đỏ mặt : " tổng biên, tôi..."
"Được rồi, bên HN có hội giao lưu ký giả một tuần, bây giờ bà liền thu dọn một chút, qua họp đi."
Chủ biên nghe nói như thế, nhất thời xanh cả mặt, quay đầu, liền thấy Kiều Luyến gợi lên nụ cười đắc ý với bà.
/1342
|