Chương 720: Em chán ghét tôi như vậy sao? (20)
"Xây, vì sao không xây?"
Thẩm Lương Xuyên nói đến đây, lại nhìn về phía Tống Thành lần nữa: "Có người đến mua nhà hay không?"
Tống Thành nhìn tình huống bên ngoài một chút, cuối cùng lắc đầu.
Ánh mắt Thẩm Lương Xuyên buồn bả: " Như vậy vừa đủ."
"Hả?" Tống Thành ngây ngẩn cả người.
Kiều Luyến lại nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, không biết vì cái gì, giờ này khắc này, Thẩm Lương Xuyên vẫn mặt không chút biểu tình như cũ, để cho người ta nhìn không thấu đến cùng anh đang suy nghĩ gì, chỉ là cô lờ mờ cảm thấy, hiện tại tất cả mọi chuyện, hình như cũng trong lòng bàn tay anh.
Trong biệt thự Lục gia.
Lục Nam Trạch nhìn chằm chằm màn hình, ký giả phát sóng trực tiếp, nhìn tràng cảnh nơi đó, nở nụ cười.
Có anh ta an bài một đợt ngôn luận, lại thêm mấy người trợ giúp, cái tòa nhà này chỉ sợ cũng muốn kết thúc!
Thẩm Lương Xuyên muốn trợ giúp Kiều Luyến xử lý những chuyện này? Có hỏi qua đồng ý của anh ta sao?
Anh ta hiện tại, chính là muốn để anh làm ra hết thảy nỗ lực, đều phó mặc!
Lục Nam Trạch nở nụ cười, chờ xem trò cười của bọn họ.
Sự tình đã như vậy, khẳng định không có người đến mua nhà, nếu như ngày dự bán đầu tiên không đủ nóng. . .
Lục Nam Trạch nở nụ cười, liền ngẩng đầu nhìn thời gian một chút.
Chín giờ sáng, là thời gian tòa nhà bắt đầu phiên giao dịch.
Nói cách khác, đến chín giờ, thời gian anh ta chế giễu, đã đến!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, anh ta nhìn thấy Tống Thành nhất nhất đuổi đám người kia đi, đồng thời ký kết hiệp nghị, nụ cười bên môi, càng tà mị.
Chín giờ.
Tòa nhà bắt đầu phiên giao dịch!Bạn nào muốn đọc trước liên hệ : [email protected]
Giá nghiên cứu bán, cũng sẽ công bố trong ngày!
Lục Nam Trạch híp mắt lại, chờ nhìn tin tức Thẩm Lương Xuyên công bố giá nhà, lại không ai đến mua mà quẫn bách.
Ngay lúc cửa khu dự bán mở ra.
Thẩm Lương Xuyên đi ra, sau lưng, Tống Thành giơ một tấm bảng, treo ở trước cửa.
Khi nhìn thấy mấy chữ phía trên, tròng mắt Lục Nam Trạch híp lại, đứng lên!
Lúc đầu cho là, hôm nay dán ra giá cả bán nhà, thế nhưng giờ này khắc này, phía trên kia chỉ có bốn chữ: Tạm không dự bán!
Tạm không dự bán! !
Là bởi vì, Thẩm Lương Xuyên biết sẽ không có người đến mua, cho nên tìm cho mình một bậc thang sao?
Lục Nam Trạch hừ lạnh một tiếng, coi như hiện tại không bán, sớm tối cũng phải bán ra, không phải sao?
Anh ta chờ đợi nhìn chuyện cười của anh!
Trong khách sạn.
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên về đến phòng.
Thẩm Lương Xuyên tắm vội đi ra, trên thân khoác khăn tắm.
Kiều Luyến nhìn bộ dạng của anh, vội vàng đứng lên, chạy tới : " Thẩm Lương Xuyên, có phải anh có chuyện gì gạt em hay không?"
Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, lập tức cười : " Cuối cùng em cũng phát hiện sao?"
Kiều Luyến thấy anh như vậy, lập tức gật đầu : " Đúng, anh đã sớm cho rằng Lục Nam Trạch sẽ đánh ép chúng ta, lại cũng không tạo thế sớm, thậm chí ngày đầu tiên dự bán lại treo lên tấm bảng không bán, loại tình huống này nhìn qua giống như là bị đánh ép đến bất lực, căn bản không phải tác phong của anh!"
Thẩm Lương Xuyên híp mắt lại : "Nếu như anh không có đoán sai, hai ngày này, hẳn là sẽ có tin tức."
"Tin tức gì?"
Lời này rơi xuống, điện thoại di động của Thẩm Lương Xuyên, bỗng nhiên vang lên.
Anh sải bước đi tới, sau khi nhìn thấy dãy số phía trên, vội vàng nghe, nghe được nội dung bên trong, trong đôi mắt đen tỏa sáng.
Cúp điện thoại, anh liền nhìn về phía Kiều Luyến cười.
Kiều Luyến nghi hoặc : " Có chuyện gì vui sao?"
Thẩm Lương Xuyên gật đầu, khó có khi mặt mày hớn hở: "Chuyện vui lớn! Quốc gia công khai chính sách mới! Ngày mai sẽ công bố! nửa năm sau, giá nhà sẽ tăng trưởng trên diện rộng! Kiều Luyến, lần này chúng ta đánh bạc, thắng!"
/1342
|