Chương 809: Là ai quay video? (3)
Thẩm Tử Hào nói cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Video phát lên, lời đồn cũng không phải rất nhanh.
Mai Phượng cũng không phải đại minh tinh, lại thêm không có chỉ rõ là ai, cho nên lúc này cũng chỉ vài vạn nhấn.
Bởi vậy Kiều Luyến, Thẩm Lương Xuyên đều không nhìn thấy.
Hạ Diệp Hoa cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm này video : " Cái này, cái này người nào gửi!"
"Người nào gửi? Ngoại trừ bà, còn có ai!" Thẩm Tử Hào nở nụ cười gằn : " cho tới bây giờ, bà còn giả bộ với tôi!"
Cậu ta quay đầu nhìn Mai Phượng một chút, thấy Mai Phượng nhìn thấy video này, sắc mặt lập tức trợn trắng, lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, bà ta chăm chú nắm lấy nắm đấm, giống như nhận lấy cái gì vô cùng nhục nhã, thân thể cũng lung lay sắp đổ, sắp ngất đi!
Thẩm Tử Hào càng thêm đau lòng.
Cậu ta quay đầu, nhìn về phía Hạ Diệp Hoa : "Quỳ xuống đã với nhục nhã người, bà còn nhất định phải ác như vậy sao?"
Hạ Diệp Hoa nhíu lông mày : " Không phải ta gửi!"
Lời này rơi xuống, liền nghe ở cửa truyền đến tiếng động, mọi người đồng loạt quay đầu, liền thấy Thẩm Tu chạy vào.
Sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm, vừa tiến vào, liền nóng nảy nhìn về phía Mai Phượng, thấy bà ta không có chuyện, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chợt hung tợn nhìn về phía Hạ Diệp Hoa : " Cái này là mục đích của bà sao! Quyết tâm muốn khởi tố tôi, chính là vì tra tấn a Phượng sao? ! Ngươi phụ nữ này, tại sao có thể ác tâm như vậy!"
Một người hai người, đều nói là Hạ Diệp Hoa gửi ra video.
Hạ Diệp Hoa liền nở nụ cười gằn : " Tôi nói, video không phải tôi gửi!"
Tầm mắt của bà rơi vào Thẩm Tử Hào: " Là tôi buộc cô ta quỳ xuống sao?"
Thẩm Tử Hào bị nghẹn.
Mai Phượng lập tức mở miệng: "Không, là chính tôi cam tâm tình nguyện."
"Là tôi buộc bà ta tới sao?"
Mai Phượng cũng lập tức lắc đầu : " Không,là chính tôi muốn tới."
"Cho nên?" Hạ Diệp Hoa nhìn chằm chằm bà ta : "Cho nên sao tôi biết mà gửi video lên? Tôi căn bản cũng không biết hôm nay cô ta sẽ đến!"
Bà nhìn về phía Thẩm Tử Hào lần nữa: " Cô ta đột nhiên chạy đến cửa nhà tôi quỳ, tôi có cách nào? Cô ta quỳ một chút, tôi chính là lòng dạ rắn rết, có phải hay không tôi quỳ xuống trước cô ta, cô ta cũng là kẻ đen tối? !"
"Logic đơn giản như vậy, đến cùng có biết hay không? !"
Thẩm Tử Hào híp mắt lại.
Mai Phượng lại lập tức khóc lên, bà ta cúi đầu, thút thít, thân thể bời vì lạnh lẽo mà run rẩy.
Bà ta mở miệng nói: "Cha Tử Hào là người tính cách kiêu ngạo, khẳng tôi sẽ tới. . ."
Một câu, để Thẩm Tu gật đầu : "Đúng, nhà chúng tôi có thể cúi đầu xuống cầu bà, sẽ chỉ có cô ấy! Sao bà có thể nghĩ không ra? Hôm qua bà không cho Tử Hào mặt mũi, không phải là vì đợi cô ấy tới cửa cầu xin sao? !"
"Nhưng lần này, bà làm quá phận rồi !"
Hạ Diệp Hoa không để ý đến ông ta, chỉ là nhìn Thẩm Tử Hào : " Con tin bọn họ, không tin ta sao?"
Thẩm Tử Hào nhíu lông mày : " Video là từ nơi này phát ra, nơi này trừ mấy người, còn có ai?"
Trên mặt Hạ Diệp Hoa lộ ra bi thương.
Kiều Luyến trông thấy bộ dạng này, vội vàng tiến lên một bước, đỡ Hạ Diệp Hoa.
Mặc dù Hạ Diệp Hoa không có nói chuyện, thế nhưng dáng vẻ đó, rất rõ ràng nói cho mọi người, bà rất thương tâm.
Trông thấy bộ dáng của bà, Thẩm Tử Hào híp mắt lại.
Nhưng vào lúc này, Thẩm Lương Xuyên lại tiến lên một bước, ánh mắt trực tiếp vào Thẩm Tử Hào : " Nơi này ngoại trừ chúng tôi, còn có bà ta!"
Dứt lời, tay của anh, liền chỉ hướng Mai Phượng.
Thẩm Tử Hào sững sờ, "Anh có ý tứ gì?"
/1342
|