Chương 923: Mai Phượng chân diện mục! ! (12)
Lưu Hải Dương là người đàn ông cao lớn gầy yếu, nhìn qua hào hoa phong nhã.
Đáng tiếc, không phải loại Hạ Noãn Noãn thích.
Từ nhỏ đến lớn, Lưu Hải Dương không biết thổ lộ với Hạ Noãn Noãn qua bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần đều bị Hạ Noãn Noãn cự tuyệt.
Mà giờ này khắc này, anh ta đưa cha mẹ Hạ Noãn Noãn đến Bắc Kinh, cũng không có thấy cô muốn mời mình uống chén trà, ăn một bữa cơm, một bộ kéo rõ quan hệ.
Tròng mắt Lưu Hải Dương co rụt lại, cúi thấp đầu xuống : " Tôi dự định tìm việc ở Bắc Kinh, không trở về, cho nên trước hết ở khách sạn
Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, trầm tư một chút, sau cùng mở miệng: "Được, anh ở khách sạn nào? Đã trễ thế như vậy, có muốn tôi đưa anh đi không?"
Lưu Hải Dương lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Noãn Noãn một chút, lúc này mới hít vào một hơi thật sâu, lắc đầu : "Không cần, tự mình tôi đi là được."
Hạ Noãn Noãn gật đầu lần nữa: "Vậy tôi không khách khí với anh rồi ! Anh đến khách sạn, gọi điện thoại báo bình an cho tôi, hôm nào tôi có rảnh, mời anh ăn cơm."
Lưu Hải Dương mới khẽ gật đầu.
Hạ Noãn Noãn cùng cha mẹ Hạ đưa Lưu Hải Dương đến cửa.
Chờ đến khi Lưu Hải Dương rời đi, cha Hạ còn đang cảm thán : " Ta còn tưởng rằng, hai con sớm thành một đôi. Kỳ thật đứa nhỏ Hải Dương này, cũng vẫn được."
Hạ Noãn Noãn dời đi đề tài : "Cha, mọi người ngồi xe một ngày, mệt mỏi chứ?"
Lưu Hải Dương đi ra biệt thự, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua vị trí trên lầu.
Phát hiện nơi đó đã sáng đèn.
Giờ này khắc này, trời đã tối đen rồi.
Thành Bắc Kinh đèn đuốc sáng rơi.
Anh ta lại cảm thấy rất là thất lạc.
Anh ta thở dài, sau đó mới quay đầu, đi ra ngoài.
Đi tới nơi cửa, đã thấy một chiếc xe, dừng trước mặt anh ta.
Lưu Hải Dương sững sờ, chỉ thấy cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra một quý phụ nhân: "Vị tiên sinh này, có hứng thú, chúng ta nói một chút không?"
Hạ Noãn Noãn cũng không biết, sau khi Lưu Hải Dương xuống lầu, lại đi nơi nào.
Cô ở trong nhà, sau khi nói rõ ràng đồ dùng trong nhà với cha mẹ, liền nói với bọn họ một lát, kêu thức ăn ngoài, chờ đến khi ăn cơm, Hạ Noãn Noãn này mới kêu cha mẹ Hạ nghỉ ngơi thật tốt, sau đó chính mình đi xuống lầu, về nhà.
Ngồi trên xe taxi, cô nghĩ đến Lưu Hải Dương, cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho anh ta .
Điện thoại nhanh chóng kết nối, tiếng Lưu Hải Dương truyền tới : " Alo?"
Hạ Noãn Noãn nghe thấy tiếng âm nhạc bên kia, hơi sững sờ : " Anh ở chỗ nào vậy?"
Lưu Hải Dương mở miệng : " Tôi ở khách sạn, sao vậy?"
Hạ Noãn Noãn không có nghĩ nhiều, chỉ mở miệng: "Anh đến khiến tôi an tâm! Cha mẹ tôi nói trưa mai, bọn họ nấu cơm, mời anh tới ăn bữa cơm. Cám ơn anh đưa bọn họ tới."
Lưu Hải Dương khách khí mở miệng : "Không cần khách khí."
"Cứ quyết định như vậy đi."
Lưu Hải Dương hỏi thăm: "Vậy em, đến sao?"
Hạ Noãn Noãn nhịn không được bật cười một tiếng: "Đây là nhà ta, đương nhiên phải tới chiêu đãi khách."
Lúc này Lưu Hải Dương mới khẽ gật đầu.
Cúp điện thoại, Hạ Noãn Noãn cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ là một đường về tới biệt thự.
Mai Phượng không ở nhà, giống như đi ra.
Cô cũng không có để ý, liền lên lầu, tiến vào phòng ngủ chính.
Chợt, cảm giác nơi bụng đau đớn.
Cô tiến vào nhà vệ sinh, lúc này mới phát hiện trên quần áo có vết máu
Nhìn thấy máu, tròng mắt Hạ Noãn Noãn bỗng nhiên co lại!
/1342
|