Chương 392: Vóc dáng rất khá (2)
_________
"Anh có thể nhớ kỹ bộ dáng này, lần sau lại biến hóa, không cần phí thời gian suy nghĩ." Hoàng Phủ Tử Y nhắc nhở.
"Hừm, thật thần kỳ." Vật này thật không tệ, sau đó thuận tiện xuất hành. Chẳng qua giá cả rất đắt, nếu là trước đi, Hoàng Phủ Tử Y tuyệt đối không nỡ.
Hai người từ trên xe bước xuống, nhìn thấy phụ cận tụ tập không ít người, vừa giống đến xem phim, vừa giống như đang tụ hội, hơn nữa trong tay những người này còn cầm một ít đồ vật khá quen mắt.
"Đều là fans của em." Sở Ngao Dư thấp giọng nói bên tai Hoàng Phủ Tử Y, trong tay bọn họ cầm các loại đạo cụ tiếp ứng, đồng thời đại đa số còn viết tên Hoàng Phủ Tử Y, tình cờ cũng sẽ chen lẫn mấy tên của anh, xem ra vô cùng để tâm, tình huống như thế, ngoại trừ rạp chiếu bóng này tương đối hẻo lánh, còn lại phàm là tin tức truyền phát toàn cầu phim (Cứu Vớt Thiên Tai) có rạp chiếu phim này đều, bởi vì những người ái mộ cũng khó xác định thần tượng xem phim ở nơi nào.
Hoàng Phủ Tử Y nghĩ một lát, lấy điện thoại di động ra chụp một tấm, sau đó thấp giọng nói: "Chúng ta trực tiếp vào đi."
"Em muốn làm gì?" Sở Ngao Dư có chút ngạc nhiên hỏi.
"Lúc xem phim chiếu bóng thì đăng lên blog, để những người ái mộ vui vẻ." Hoàng Phủ Tử Y có chút xấu xa nói.
Em xác định là vui sao? Trong lòng Sở Ngao Dư bắt đầu suy nghĩ quái lạ, bề ngoài lại tán thành gật gật đầu, nói: "Hừm, bọn họ nhất định thật cao hứng." Đúng là đặc biệt dối trá!
(Cứu Vớt Thiên Tai) là bộ phim có nội hàm sáo cũ nhưng cũng là thể loại anh hùng chủ nghĩa cá nhân, Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư cùng nhau đi xem phim, thứ muốn xem cũng không giống nhau, Hoàng Phủ Tử Y muốn nhìn chính là hiệu quả điện ảnh toàn thể, còn Sở Ngao Dư muốn nhìn lại là dáng vẻ rất soái đó của Hoàng Phủ Tử Y.
Nhân vật kia của Hoàng Phủ Tử Y ở trong phim đúng là rất soái, không chỉ có Sở Ngao Dư yêu thích, những người ái mộ cũng cực kỳ thích, chỉ là Hoàng Phủ Tử Y nhìn mình, thì có một điểm không dễ chịu, toàn bộ bộ phim là gần hai giờ, vậy mà cô lại chiếm hết hơn một giờ năm mươi phút, trong lúc tự mình biểu diễn, thật là làm cho nàng cảm thấy vô cùng xoắn xuýt.
"Há, bệ hạ nhà ta thực sự rất soái, ta cảm thấy đạo diễn và biên tập nhất định là đã nhận tiền lì xì của bệ hạ, nếu không sao có thể làm cho bệ hạ vừa soái vừa khốc toàn tài như thế, tôi quả thật đã yêu bọn họ đến chết rồi!" Ngay phía sau Hoàng Phủ Tử Y, có một đôi tiểu tình nhân ngồi ở đó, mỗi lần nhìn thấy chỗ đặc sắc, đều sẽ không nhịn được bình luận vài câu, mà những bình luận này là khen Hoàng Phủ Tử Y, vô cùng thú vị.
"Vậy em thích đạo diễn và biên tập, hay là thích bệ hạ?" Người con trai ngồi cạnh cô gái hỏi.
"Đương nhiên là bệ hạ!" Cô gái không chút do dự nói.
"Vậy em yêu bệ hạ hay yêu anh?" Giọng người con trai có chút khó chịu hỏi.
"Đương nhiên là bệ. . . Ây da. . . Anh vừa hỏi cái gì, em nghe không có!"
Ha ha ha, vẻ mặt cô gái kia vô cùng xoắn xuýt, thực sự cực kỳ khôi hài.
Hoàng Phủ Tử Y mỉm cười, Sở Ngao Dư nói bên tai Hoàng Phủ Tử Y: "Đương nhiên là bệ hạ của anh rồi."
Ơ, Hoàng Phủ Tử Y cảm thấy, đẳng cấp nói lời âu yếm của Sở Ngao Dư dường như lại tăng lên.
Sắp đến một giờ dùng thuốc, Hoàng Phủ Tử Y lại lấy ra hai lọ thuốc, tác dụng của thuốc chỉ có một canh giờ, liên tục dùng cũng là chuyện không có cách nào, toàn bộ rạp chiếu bóng đều là người, ngay cả người ngồi bên cạnh bọn họ cũng là fans, vạn nhất khôi phục nguyên trạng bị phát hiện, phỏng chừng cô và Sở Ngao Dư sẽ không thể đi ra ngoài.
/1097
|