Chương 394: Không chứa nổi (2)
Nói tới đề tài này, Hoàng Phủ Tử Y không khỏi hơi xúc động, nếu hệ thống không gian có thể mở ra cho Sở Ngao Dư thì tốt rồi.
"Tiểu Ngao Ô, bên trong hệ thống không gian có cách nào mở ra cho người khác học tập không?" Hoàng Phủ Tử Y hỏi Tiểu Ngao Ô.
"Khà khà, có đó, chủ nhân muốn dùng chung cùng nam chủ nhân sao?" Giọng nói mờ ám của Tiểu Ngao Ô vang lên, nghe có chút hèn mọn.
"Dùng chung thì thế nào?" Hoàng Phủ Tử Y nhíu mày, trực tiếp quên đi lời trêu chọc của Tiểu Ngao Ô, chính sự quan trọng, cô sẽ tính chuyện bất hoàn này riêng.
"Chờ kí chủ đạt tới cấp chín sẽ biết ngay thôi." Tiểu Ngao Ô lại vẽ vòng trong cho Hoàng Phủ Tử Y, chỉ là lần này, Hoàng Phủ Tử Y rất vui vẻ.
"Được rồi, vậy thì nỗ lực xung kích cấp chín đi." Còn kém hơn bốn tỉ nhân khí, cô vẫn nên nỗ lực!
Elier quá yên tĩnh, dường như rất dễ dàng để Hoàng Phủ Tử Y nắm giữ linh cảm sáng tác, cho nên cô vừa hưởng tuần trăng mật, vừa bắt đầu sáng tác, giống như lần trước, rất nhanh sẽ có vài bài ca mới ra lò, điều này cũng làm cho Hoàng Phủ Tử Y càng thêm thích nơi này.
"Chúng ta ở đây chụp một bức ảnh đi." Hai, ba ngày trôi qua, Hoàng Phủ Tử Y bất chợt nảy sinh ý nghĩ này nói.
"Được thôi." Lúc này Sở Ngao Dư đang nướng bánh khoai tây cho Hoàng Phủ Tử Y, sợi khoai tây bày thẳng thóm trên nồi, rất nhanh sẽ tỏa ra hương vị nồng đậm.
Hoàng Phủ Tử Y nhanh chóng liên lạc với An Tuệ, để An Tuệ đưa ông chú nhiếp ảnh gia hèn mọn kia tới, mặc dù ông chú kia hèn mọn lại có hơi nói nhiều, nhưng kỹ thuật rất vững, cô dùng rất yên tâm.
Sáng sớm ngày hôm sau Mạc Tùy An đã đến, hơn nữ còn là do máy bay tư nhân đưa đến, dọc theo đường đi ông ta cực kỳ tò mò, mãi đến khi xuống máy bay, vẻ mặt càng trở nên kinh ngạc, quay sang nói với An Tuệ: "Thật sự không nghĩ tới bọn họ sẽ ở nơi như thế này hưởng tuần trăng mật, nơi này thuộc về quốc gia nào vậy, phong cảnh quá tốt."
"Nơi này tên là Elier, ông thích sao, có thể ở đây sống một thời gian mà." An Tuệ cũng rất thích nơi này, hơn nữa cô biết còn nhiều hơn cả Mạc Tùy An nữa, nơi này là quốc gia thuộc về Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư, bọn họ muốn ở bao lâu cũng được.
"Vậy thì tốt quá, chỉ là không biết nơi này có mỹ nhân hay không, khà khà, cảnh đẹp rượu ngon và mỹ nhân, đó là ba chuyện tốt đẹp nhất không thể thiếu trong cuộc đời." Mạc Tùy An cười cực kỳ hèn mọn, An Tuệ cũng không muốn trả lời ông ta, dẫn ông ta đi theo người mà Hoàng Phủ Tử Y tới đón đi đến nơi đó.
"Phong cảnh nơi này không tệ, hai người muốn chụp ảnh ra sao, quay chụp ở trong núi rừngà, có thể chụp cảnh núi rừng cuồng dã, nhất định cực kỳ nóng bỏng, kích thích." Sau khi Mạc Tùy An nhìn thấy Hoàng Phủ Tử Y, liền xấu xa đề nghị, trêu đến mức Sở Ngao Dư lạnh lùng cũng lườm ông ta một cái, ông ta rụt cổ lại, nhưng vẫn không thèm để ý cười cợt, không có sợ hãi Sở Ngao Dư chút nào, ai bảo Sở Ngao Dư ở trong lòng ông ta, là một con cọp giấy sợ vợ, chỉ cần không chọc Hoàng Phủ Tử Y tức giận, ông ta không sợ gì cả.
"Phong cảnh nơi này rất đẹp, chụp một ít đi, xem như lưu lại làm kỷ niệm." Hoàng Phủ Tử Y nói.
/1097
|