Tầng đặc biệt:
Hỗn Nguyên Quyết: “Đấu Phá Chân Tâm” ( tạo vật sống đều có hai mặt chính và tà, trắng va đen, tầng này là trận chiến giữa hai mặt của chính mình, mặt nào thắng được giữ lại, mặt thua biến thành biến thân của mặt còn lại).
Trong một phiến hư vô vô tận được chia làm hai nửa: nửa màu trắng và nửa màu đen.
Một bên là không gian vô cùng Hắc Ám, một bên là mảnh tinh không vô cùng mỹ lệ.
Bạch Hùng đứng đối diện Hắc Hùng.
Hắc Hùng, Bạch Hùng ngoại hình giống hệt nhau chỉ khác nhau về tính cách, khí chất, một chính - một tà, một thiện - một ác.
Bạch Hùng chính là Hùng hiện thực, trang phục màu trắng tóc dài buộc lại giống thư sinh, khuôn mặt hiền lành đẹp trai mang chút vô lại, hai mắt như sao sáng.
Hắc Hùng tóc dài buông xoã, trang phục màu đen phất phơ, khuôn mặt lãnh khốc, môi nhếch lên mỉm cười tà dị, ánh mắt đen láy mê hồn.
Hai người đều không nói chuyện, tới bây giờ hai người đều đã không có đường lui, chỉ có một trận chiến, chiến để tồn tại.
Bạch Hùng trực tiếp tung ra một đấm, nguyên lực đồng thời vận chuyển, hóa thành nghìn vạn đấm lớn như núi, những nắm đấm này cộng minh, không ngừng huyễn động không gian chi quyền như hình thành một quyền lớn toả hào quang vô tận.
Hắc Hùng hừ lạnh một tiếng, một đạo ánh sáng đen hình thành trên nắm tay của hắn, toả ra hàng tỉ đạo tử khí tôn quý. Hắn nhảy dựng lên, hướng về Bạch Hùng nghênh đón.
Bành!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên, thân hình của hai người run lên, hướng về sau thối lui ra khỏi hơn ngàn trượng, nhưng sắc mặt như thường.
Hai mắt Hùng mở to, không ngờ sức mạnh tên màu đen cũng không kém mình chút nào.
- Vãi a!
Hùng giật mình nói ra, thân hình chớp động, hắn lại là một quyền oanh ra.
Liên tiếp tung vài trăm quyền, Hắc Hùng mở miệng lạnh nhạt nói:
-Chỉ với loại quyền vớ vẩn này, ngươi không giết được ta!
Hùng hét lớn một tiếng:” Đấu Phá Nhật Nguyệt”. Theo tiếng hét nguyên khí tụ lại trên tay Hùng, hắn đẩy ra hai chưởng phong hình mặt trăng, mặt trời màu trắng hướng thẳng Hắc Hùng bay tới.
Hắc Hùng cũng oanh ra hai chưởng, hóa thành mặt trăng mặt trời đen tối vô cùng, gầm thét hướng Hùng cuồng quyển mà đi.
Bành! Bành! Bành! Bành!
Quyền, chưởng tán loạn khiến không gian run rẩy, mỗi lần chạm nhau hình thành một đám mây hình nấm bay thẳng vạn trượng.
Thấy không làm gì được hắn, Hùng ngưng trọng hô lên:
Hỗn Nguyên Quyết tầng 3: “ Đấu Phá Tinh Không”
Oanh
Hai mảnh không gian trắng đen lao vào nhau, quyền, chưởng liên tiếp va chạm khiến phiến không gian này như lung lay sắp đổ. Hai người đều là loại hình cận chiến, quyền đối quyền chưởng đối chưởng.
Sau vài vạn chiêu, nắm tay phải Hắc Hùng thẳng oanh ngực Hùng.
Bành!
Hùng bị đánh bay ngược ra xa. Hắc Hùng mở miệng:
-Bỏ cuộc đi, ngươi yếu đuối ngu ngốc như vậy khiến ta rất xấu hổ, vì một con đàn bà mà hủy hoại chính mình. Nếu là ta, ta một chưởng chụp chết hết cái học viện đó. Sinh ra tình cảm chỉ khiến cho ngươi càng yếu.
Hùng rất tức giận:
-Đánh rắm! Người thì biết cái gì! Ca thích sống như vậy, ca không muốn sống cô độc trên đời này.
Hắc Hùng khinh thường:
-Hừ! Đã vô địch thiên hạ, giết một con kiến so với giết một đàn kiến khác gì nhau! Thích thì chụp chết cả mảng lớn, nói nhảm với chúng làm gì.
-“ Kiến”.
- Không! Họ cũng là người, là một sinh mạng sống như ta, ta với ngươi chỉ may mắn hơn họ.
- Nếu không có thực lực thì ngươi khác gì con kiến.
Hùng đối chọi gay gắt.
“Hừ, bớt nói nhảm” Hắc Hùng nói xong hô lên.
“ Hỗn Nguyên Quyết tầng thứ 4: Đấu Phá Thương Khung”.
Oanh!
Một cổ lực lượng đáng sợ từ thân trên Hắc Hùng tuôn ra, trong chốc lát liền đem lực lượng của hắn tăng lên tới một độ cao đáng sợ! Hắc vực mở ra ngàn tỉ trượng.
Hùng cũng vận chuyển tầng cuối Hỗn Nguyên Quyết, lực lượng bão táp đề thăng. Hắn cảm giác được lần này mình hấp thu không phải linh lực mà là nguyên lực.
Bên trong Thể Bia, nguyên lực điên cuồng dồn vào đoàn khí màu trắng chỗ Hùng ngỏm khiến không gian nơi đây lung lay sụp đổ.
- Ha ha ha, lực lượng thật tuyệt diệu, với lực lượng này ta phá hủy đại lục, đánh vỡ vách ngăn giới. Tới đây, ta tiễn đưa ngươi một đoạn đường cuối cùng!
Hắc Hùng cười haha điên cuồng phóng tới Hùng.
Cảm nhận áp lực lớn lao Hùng tiếp tục hấp thu nguyên lực khiến thân thể hắn như sắp vỡ ra:
- Còn chưa đủ! Còn chưa đủ!
Chỉ có thể thành công, không cho phép thất bại!
Thất bại là chết!
Hắc Hùng cùng Bạch Hùng trao đổi vị trí liên tục, nhìn xa chỉ thấy hai người như đứng im trước mặt đối phương, hắc bạch xen lẫn, trong khoảng thời gian ngắn đều không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ có xa xa đang không ngừng bạo tạc nổ tung, truyền đến đạo đạo chấn động khủng bố.
- Kết thúc tại đây đi!
Hắc Hùng tập trung toàn bộ sức mạnh tấn công Hùng.
Ầm!
Phiến thiên địa này nổ mạnh, sắc mặt Hùng trắng bệch, nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi. Hắc Hùng không khá hơn trọng thương nặng nhưng hắn cố không chế không phun máu ra.
Thật lâu về sau, hai người ngã ngữa ra sau, hôn mê.
Hỗn Nguyên Quyết: “Đấu Phá Chân Tâm” ( tạo vật sống đều có hai mặt chính và tà, trắng va đen, tầng này là trận chiến giữa hai mặt của chính mình, mặt nào thắng được giữ lại, mặt thua biến thành biến thân của mặt còn lại).
Trong một phiến hư vô vô tận được chia làm hai nửa: nửa màu trắng và nửa màu đen.
Một bên là không gian vô cùng Hắc Ám, một bên là mảnh tinh không vô cùng mỹ lệ.
Bạch Hùng đứng đối diện Hắc Hùng.
Hắc Hùng, Bạch Hùng ngoại hình giống hệt nhau chỉ khác nhau về tính cách, khí chất, một chính - một tà, một thiện - một ác.
Bạch Hùng chính là Hùng hiện thực, trang phục màu trắng tóc dài buộc lại giống thư sinh, khuôn mặt hiền lành đẹp trai mang chút vô lại, hai mắt như sao sáng.
Hắc Hùng tóc dài buông xoã, trang phục màu đen phất phơ, khuôn mặt lãnh khốc, môi nhếch lên mỉm cười tà dị, ánh mắt đen láy mê hồn.
Hai người đều không nói chuyện, tới bây giờ hai người đều đã không có đường lui, chỉ có một trận chiến, chiến để tồn tại.
Bạch Hùng trực tiếp tung ra một đấm, nguyên lực đồng thời vận chuyển, hóa thành nghìn vạn đấm lớn như núi, những nắm đấm này cộng minh, không ngừng huyễn động không gian chi quyền như hình thành một quyền lớn toả hào quang vô tận.
Hắc Hùng hừ lạnh một tiếng, một đạo ánh sáng đen hình thành trên nắm tay của hắn, toả ra hàng tỉ đạo tử khí tôn quý. Hắn nhảy dựng lên, hướng về Bạch Hùng nghênh đón.
Bành!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên, thân hình của hai người run lên, hướng về sau thối lui ra khỏi hơn ngàn trượng, nhưng sắc mặt như thường.
Hai mắt Hùng mở to, không ngờ sức mạnh tên màu đen cũng không kém mình chút nào.
- Vãi a!
Hùng giật mình nói ra, thân hình chớp động, hắn lại là một quyền oanh ra.
Liên tiếp tung vài trăm quyền, Hắc Hùng mở miệng lạnh nhạt nói:
-Chỉ với loại quyền vớ vẩn này, ngươi không giết được ta!
Hùng hét lớn một tiếng:” Đấu Phá Nhật Nguyệt”. Theo tiếng hét nguyên khí tụ lại trên tay Hùng, hắn đẩy ra hai chưởng phong hình mặt trăng, mặt trời màu trắng hướng thẳng Hắc Hùng bay tới.
Hắc Hùng cũng oanh ra hai chưởng, hóa thành mặt trăng mặt trời đen tối vô cùng, gầm thét hướng Hùng cuồng quyển mà đi.
Bành! Bành! Bành! Bành!
Quyền, chưởng tán loạn khiến không gian run rẩy, mỗi lần chạm nhau hình thành một đám mây hình nấm bay thẳng vạn trượng.
Thấy không làm gì được hắn, Hùng ngưng trọng hô lên:
Hỗn Nguyên Quyết tầng 3: “ Đấu Phá Tinh Không”
Oanh
Hai mảnh không gian trắng đen lao vào nhau, quyền, chưởng liên tiếp va chạm khiến phiến không gian này như lung lay sắp đổ. Hai người đều là loại hình cận chiến, quyền đối quyền chưởng đối chưởng.
Sau vài vạn chiêu, nắm tay phải Hắc Hùng thẳng oanh ngực Hùng.
Bành!
Hùng bị đánh bay ngược ra xa. Hắc Hùng mở miệng:
-Bỏ cuộc đi, ngươi yếu đuối ngu ngốc như vậy khiến ta rất xấu hổ, vì một con đàn bà mà hủy hoại chính mình. Nếu là ta, ta một chưởng chụp chết hết cái học viện đó. Sinh ra tình cảm chỉ khiến cho ngươi càng yếu.
Hùng rất tức giận:
-Đánh rắm! Người thì biết cái gì! Ca thích sống như vậy, ca không muốn sống cô độc trên đời này.
Hắc Hùng khinh thường:
-Hừ! Đã vô địch thiên hạ, giết một con kiến so với giết một đàn kiến khác gì nhau! Thích thì chụp chết cả mảng lớn, nói nhảm với chúng làm gì.
-“ Kiến”.
- Không! Họ cũng là người, là một sinh mạng sống như ta, ta với ngươi chỉ may mắn hơn họ.
- Nếu không có thực lực thì ngươi khác gì con kiến.
Hùng đối chọi gay gắt.
“Hừ, bớt nói nhảm” Hắc Hùng nói xong hô lên.
“ Hỗn Nguyên Quyết tầng thứ 4: Đấu Phá Thương Khung”.
Oanh!
Một cổ lực lượng đáng sợ từ thân trên Hắc Hùng tuôn ra, trong chốc lát liền đem lực lượng của hắn tăng lên tới một độ cao đáng sợ! Hắc vực mở ra ngàn tỉ trượng.
Hùng cũng vận chuyển tầng cuối Hỗn Nguyên Quyết, lực lượng bão táp đề thăng. Hắn cảm giác được lần này mình hấp thu không phải linh lực mà là nguyên lực.
Bên trong Thể Bia, nguyên lực điên cuồng dồn vào đoàn khí màu trắng chỗ Hùng ngỏm khiến không gian nơi đây lung lay sụp đổ.
- Ha ha ha, lực lượng thật tuyệt diệu, với lực lượng này ta phá hủy đại lục, đánh vỡ vách ngăn giới. Tới đây, ta tiễn đưa ngươi một đoạn đường cuối cùng!
Hắc Hùng cười haha điên cuồng phóng tới Hùng.
Cảm nhận áp lực lớn lao Hùng tiếp tục hấp thu nguyên lực khiến thân thể hắn như sắp vỡ ra:
- Còn chưa đủ! Còn chưa đủ!
Chỉ có thể thành công, không cho phép thất bại!
Thất bại là chết!
Hắc Hùng cùng Bạch Hùng trao đổi vị trí liên tục, nhìn xa chỉ thấy hai người như đứng im trước mặt đối phương, hắc bạch xen lẫn, trong khoảng thời gian ngắn đều không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ có xa xa đang không ngừng bạo tạc nổ tung, truyền đến đạo đạo chấn động khủng bố.
- Kết thúc tại đây đi!
Hắc Hùng tập trung toàn bộ sức mạnh tấn công Hùng.
Ầm!
Phiến thiên địa này nổ mạnh, sắc mặt Hùng trắng bệch, nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi. Hắc Hùng không khá hơn trọng thương nặng nhưng hắn cố không chế không phun máu ra.
Thật lâu về sau, hai người ngã ngữa ra sau, hôn mê.
/126
|