Hiện tại thì anh trai nó đã về, nhà hai anh em quây quần bên nhau ấm áp hơn hẳn ngày trước.
” Anh hai, anh sẽ ở lại đây luôn đúng không?” Nó nằm trong lòng anh nó thì thầm.
” Đúng vậy, sẽ không bỏ bé heo nữa ” Anh hai ôm chầm lấy nó, đặt nhẹ lên trán nó một nụ hôn nhẹ chúc ngủ ngon.
Hai anh em cùng nhau ngủ, ngày mai sẽ là một ngày mới và hơn hết sẽ có nhiều điều thú vị mới mẻ.
Sáng hôm sau.
“Heo, trễ học đấy dậy đi” Anh hai nó gọi dậy. Lắc đầu với con heo lớn xác này.
” ư..5 phút nữa mà ” Nó đưa tay năm ngón ra khỏi chăn kì kèo với anh hai nó.
” Không được, mau dậy” Anh nó kiên quyết gọi nó dậy cho kì được.
Nó nhăn mày nhăn mặt ngồi dậy, xoa mái tóc rối bươm của mình bước xuống giường.
” Nhanh thay đồ, rữa mặt, rồi xuống ăn sáng với hai” Anh nó cười khổ, bước xuống bếp.
Sau khi đồng phục chỉnh tề, tóc chảy xong xuôi, nó chạy nhanh xuống lầu. Cầu thang phát ra những tiếng ầm ầm như khủng long dán thế.
” Heo, cầu thang không có tội. Em khủng long lai heo à? ” Anh hai nó cười đặt cốc nóng lên đầu nó
” a..nóng. Anh mới là quái vật* nó giơ nắm đấm kéo ghế ngồi vào bàn. Ăn nhanh phần ăn sáng của mình lầm bầm
” Hửm? Nói gì đó? ” Anh nó ra vẻ vểnh tai lên nghe nó nói.
” Không có gì. ” Nó ăn nhanh rồi xách cặp đi học. Vì còn 5 phút nữa sẽ vào học.
Nó đi học thì anh nó cũng chuẩn bị đi đến công ty. Thực ra về nước lần này chính là vì dự án Công Nghệ Xanh của công ty YNG. Anh là Trương Khởi Linh, năm nay đã 27 tuổi, cơ thể cao ráo da khá trắng vì anh sống ở Mỹ nhiều năm. Anh từng là một sinh viên ưu tú. Tốt nghiệp với loại giỏi, công việc của anh bên đấy khá ổn định, do có dự án mới bên này và công ty đã cử anh đi.
” Anh hai, anh sẽ ở lại đây luôn đúng không?” Nó nằm trong lòng anh nó thì thầm.
” Đúng vậy, sẽ không bỏ bé heo nữa ” Anh hai ôm chầm lấy nó, đặt nhẹ lên trán nó một nụ hôn nhẹ chúc ngủ ngon.
Hai anh em cùng nhau ngủ, ngày mai sẽ là một ngày mới và hơn hết sẽ có nhiều điều thú vị mới mẻ.
Sáng hôm sau.
“Heo, trễ học đấy dậy đi” Anh hai nó gọi dậy. Lắc đầu với con heo lớn xác này.
” ư..5 phút nữa mà ” Nó đưa tay năm ngón ra khỏi chăn kì kèo với anh hai nó.
” Không được, mau dậy” Anh nó kiên quyết gọi nó dậy cho kì được.
Nó nhăn mày nhăn mặt ngồi dậy, xoa mái tóc rối bươm của mình bước xuống giường.
” Nhanh thay đồ, rữa mặt, rồi xuống ăn sáng với hai” Anh nó cười khổ, bước xuống bếp.
Sau khi đồng phục chỉnh tề, tóc chảy xong xuôi, nó chạy nhanh xuống lầu. Cầu thang phát ra những tiếng ầm ầm như khủng long dán thế.
” Heo, cầu thang không có tội. Em khủng long lai heo à? ” Anh hai nó cười đặt cốc nóng lên đầu nó
” a..nóng. Anh mới là quái vật* nó giơ nắm đấm kéo ghế ngồi vào bàn. Ăn nhanh phần ăn sáng của mình lầm bầm
” Hửm? Nói gì đó? ” Anh nó ra vẻ vểnh tai lên nghe nó nói.
” Không có gì. ” Nó ăn nhanh rồi xách cặp đi học. Vì còn 5 phút nữa sẽ vào học.
Nó đi học thì anh nó cũng chuẩn bị đi đến công ty. Thực ra về nước lần này chính là vì dự án Công Nghệ Xanh của công ty YNG. Anh là Trương Khởi Linh, năm nay đã 27 tuổi, cơ thể cao ráo da khá trắng vì anh sống ở Mỹ nhiều năm. Anh từng là một sinh viên ưu tú. Tốt nghiệp với loại giỏi, công việc của anh bên đấy khá ổn định, do có dự án mới bên này và công ty đã cử anh đi.
/47
|