Uyển Nhi cô trước giờ ghét nhất là loại người như hắn, chỉ muốn đấm chết hắn cho hả giận, trước hết cô phải chép phạt nộp cho bà cô giáo. Haizz..Chả bao giờ suông sẽ với cô như bao người khác.
” Tôi chép giúp bạn nhé” Bạn nam bàn cuối nói nhỏ với nó
” Hả? Cậu á? Chữ đẹp không?” Nó nghi hoặc nhìn cậu bạn nam kia
” Được mà yên tâm” Hoàng Minh khẳng định với nó.
” Vậy chép giúp tôi nhá, tôi đi ăn đói quá” Nó quăng cho chàng ta đóng giấy tờ rắc rối, bỏ chạy một mạch xuống canten do bụng nó kêu nãy giờ.
Nam sinh kia chỉ cười rồi chép bài giúp nó. Chẳng bao giờ cậu làm thế đâu, chỉ mình nó thôi vì thực chất nó quên mất cậu rồi.
Cậu vẫn còn nhớ rất rõ, cái ngày còn vui vẻ cùng nó dưới quê nhà. Nó đã từng hứa sẽ làm cô dâu của cậu khi cùng cậu ngắm trăng.
Cậu vẫn nhớ đấy, nhớ rất rõ đấy chứ..Vậy mà nó chẳng nhớ cậu càng chẳng nhớ lời hứa đó.
“Này. Ra sân bóng” Hắn ương ngạnh hất mặt về phía cậu, không lịch sự mà hất tập vỡ cậu xuống đất.
” Được” Cậu cũng chả nể nang gì đứng phắt dậy ngẫn mặt hướng hắn mà nói.
Song cả hai bước xuống sân bóng phía sau dãy phòng học D. Cũng chỉ có vài người ở đấy chờ đợi trận đấu giữa ma mới và ma cũ.
” Luật sẽ là người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. ” Hắn nhếch mép nói, ra hiệu cho trọng tài tung bóng.
Khi trái bóng cam được tung lên trên không trung, cả hai người cùng nhau bật lên vương tay để giành bóng cho mình. Cả hai đều có khí phách rất cao, chẳng ai muốn thua ai chi bằng nổ lực mà đạt được.
Cuối cùng hắn đoạt được bóng, cậu chỉ thiếu một chút, không dừng lại ở đó hắn với tài năng siêu sao của mình ghi liền ba điểm. Tới phiên cậu giữ bóng, cậu như một tia chớp trên sân bóng, thuần thục không thua gì hắn vượt qua khi 2 điểm cho mình.
Trận đấu cứ thế diễn ra, hết hiệp một tỉ số đang là 42: 40. Cậu chỉ thua hắn 2 điểm. Cũng không đáng lo ngại vì hiệp hai mới là hiệp quyết định kẻ làm vua và kẻ làm giặc.
Nó đang ăn mì thì bị Vy lôi đi xem trận đấu nãy lữa này….
” Tôi chép giúp bạn nhé” Bạn nam bàn cuối nói nhỏ với nó
” Hả? Cậu á? Chữ đẹp không?” Nó nghi hoặc nhìn cậu bạn nam kia
” Được mà yên tâm” Hoàng Minh khẳng định với nó.
” Vậy chép giúp tôi nhá, tôi đi ăn đói quá” Nó quăng cho chàng ta đóng giấy tờ rắc rối, bỏ chạy một mạch xuống canten do bụng nó kêu nãy giờ.
Nam sinh kia chỉ cười rồi chép bài giúp nó. Chẳng bao giờ cậu làm thế đâu, chỉ mình nó thôi vì thực chất nó quên mất cậu rồi.
Cậu vẫn còn nhớ rất rõ, cái ngày còn vui vẻ cùng nó dưới quê nhà. Nó đã từng hứa sẽ làm cô dâu của cậu khi cùng cậu ngắm trăng.
Cậu vẫn nhớ đấy, nhớ rất rõ đấy chứ..Vậy mà nó chẳng nhớ cậu càng chẳng nhớ lời hứa đó.
“Này. Ra sân bóng” Hắn ương ngạnh hất mặt về phía cậu, không lịch sự mà hất tập vỡ cậu xuống đất.
” Được” Cậu cũng chả nể nang gì đứng phắt dậy ngẫn mặt hướng hắn mà nói.
Song cả hai bước xuống sân bóng phía sau dãy phòng học D. Cũng chỉ có vài người ở đấy chờ đợi trận đấu giữa ma mới và ma cũ.
” Luật sẽ là người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. ” Hắn nhếch mép nói, ra hiệu cho trọng tài tung bóng.
Khi trái bóng cam được tung lên trên không trung, cả hai người cùng nhau bật lên vương tay để giành bóng cho mình. Cả hai đều có khí phách rất cao, chẳng ai muốn thua ai chi bằng nổ lực mà đạt được.
Cuối cùng hắn đoạt được bóng, cậu chỉ thiếu một chút, không dừng lại ở đó hắn với tài năng siêu sao của mình ghi liền ba điểm. Tới phiên cậu giữ bóng, cậu như một tia chớp trên sân bóng, thuần thục không thua gì hắn vượt qua khi 2 điểm cho mình.
Trận đấu cứ thế diễn ra, hết hiệp một tỉ số đang là 42: 40. Cậu chỉ thua hắn 2 điểm. Cũng không đáng lo ngại vì hiệp hai mới là hiệp quyết định kẻ làm vua và kẻ làm giặc.
Nó đang ăn mì thì bị Vy lôi đi xem trận đấu nãy lữa này….
/47
|