Cô đăng ảnh lên mạng liền được like và cmt.
[ Trời ơi, xinh quá ta ]
[ Bé ơi, cho chị xin mấy cái bánh ]
...
Uyển Nhi cười tâm đắt, vui mừng chuẩn bị trở về phòng nhưng lại có âm thanh thông báo từ facebook.
" hở.. " Cô thắc mắc nén lại một chút nữa ngồi bấm điện thoại.
[ Cô mê trai quá rồi đấy ]
Là cậu ấy.. Cậu ấy cmt ảnh của cô.. Hoài Nam..
[ Hơ...sao cưng ghen à? ] Cô rep cmt của hắn.
[ Sao phải ghen với cái thứ mê trai như cô? ] bên ngoài màn hình, hắn hừ lạnh, tắt máy.
Sau khi rời đi hắn lao đầu vào học hành, thi đỗ đại học, hắn nổ lực biết bao chỉ mong ngày thấy cô. Thế mà cô lại hú hí với thằng con trai khác. Hừ. Không thể chịu nỗi mà.
"Ủa..sao không thấy rep lại nữa " Cô thắc mắc, buồn chán đứng lên trở về phòng tất nhiên và không quên mang theo bánh ngọt.
Tình yêu là thứ khiến ta gần nhau, mạng xã hội cũng chỉ là phần phụ. Yêu xa..Cái gì gọi là yêu xa..Bản thân cô không hiểu. Cô chỉ biết..cô muốn ở cạnh hắn, muốn được như hồi xưa, cái lúc mà hắn trêu chọc cô. Bây giờ, ngoài mạng xã hội, cô chẳng còn biết làm sao để níu giữ lấy hắn nữa.. Thật bất lực..
Vốn dĩ cuộc tình này là sai sao? Cô không biết được rằng hắn có thật sự yêu cô không.. Cô giống như một đường thẳng song song cùng hắn.
" Em về rồi đó à? " Là tiếng của Trương Khởi Linh, tiếng nói phá vở nội tâm phức tạp của cô.
" À..em về rồi, có mua bánh cho hai người nè " Cô giơ hộp bánh lên cười cười
" Thế anh đi pha trà, em để bánh tại bàn đi "
" Vâng " Cô vui vẻ ngồi vào bàn, bật tivi xem một số tin tức truyền thông.
Rất nhanh anh trai cô mang trà đã mua được từ trung tâm thương mại tokyo lên, mùi thơm lang tỏa rất thơm, dễ chịu.
" Ua qua..nước trà ngon nha " Cô trầm trồ khen ngợi, thật sự là quá ngon, hơn hẳn những gì cô tưởng tượng. Nước trà thơm mát, ngọt ngào mà rất thanh tao...Thật sự làm lòng con người phẳng lặng. Những sóng gió bất ngờ dịu xuống.
" Là Thừa Nhân lựa chọn đấy, anh ấy rất có mắt nhìn "
Hơ..anh ấy lại tân bóc anh rễ rồi...Người anh trai này của cô đã sớm bị bẻ công rồi [ Nước mắt lưng tròng ]
[ Trời ơi, xinh quá ta ]
[ Bé ơi, cho chị xin mấy cái bánh ]
...
Uyển Nhi cười tâm đắt, vui mừng chuẩn bị trở về phòng nhưng lại có âm thanh thông báo từ facebook.
" hở.. " Cô thắc mắc nén lại một chút nữa ngồi bấm điện thoại.
[ Cô mê trai quá rồi đấy ]
Là cậu ấy.. Cậu ấy cmt ảnh của cô.. Hoài Nam..
[ Hơ...sao cưng ghen à? ] Cô rep cmt của hắn.
[ Sao phải ghen với cái thứ mê trai như cô? ] bên ngoài màn hình, hắn hừ lạnh, tắt máy.
Sau khi rời đi hắn lao đầu vào học hành, thi đỗ đại học, hắn nổ lực biết bao chỉ mong ngày thấy cô. Thế mà cô lại hú hí với thằng con trai khác. Hừ. Không thể chịu nỗi mà.
"Ủa..sao không thấy rep lại nữa " Cô thắc mắc, buồn chán đứng lên trở về phòng tất nhiên và không quên mang theo bánh ngọt.
Tình yêu là thứ khiến ta gần nhau, mạng xã hội cũng chỉ là phần phụ. Yêu xa..Cái gì gọi là yêu xa..Bản thân cô không hiểu. Cô chỉ biết..cô muốn ở cạnh hắn, muốn được như hồi xưa, cái lúc mà hắn trêu chọc cô. Bây giờ, ngoài mạng xã hội, cô chẳng còn biết làm sao để níu giữ lấy hắn nữa.. Thật bất lực..
Vốn dĩ cuộc tình này là sai sao? Cô không biết được rằng hắn có thật sự yêu cô không.. Cô giống như một đường thẳng song song cùng hắn.
" Em về rồi đó à? " Là tiếng của Trương Khởi Linh, tiếng nói phá vở nội tâm phức tạp của cô.
" À..em về rồi, có mua bánh cho hai người nè " Cô giơ hộp bánh lên cười cười
" Thế anh đi pha trà, em để bánh tại bàn đi "
" Vâng " Cô vui vẻ ngồi vào bàn, bật tivi xem một số tin tức truyền thông.
Rất nhanh anh trai cô mang trà đã mua được từ trung tâm thương mại tokyo lên, mùi thơm lang tỏa rất thơm, dễ chịu.
" Ua qua..nước trà ngon nha " Cô trầm trồ khen ngợi, thật sự là quá ngon, hơn hẳn những gì cô tưởng tượng. Nước trà thơm mát, ngọt ngào mà rất thanh tao...Thật sự làm lòng con người phẳng lặng. Những sóng gió bất ngờ dịu xuống.
" Là Thừa Nhân lựa chọn đấy, anh ấy rất có mắt nhìn "
Hơ..anh ấy lại tân bóc anh rễ rồi...Người anh trai này của cô đã sớm bị bẻ công rồi [ Nước mắt lưng tròng ]
/47
|