" Clap Clap, diễn như vậy đủ rồi đấy. " Từ ngoài cánh cửa một giọng nói âm trầm chứa đầy sự trào phúng truyền tới, đồng thời chủ nhân giọng nói cũng từ từ bước vào. Thân hình cao lớn, bước chân tiêu sái, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt sắt bén, làn da bánh mật đầy quyến rũ, toả ra khí phách khiến người khác không thể xem nhẹ, chỉ trong phút chốc liền đem toàn bộ hội trường trở nên si mê, mắt không thể rời khỏi anh. Chỉ riêng duy nhất một người, sắc mặt kích động không nén nỗi vui mừng cùng chút kinh ngạc, là anh, chính là anh, người đàn ông cô mong nhớ suất nửa tháng qua — Trữ Dật Thần. Trữ Dật Thần từ từ bước đến cao đài, khuôn mặt lạnh lẽo, thanh âm nhẹ bâng : " Kim chủ tịch vừa tuyên bố gì nhỉ? Còn có Tống chủ tịch ngài cũng đến? " " Cậu... " Tống Thành sửng sốt sao anh chàng này lại ở đây. " Tôi là nói Kim Vọng tôi đã hợp tác cùng Đằng thị và Hạ thị " Kim Vọng từ tốn đáp nhưng sâu trong mắt ông vẫn có tia khinh thường triệt để. Anh chỉ nhìn hai người kia mỉm cười không đáp, nhưng nụ cười đó lại khiến cho toàn hội trường run sợ. " Có sao? Tôi nhớ không lầm Hạ thị chúng tôi chưa từng đồng ý và có ý định hợp tác với ông. " Hạ Tư Vĩ lạnh lùng lên tiếng. " Hạ chủ tịch ngài đùa sao, chúng ta rõ ràng kí kết rõ ràng, ngài còn nhờ tôi làm linh kiện này... " Kim Vọng giả vờ cười thân thiết đưa ra tờ hợp đồng, ánh mắt đầy đắc ý ông đã lường trước được chuyện này. " Nực cười, ông là đang uy hiếp cha tôi. " Hạ Dương cười mỉa mai. " A, anh ấy thật soái. " dứoi hội trường đám nữ sinh đều điên cuồng hét lớn khi thấy Hạ Dương, hôm nay bọn họ có phúc lớn a được gặp nhiều nam thần như vậy. " Cậu... " Kim Vọng bất ngờ, ông cho rằng chàng trai trước mặt này chính là Trữ Dật Thần. " Còn có ông diễn thật tốt...muốn lợi dụng chuyện này để đánh đổ Trữ Thần và tất cả tập đoàn khác? " Hạ Dương trào phúng nói. " Chành trai trẻ cậu nói gì vậy? Tôi không hiểu cậu đang nói gì? " Kim Vọng giả vờ vô tội " Hừ, còn muốn kiếm người quyến rũ tôi nữa? " Trữ Dật Thần nở nụ cười mỉa mai, nhưng trong mắt đám nữ sinh là nụ cười ma huyễn khiến người khác đắm chìm trong mê loạn. Ngay cả Tống Nhã Phương cũng si ngốc nhìn anh. " Có ý gì? " Kim Vọng ù ù cạc cạc hỏi. " Còn giả vờ gì nữa, tội của ông đã bị bại lộ, cấu kết với Khương thị và Hồng Lữ ăn cắp cơ mật, buôn bán hàng trắng trái phép. " Ngôn Quang ở phía dưới đi lên lạnh lùng nói. " Quang, anh làm sao vậy? Sao cha em lại có thể làm như vậy chứ? " Khương Tú Liên chạy tới nũng nịu nói. " Buông tôi ra, thứ kinh tởm. " " Anh... " Khương Tú Liên mím môi uất ức nhìn sang bên Khương Quân Lỗi " Cha..cha... " " Khốn khiếp mày dám... " Khương Quân Lỗi tức giận lao đến muốn đánh Ngôn Quang, nhưng chưa kịp đánh đã bị Ngôn Vân cản lại " Muốn đánh người? " " Ngôn tổng...tôi không có ý đó. " " Không có ý đó? Ha ha, diễn quá đạt, nhưng chỉ tiết kịch bản các người viết vẫn quá tệ, hay để cho tôi đây sửa đổi chút đi. " Trữ Dật Thần mỉn cười. " Tiểu tử kia, mày cho mày là ai mà mày dám lên tiếng kiểu đó với trưởng bối như chúng tao. " Phương Y Nhã lần này thật sự giận run bọn họ dám mỉa nai nam nhân của bà. " Tôi là ai không đến lượt các người biết. " anh lạnh lùng quét mắt nhìn bà ta. " Chàng trai trẻ nói chuyện bên biết suy nghĩ, nếu không hậu quả khó lường. " Hồng Chí Cơ tương đối bình tĩnh lên tiếng tay cố tình huơ huơ tập tài liệu trước mặt Hạ Tư Vĩ để uy hiếp ông. " Xin lỗi chúng tôi xin chính thức tuyên bố việc làm của các ông đã bị bại lộ, chúng tôi xin phép được giam giữ các ông. " " Hừ cậu cho rằng cậu là ai mà dám giam giữ chúng tôi. " Lần này Kim Vọng thật sự tức giận " Dựa vào chính tôi, Chu Giản Hoa sĩ quan tổ chức NSA. " Chu Giản Hoa bước vào cùng bộ quân phục, đôi mắt chim ưng đầy sắc bén mưu kế, thâm thuý đen tuyền. " Hoa tử, ngươi dám..." " Sao tôi lại không dám, giờ kịch bản ông đã được chèn vào kịch bản của chúng tôi rồi, đất diễn của ông cũng đã hết. " Chu Giản Hoa cười lạnh. " Các người không có bằng chứng thì không có quyền bắt chúng tôi. " Kim Vọng gào lên. " Tốt đem hết đống tại liệu đó lại đây, lần này Trữ Thần nhất định sẽ vào tay ta hahaha... Quân Lỗi, Chí Cơ chúng ta cùng nhau phân chia số hàng trắng này để bán đi mỗi người ba phần hồng bao, phần còn lại chúng ta từ từ giải quyết... " Thanh âm rè rè vang lên trong máy ghi âm, toàn bộ lời nói kia đều vang dội trong hội trường. Sắc mặt Kim Vọng nhất thời trắng bệt, nhưng ông ta chợt phát hiện số liệu và một số chứng cứ chúa tìm ra nên mạnh mồm quát : " Hừ, các người cho rằng như vậy sẽ bắt được ta sao? Còn lâu số liệu và cơ mật của Trữ Thần ta đã có đủ hahaha các ngươi cứ chờ xem ta sẽ giết chết các người, chưa nói chứng cứ không đủ thì làm sao mà bắt được tôi. " " Tự mình xem đi. " Ngôn Quang quăng sấp tài liệu lên trước mặt ông ta, lạnh lùng nói. " Chứng cứ đã đủ, ông hiện tại đã bị giam giữ. " " Haha ta vẫn còn tiền, ha ha... " " Xin lỗi ông đã nhầm rồi, hiện tại cổ phiếu của ông đang tuột xuống, còn có số liệu và cơ mật ông lấy được từ Trữ Thần đều là giả. " Hạ Dương đưa máy tính mở trước mặt ông ta. " Sao có thể...sao có thể..." Kim Vọng sắc mặt tái nhợt, lẩm bẩm. " Sao lại không? " Lần này Kim Vọng hoàn toàn sụp đổ, công sức ông ta đổ ra giờ đều trở nên công cốc, ông không ngờ chính mình lại trở thành nạn nhân trong vở kịch này.
/83
|