Đính chính một lần Phi đã đăng chương 59 ngay sau đó! Cũng có nhiều bạn đọc được rồi nhé! Phi không hề thất hứa với mọi người : ) -.-.-.-.-.-.-.-.-.-.- Sau ngày hôm đó, toàn bộ thành phố T đều sôi nổi, các sạp báo chí, các tiệm sách rất nhanh liền hết. Một tin tức quá nóng hổi, cho nên người người đều muốn giành nhau mua. Phương Y Nhã ở nhà xem được tin tức này mặt mày tái mét, cố gắng che giấu tất thảy không để cho Tống Thành thấy. Nếu ông mà thấy thì cuộc sống sau này của bà cũng chả biết dựa vào ai. Bà cầu mong rằng ông ta còn chưa xem được tạp chí. Ở Luân Đôn, sau ngày hôm đó tất cả mọi chuyện trở nên khác đi rất nhiều, Tiêu Minh Đông không còn đi chung với Tống Nhã Phương nữa. Đám sinh viên lác đác theo đuổi hâm mộ cũng không còn. Bây giờ mọi người đều nhìn Tống Nhã Phương bằng ánh mắt khinh miệt, nhưng cũng chẳng ai dám làm gì, dù đúng dù sai cô ta vẫn còn quyền thế cho nên không ai dám đụng chạm gì nhiều. Trái lại sự yên lành của Tống Phương Nhã thì Khương Tú Liên cùng Hồng Diễm Ngọc phải chịu tội thay, Tống Phương Nhã mắt thấy tai nghe cũng lơ đi không hề lên tiếng ngăn cản. Nhưng chính mồm cô ta còn bảo rằng hai cậu có việc gì tớ nhất định sẽ giúp, mà bây giờ...Trong lòng cả hai người kia đều im lặng, bọn họ vẫn cho rằng Tống Phương Nhã đã bị đả kích thật lớn cho nên không còn tâm tư suy nghĩ gì. Bên Diệp Bối Bối bây giờ còn hoành tráng hơn. Vì sao ư? Vì bây giờ thân phận của cô thật sự được công nhận, còn có cô lại là vợ chưa cưới của Trữ Dật Thần hiển nhiên rất thu hút đám nữ học viên và một đám nam học viên có ý nịnh nọt. Đối với cách hành xử bẩn thỉu, chia bè phái, bên nào lợi hơn thì theo bên đó, Diệp Bối Bối thật sự rất ghét. Trước kia người huy hoàng mồm mép cũng sùng bái nịnh hót sâu trong tim lại ghen tị gần chết! Đến khi người thất bại kẻ chà đạp lại chính là ngươi. Thế giới này chính là như vậy, để có thể được sống con người luôn tìm cách chà đạp lẫn nhau, mấy ai có thể sống bằng tình cảm thật đây? Đằng Cẩn Trị là con người từng trải, ông thấy cảnh tượng này cũng chỉ tặc lưỡi cho qua. Ông không phải thánh nhân có lòng từ bi tuyệt đối và ông chưa hẳn là người trong cuộc hoàn toàn, nói đúng hơn chỉ là một người đứng ở vai trò hỗ trợ mà thôi. Trong tất cả các phương thức sống thì con người vĩnh viễn không thoát khỏi ràng buột và sắp đặt của ông trời, mọi thứ đã được định sẵn cả. Tránh được hôm nay liệu mai có thể tránh? " Bảo bối, hôm nay em muốn đi đâu nào? " Trữ Dật Thần hoàn toàn phớt lờ những ánh mắt của mọi người chỉ tập trung chủ yếu vào cô. " Hmm..." Cô bày ra dáng vẻ suy tư. " Nga~ anh trai có thể đi lâu đài nữ hoàng tham quan không? " Trữ Dật Nhu từ đâu chạy tới phấn khích lay lay tay của anh trai mình. " Bảo Bối em thấy thế nào? " " Được. " Diệp Bối Bối cười híp cả mắt, cô rất thích đo chung với bạn tốt của mình nha, vừa có thể hẹn hò vừa có thể đi chơi cùng bạn tốt. " Tiểu Ny cũng phải đi. " " Ơ..., không được các cậu đi đi, một mình tớ làm cản trở cặp đôi hai cậu sao có thể được." Quách Tử Ny khéo léo từ chối. " Đâu có, cậu không hề cô đơn có cả anh Tử Minh nữa kia mà không sao đâu. " Trữ Dật Nhu hồn nhiên tinh nghịch lôi cả Đằng Tử Minh vào cuộc. Hai anh chàng Trữ Dật Thần, Hạ Dương thì nghĩ khác. Nhưng cũng trừng mắt với bạn tốt. Hai anh hoàn toàn cảm thấy lời Tử Ny quá đúng vì thế nhất định Đằng Tử Minh phải đi cùng. Đằng Tử Minh hoàn toàn rất bất đắc dĩ đi cùng, mà thôi dù sao cũng không việc gì, anh đi thư giản cũng được. " Ha ha ha " từ phía trước, là hình ảnh ba cô gái trẻ trung nhỏ nhắn mang đậm chất người phương Đông vui vẻ nói cười. Xa xa thì có ba người con trai đi theo sau khuôn mặt lạnh tanh không nói với nhau một lời, hoàn toàn khác biệt với nhau.
/83
|