CHƯƠNG 12
Ở tɾong nhà tắm.
Mạc Viễn ôm cơ thể mềm mại của Giang Khê ngâm mình tɾong bồn nước, hắn đút hai ngón tay vào tɾong tiểu huyệt đã bị mình chà đạp đến sưng to, moi hết tinh dich bên tɾong ra ngoài.
Sau đó hắn bế cô ra ngoài, hắn lấy tɾong tủ ra một viên thuốc đã được chuẩn bị sẵn, đút cho cô uống.
“Đây là thuốc tránh thai khẩn cấp.”
Mạc Viễn ôm lấy cô, nói “Xin lỗi em, lần sau anh sẽ hạn chế bắn vào tɾong, không để cho em uống loại thuốc này nữa.”
Đến khi tỉnh dậy, Giang Khê nhìn thấy trần nhà màu trắng.
Cô ngẩn người một lúc rồi mới đảo mắt nhìn xung quanh.
Đây là…
Phòng y tế tɾong trường.
“Em tỉnh rồi sao?”
Một giọng nói vang lên bên cạnh, sau đó tay cô bị ai đó dịu dàng nắm lấy.
Giang Khê quay đầu lại.
Nụ cười dịu dàng của Mạc Viễn đang xuấthiện trước mắt cô.
Giang Khê hơi giật mình, cơ thể lập tức truyền tới cơn đau tê dại khiến cô phải nhăn cả mặt.
“Đau sao?”
Cô gật đầu, giọng nói khàn khàn “Em bị sao thế ạ?”
Mạc Viễn nói “Em bị tɾúng thuốc mê, tên kia đã tẩm thuốc mê vào khăn rồi bịt mũi em, sau khi anh cứu được em thì em liền ngất xỉu nên anh đã đưa em tới đây.”
Giang Khê dần dần nhớ lại những chuyện hôm qua, cơ thể bất giác run lên sợ hãi.
“Cảm ơn anh, không có anh xuấthiện ¢hắc em sẽ…”
Giang Khê dừng lại, mắt giăng đầy sương mù.
Mạc Viễn giơ tay lau nước mắt cho cô, dịu dàng hỏi “Em còn nhớ tối qua đã đồng ý với anh chuyện gì không?”
Cô tất nhiên nhớ, trước đó cô cũng định sẽ đi gặp anh và nói hết lời thật lòng của mình cho anh nghe.
“Nhớ ạ.”
“Lời em đã nói ra thì sẽ không thu lại.”
Mạc Viễn đưa mặt đến gần, hơi thở của hắn phả vào mặt cô “Vậy chúng ta đang chính thức hẹn hò có đúng không?”
Giang Khê đỏ mặt, hai mắt mở to, ngại ngùng không dám nhìn gương mặt đang gần ngay trước mắt mình.
Cô nghiêng đầu sang một bên, gật gật đầụ
“Ha… ha…”
Mạc Viễn vui vẻ bật cười, hôn lên má Giang Khê một cái khiến cô ngạc nhiên tròn mắt.
Tuy hắn muốn hôn môi cô hơn, nhưng nếu làm vậy sẽ dọa sợ cô gái nhỏ bé này.
Những chuyện đó, hãy để lúc khác làm sẽ thí¢h hợp hơn.
Sau khi tỉnh lại, Giang Khê được Mạc Viễn đưa về ký túc xá, trên đường đi có rấtnhiều người nhìn bọn họ.
Mạc Viễn không ngần ngại nắm lấy tay cô.
Cả hai trao đổi thông tin liên lạc với nhau, bắt đầu một mối quan hệ yêu đương.
/112
|