Chương 14
Sau nhiều ngày trôi qua Tôi và Nhật Huy đang rất hạnh phúc bên nhau . Cậu ta đã đứng trước nhà Tôi từ lúc nào
- Hơi sớm nhỉ _ Tôi cười nhẹ
- hihi _ Nhật Huy không nói gì chỉ lặng lẽ cười vì niềm hạnh phúc đến với anh thật nhanh và dễ dàng .
Tôi yên phận leo lên yên sau để cậu ta chở như những ngày qua, tối qua vì có cơn mưa lớn nên mặt đường có lẽ hơi trơn nên cậu ta chạy hơi chậm thì phải .
- vì sao em lại thích anh _ Từ ngáy hôm đó N.Huy đã thay đổi cách nói chuyện tôi cũng không bận tâm .
- Tôi cũng không biết nên nói từ đâu _ tôi nhìn chăm chú vào cậu ấy .
- chắc anh đẹp trai _ N.Huy tự tin nói
- lại tự mãn _ tôi cừời
......
Tôi và N.Huy đang dạo bước trên hành lang của trường
- Nhi , Huy _ Phương Anh cùng Song Vi chạy lại
- Hai người thân thiết quá nhỉ _ P.Anh chỉ vào hai cánh tay đang siết chặt với nhau .
Tôi bất giác giật mình cậu ta nắm tay tôi khi nào vậy , liền giật tay lại nhưng N.Huy cứ nắm chặt không buông , còn Song Vi chỉ khẽ nhìn rồi quay lại với cuốn sách đang dang dở của mình .
- Thôi nào ! N.Huy cho tớ mượn Song Nhi chút nhé _ nói xong P.Anh kéo tôi đi luôn một mạch
N.Huy lặng lẽ nhìn rồi quay sang Song Vi
- Đi thôi !
.......
- Cậu giấu tớ chuyện gì à ? _ P.Anh nhìn tôi
- Không có _ tôi quay sang chỗ khác như tránh đi ánh mắt đó
- Cậu dừng lại đi , tớ biết cậu không thích cậu ấy như vậy sẽ không tốt cho cả hai đâu _ P.nh nắm chặt vai Tôi
- tớ không muốn ai phải đau khổ vì tớ .
- cậu làm như vậy nếu N.Huy biết cậu ấy sẽ đau khỗ trăm ngàn lần .
- Tớ..... _ tôi không biết nói gì bây giờ vì những lời P.Anh nói rất là đúng
- Cậu hãy mau kết thúc đi _ P.Anh đi về phía trước
chắc cậu ấy thấy bất bình cho bạn thân mình chăng _ tôi ngồi bệt xuống suy nghĩ vì những ngày qua .
- Đang buồn sao ? _ Đỗ Thư bước đến gần tôi hơn
- Là chị sao _ tôi hơi bắt ngờ vì chị ấy lại mở lời trước với tôi
- Đừng buồn vì P.Anh nữa tính con bé là vậy _ Đỗ Thư ngồi cạnh Tôi .
- Chị quen P.Anh sao _ tôi hỏi lại .
- P.Anh và chị là chị em cùng cha khác mẹ _ Đỗ Thư nhìn xa xăm về phía trước ánh mắt khẽ buồn .
- Thì ra là vậy _ Lại là cùng cha khác mẹ Tôi hiểu cảm giác đó chứ vì chính tôi cũng đang trải qua .
.......
Trên lớp
P.Anh bước vào lớp với tâm trạng khó chịu
- Phương Anh ! Song Nhi đâu rồi _ Nhật Huy hỏi vì không thấy ai đó
- Tớ không biết ! _ P.Anh bước nhanh về chỗ ngồi
- Ơ ! Chẳng phải Song Nhi đi với cậu sao _ N.Huy nhíu mày
- Cậu có im ngay không , sau cậu ngốc quá vậy người ta đang lừa gạt tình cảm của cậu đấy , mà cậu không nhận ra sao _ Phương Anh bực tức đứng dậy .
- Cậu ...nói ...gì ..vậy ! Song..Nhi ..không...phải loại người đó . _ N.Huy lấp lửng cậu không tin , không thể nào như vậy
Mọi người lắng nghe câu chuyện của họ ,
- Tùy cậu _ Phương Anh ngồi yên vào chỗ .
Tôi bước vào lớp sao khi nói chuyện với Đỗ Thư tôi mới nhận ra một điều , P.Anh không xấu cô là người thẳng thắng nên nghĩ gì nói đó thôi !
Mọi người bắt đầu bàn tán khi tôi bước vào
Tôi lặng lẽ ngồi vào chỗ cạnh N.Huy , cậu ta im lặng khẽ đưa mắt nhìn tôi như chờ đợi một lời giải thích .
Reng....Reng
Chúng tôi cứ im lặng cho đến khi vào học , tôi lôi tai phone ra và nghe nhạc mà không quên lôi cuốn sách ra đọc không quan tâm mọi việc trước mắt .
- Chào các em _ thầy Hoàng đứng trước lớp - lớp ta có học sinh mới - mời em
- Chào mọi ngừời mình là Ren học sinh du học Nhật , rất mong mọi người giúp đỡ _ người đó nở nụ cười thân thiện
- Wow _ tiếng dưới lớp phát lên lại có thêm 1 Nam Thần vào lớp 10/A1 .
- Em xuống dưới ngồi đi _ thầy Hoàng chỉ xuống phía cuối lớp.
.....
Reng...Reng ( ra chơi )
- Chào cậu ! Tôi có thể mời cậu đi ăn không ? _ Ren tiến lại chổ một cô gái không ai khác là Song Nhi
- Không thích đi dùm _ Tôi nhìn sách nhưng không quên trả lời .
Mọi người nhìn tôi được Nam Thần mời đi ăn mà còn chảnh nữa và điều đó tôi lại có thêm một lượng anti nữa
- Nếu không đi thì sao _ Ren vẫn đứng trước nó mà cao giọng
Tôi ngước mắt lên nhìn thì....
Tôi ngỡ ngàng với con người trước mắt .
Sau nhiều ngày trôi qua Tôi và Nhật Huy đang rất hạnh phúc bên nhau . Cậu ta đã đứng trước nhà Tôi từ lúc nào
- Hơi sớm nhỉ _ Tôi cười nhẹ
- hihi _ Nhật Huy không nói gì chỉ lặng lẽ cười vì niềm hạnh phúc đến với anh thật nhanh và dễ dàng .
Tôi yên phận leo lên yên sau để cậu ta chở như những ngày qua, tối qua vì có cơn mưa lớn nên mặt đường có lẽ hơi trơn nên cậu ta chạy hơi chậm thì phải .
- vì sao em lại thích anh _ Từ ngáy hôm đó N.Huy đã thay đổi cách nói chuyện tôi cũng không bận tâm .
- Tôi cũng không biết nên nói từ đâu _ tôi nhìn chăm chú vào cậu ấy .
- chắc anh đẹp trai _ N.Huy tự tin nói
- lại tự mãn _ tôi cừời
......
Tôi và N.Huy đang dạo bước trên hành lang của trường
- Nhi , Huy _ Phương Anh cùng Song Vi chạy lại
- Hai người thân thiết quá nhỉ _ P.Anh chỉ vào hai cánh tay đang siết chặt với nhau .
Tôi bất giác giật mình cậu ta nắm tay tôi khi nào vậy , liền giật tay lại nhưng N.Huy cứ nắm chặt không buông , còn Song Vi chỉ khẽ nhìn rồi quay lại với cuốn sách đang dang dở của mình .
- Thôi nào ! N.Huy cho tớ mượn Song Nhi chút nhé _ nói xong P.Anh kéo tôi đi luôn một mạch
N.Huy lặng lẽ nhìn rồi quay sang Song Vi
- Đi thôi !
.......
- Cậu giấu tớ chuyện gì à ? _ P.Anh nhìn tôi
- Không có _ tôi quay sang chỗ khác như tránh đi ánh mắt đó
- Cậu dừng lại đi , tớ biết cậu không thích cậu ấy như vậy sẽ không tốt cho cả hai đâu _ P.nh nắm chặt vai Tôi
- tớ không muốn ai phải đau khổ vì tớ .
- cậu làm như vậy nếu N.Huy biết cậu ấy sẽ đau khỗ trăm ngàn lần .
- Tớ..... _ tôi không biết nói gì bây giờ vì những lời P.Anh nói rất là đúng
- Cậu hãy mau kết thúc đi _ P.Anh đi về phía trước
chắc cậu ấy thấy bất bình cho bạn thân mình chăng _ tôi ngồi bệt xuống suy nghĩ vì những ngày qua .
- Đang buồn sao ? _ Đỗ Thư bước đến gần tôi hơn
- Là chị sao _ tôi hơi bắt ngờ vì chị ấy lại mở lời trước với tôi
- Đừng buồn vì P.Anh nữa tính con bé là vậy _ Đỗ Thư ngồi cạnh Tôi .
- Chị quen P.Anh sao _ tôi hỏi lại .
- P.Anh và chị là chị em cùng cha khác mẹ _ Đỗ Thư nhìn xa xăm về phía trước ánh mắt khẽ buồn .
- Thì ra là vậy _ Lại là cùng cha khác mẹ Tôi hiểu cảm giác đó chứ vì chính tôi cũng đang trải qua .
.......
Trên lớp
P.Anh bước vào lớp với tâm trạng khó chịu
- Phương Anh ! Song Nhi đâu rồi _ Nhật Huy hỏi vì không thấy ai đó
- Tớ không biết ! _ P.Anh bước nhanh về chỗ ngồi
- Ơ ! Chẳng phải Song Nhi đi với cậu sao _ N.Huy nhíu mày
- Cậu có im ngay không , sau cậu ngốc quá vậy người ta đang lừa gạt tình cảm của cậu đấy , mà cậu không nhận ra sao _ Phương Anh bực tức đứng dậy .
- Cậu ...nói ...gì ..vậy ! Song..Nhi ..không...phải loại người đó . _ N.Huy lấp lửng cậu không tin , không thể nào như vậy
Mọi người lắng nghe câu chuyện của họ ,
- Tùy cậu _ Phương Anh ngồi yên vào chỗ .
Tôi bước vào lớp sao khi nói chuyện với Đỗ Thư tôi mới nhận ra một điều , P.Anh không xấu cô là người thẳng thắng nên nghĩ gì nói đó thôi !
Mọi người bắt đầu bàn tán khi tôi bước vào
Tôi lặng lẽ ngồi vào chỗ cạnh N.Huy , cậu ta im lặng khẽ đưa mắt nhìn tôi như chờ đợi một lời giải thích .
Reng....Reng
Chúng tôi cứ im lặng cho đến khi vào học , tôi lôi tai phone ra và nghe nhạc mà không quên lôi cuốn sách ra đọc không quan tâm mọi việc trước mắt .
- Chào các em _ thầy Hoàng đứng trước lớp - lớp ta có học sinh mới - mời em
- Chào mọi ngừời mình là Ren học sinh du học Nhật , rất mong mọi người giúp đỡ _ người đó nở nụ cười thân thiện
- Wow _ tiếng dưới lớp phát lên lại có thêm 1 Nam Thần vào lớp 10/A1 .
- Em xuống dưới ngồi đi _ thầy Hoàng chỉ xuống phía cuối lớp.
.....
Reng...Reng ( ra chơi )
- Chào cậu ! Tôi có thể mời cậu đi ăn không ? _ Ren tiến lại chổ một cô gái không ai khác là Song Nhi
- Không thích đi dùm _ Tôi nhìn sách nhưng không quên trả lời .
Mọi người nhìn tôi được Nam Thần mời đi ăn mà còn chảnh nữa và điều đó tôi lại có thêm một lượng anti nữa
- Nếu không đi thì sao _ Ren vẫn đứng trước nó mà cao giọng
Tôi ngước mắt lên nhìn thì....
Tôi ngỡ ngàng với con người trước mắt .
/22
|