Chuyện livestream được giải quyết gọn ghẽ vào ngày ngay trước khi giải mùa hè bắt đầu.
"...Anh nói, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng là bao nhiêu?" Mục Vãn Vãn ngồi khoanh chân trên sô-pha, tròn mắt hỏi.
Anh Dương lặp lại con số khổng lồ đó một lần nữa.
Tiểu Bánh Bao cũng líu cả lưỡi: "Em đáng tiền thật chứ... sau này nếu có đội muốn đào em về, trừ MA ra, những đội khác chắc không đào được em đâu ha?"
"Đào cái quần ấy." Mục Vãn Vãn lập tức tỏ rõ lòng trung thành, "sau này em sống là người của Du Long, chết là ma của Du Long."
Tiểu Bánh Bao không bỏ qua bất kì cơ hội châm ngòi li gián nào: "tiểu Lộ, cậu nghe xem, câu này của em ấy có ra gì không?"
Quay đầu lại nhìn, Bùi Lộ đang ngồi trên ghế, cằm gác lên lưng ghế, cười cực kì xán lạn: "Có."
Tiểu Bánh Bao: "..."
Bàn chuyện hợp đồng với Doumao không hề thuận lợi, lại thêm giải mùa hè cận kề, lịch đấu tập dày đặc, suốt một tuần qua Mục Vãn Vãn bị anh Dương cấm livestream, mỗi lần cô vào Weibo đều nhìn thấy một đống tin nhắn riêng, toàn bảo là nhớ cô hoặc hỏi khi nào cô livestream.
Trong đó cũng có lẫn một vài tin nói rằng cô không xứng với Bùi Lộ, và kèm thêm một tràng dài những lời công kích cá nhân, có một số ID nhìn cực kì quen mắt, là anti theo sau chửi cô từ khi hai người bọn cô công khai tình cảm cho đến giờ.
Cô uống cà phê Bùi Lộ vừa pha cho cô, ăn cháo Bùi Lộ xếp một hàng dài sau khi tan học để mua về, lòng không hề có một chút dao động nào, thậm chí còn muốn show ân ái một lần cho biết.
Mặc dù trận khai mạc ngày mai không phải là trận đấu của bọn cô, nhưng mọi người ai nấy vẫn đều rất hồi hộp.
"Sao tôi cứ có cảm giác vừa nâng cúp mùa xuân xong đã phải đánh giải mùa hè thế này?" tiểu Bánh Bao nói, "ầy không được, tôi xuống hôn cái cúp kia thêm hai cái nữa..."
"Cậu mẹ nó đừng có đi làm bẩn cái cúp nữa." Hổ ca giữ anh ta lại.
Mục Vãn Vãn ngước mắt lên, vừa khéo nhìn thấy hai thành viên mới đang ngồi run run ở trong góc.
Không chỉ cô, những người khác đều phát hiện ra rồi, anh Dương đi qua, vỗ vỗ vai hai người họ: "Đã tập luyện mấy tháng rồi, sao vẫn còn căng thẳng thế này?"
"Lần đầu tiên lên tivi, em thấy hơi sợ..." Châu Chấu nuốt nuốt nước bọt.
Hắc Mã quay sang hỏi: "Chắc bọn em không lên tivi đâu đúng không?"
"Quay phim sẽ vào phòng chờ, có thể quay các cậu!"
"Chời đất... em quên béng mất chuyện này."
Mộc Đầu nói: "Đó cũng không phải là lên tivi, chỉ là kênh stream mà thôi."
"Nhưng số người xem còn nhiều hơn cả tivi nữa." Châu Chấu ngước mắt lên, hỏi, "anh Bánh Bao, lúc mới thi đấu anh có căng thẳng không?"
Tiểu Bánh Bao: "...Chuyện từ thời tám hoánh nào rồi, sao anh nhớ được, em hỏi Vãn Vãn đi, chẳng phải mấy tháng trước em ấy cũng mới bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp à."
"Chị tiểu Vãn thì không cần phải hỏi nữa, nhìn thao tác là biết thành thạo có thừa rồi." hai mắt Hắc Mã phát sáng, "trận nào em cũng xem hết, ván Vayne và Draven quả thực là quá mạnh!"
Tiểu Bánh Bao "ha" một tiếng thật lạnh, nói: "Rồi rồi rồi, mạnh mạnh mạnh, hay thôi cậu khỏi dự bị đường giữa nữa, qua chơi AD luôn đi."
Hắc Mã: "Anh, em sai rồi."
Trận khai mạc giải mùa hè là cuộc đối đầu giữa MA và UB.
Sau khi vô địch giải mùa xuân, đối thủ đấu tập của bọn cô có thêm MA, fan của hai bên tại trận chung kết giải mùa xuân có ồn ào thế nào đi nữa, cũng không ảnh hưởng đến chuyện ngoại giao của hai đội. Đấu tập nhiều trận như vậy, thắng bại gần như là 50-50.
Ban đầu MA có thành viên người Hàn mới gia nhập, lúc đánh giải mùa xuân có thể lờ mờ nhận ra sự phối hợp giữa các thành viên vẫn còn chưa đủ ăn ý, còn bây giờ thì đã càng lúc càng hoàn thiện hơn rồi, điều này có thể cảm nhận được rõ ràng qua các trận đấu tập.
Đương nhiên, thực lực của TS cũng tiến bộ theo từng ngày, rất nhiều bình luận viên nổi tiếng đều kết bạn trong game với bọn cô, lúc livestream chuyên môn OB bình luận các trận xếp hạng của bọn cô.
Sau mấy tháng, trong lòng mọi người đã ngầm nhận định hiện giờ MA và TS đang là hai đội đứng đầu tại LPL.
Vậy nên khi có kết quả bốc thăm, sau khi biết MA và TS không nằm chung một bảng, fan của hai bên đều thở phào nhẹ nhõm.
Mà bản thân hai đội thì lại chẳng có cảm giác gì —— dù sao quán quân cũng chỉ có một, muốn thắng, tất sẽ có một ngày phải gặp nhau, mọi người đều nghĩ rất thoáng.
Đêm trước khi khai mạc giải mùa hè, Bùi Lộ ngồi ở đầu giường của Mục Vãn Vãn, giúp cô sửa laptop.
Bùi Lộ nói: "Không có vấn đề gì lớn, chỉ là dính virus thôi."
Mục Vãn Vãn gật đầu liên tục, mắt tràn ngập vẻ sùng bái.
"Loại virus này không hay bị dính mới phải, vừa xuất hiện là đã có cảnh báo nguy hiểm rồi mà." Bùi Lộ nói, "gần đây em vào trang web gì vậy?"
"Không có..." Mục Vãn Vãn chưa nói xong, lòng chợt nhớ ra gì đó.
Trước đó dù cô có đắc tội với giáo sư Bạch Dương, nhưng may mà giáo sư miệng cứng tâm mềm, rốt cuộc cũng không gây khó dễ cho cô, bài thi một lần nữa vừa đủ điểm qua môn.
Vì đã nhận được một bài học, dạo này cô đều sống rất biết điều, ngay cả cái nhóm nộp bài tập trên QQ ngàn năm không có ai nói chuyện do giáo sư lập ra cũng được cô lôi ra khỏi danh sách tin nhắn ẩn.
Một hôm có người hình như bị hack nick, gửi một địa chỉ web vào nhóm, Mục Vãn Vãn lỡ tay ấn vào.
Sau đó bị các loại hình ảnh không thể miêu tả dọa cho giật bắn mình, sau hai phút hiếu kì...mới chậm ra thoát ra.
"Vậy anh giúp em dọn dẹp lịch sử duyệt web nhé?" Bùi Lộ nói, "tìm ra nguồn gốc của virus, sau này em có thể chú ý hơn."
"Đừng đừng đừng đừng đừng đừng!!!" Mục Vãn Vãn theo phản xạ ôm lấy tay anh ngăn anh lại, "không cần đâu, sau này em sẽ cẩn thận."
Bùi Lộ cảm nhận cái mát mẻ từ bàn tay cô, lòng ngưa ngứa, anh liếm liếm môi, đang định nói gì đó thì có tiếng gõ cửa.
"Vãn Vãn." Là giọng anh Dương, "có tiểu Lộ ở trong đó không?"
Giọng của anh Dương nghe có vẻ rất nghiêm túc, Mục Vãn Vãn đáp ngay: "Có ạ, sao thế anh?"
"Hai đứa ra ngoài này một lát."
Bên ngoài, những người khác trong đội đều đang vây quanh máy tính của tiểu Bánh Bao, bầu không khí có hơi trầm trọng.
Mục Vãn Vãn tiến lại gần để xem, là một băng hình trận đấu, lúc cô đến xem thì trận đấu đã kết thúc rồi, bình luận viên đang phân tích số liệu.
Bình luận viên trận này đang nói bằng tiếng Hàn, có lẽ là trận đấu của bên Hàn Quốc, quy mô giải đấu trông cũng không phải là quá lớn, giống như "giải đấu thương mại" hơn —— là giải đấu nhằm quảng bá cho nhà tài trợ, đấu với các đội khác ở ngay tại hiện trường.
Tiếng Hàn của Mục Vãn Vãn không tốt lắm, nhìn chữ thì còn hiểu được chút chút, còn nghe thì hoàn toàn không được, thế nên chỉ có thể nhìn số liệu.
Đúng lúc, trên màn hình xuất hiện thông số của Sona trong trận vừa rồi, cô vừa nhìn đã ngơ ra.
Vì cái tên bên dưới Sona là TSLuu.
Trong bảng số liệu, những cái khác không cần xem, chỉ cần nhìn tỉ lệ tham gia giao tranh là cô đủ hiểu rồi —— 17%.
Đây là một con số cực kì thảm thương, nhất là với một vị tướng như Sona, Sona là tướng hỗ trợ dễ lấy được điểm hỗ trợ hạ gục nhất, bất kì một vòng hào quang nào tác động được lên người xung quanh, thì đều sẽ có được điểm hỗ trợ, hơn nữa nhìn phiên bản thì Sona vẫn chưa bị làm lại, phải cực kì chiếm lợi thế mới đúng.
Vả lại, 17% tỉ lệ tham gia giao tranh chỉ có hai khả năng: treo máy, còn không thì là chưa vào giao tranh đã bị hạ gục rồi.
Bùi Lộ thì không thể nào có chuyện treo máy được, vậy thì chỉ còn lại một khả năng là...
Cô liếc nhìn tên của người chơi đội bên kia, lại ngẩn ra —— Là YSP của Hàn Quốc, là đội tuyển được đông đảo fan LPL trên thế giới công nhận là mạnh nhất.
Cô nhìn lên phía trên, đọc phần lời dẫn của video.
[Những đứa nào bảo TS là hy vọng mới của LPL mau tỉnh lại đi, vào mà xem hy vọng mới của tụi bây ngày trước bị đập thành cái dạng gì đi này.]
Mục Vãn Vãn theo phản xạ liếc nhìn người bên cạnh.
Sắc mặt Bùi Lộ vẫn như bình thường, vẫn còn đang nắm lấy đầu ngón tay của cô.
"...Cái video này sao tự nhiên lại xuất hiện, hồi đó vừa đấu xong sao không có động tĩnh gì? Giờ lại lôi ra gây chuyện với chúng ta?" tiểu Bánh Bao chửi xong, đọc được một đống bình luận cười nhạo phía dưới, lập tức quay đầu lại nhìn Bùi Lộ, "chuyện từ tám trăm năm trước rồi, tiểu Lộ cậu đừng để ý đám người này làm gì."
Bùi Lộ nói: "Tôi không sao."
"Có cần liên hệ người xóa đi không." Anh Dương nói, "nhưng đã đăng lên lâu vậy rồi, có lẽ rất nhiều người đã lưu về..."
"Có gì đâu mà phải xóa?" Bùi Lộ chỉ nhìn sơ qua rồi thu hồi tầm mắt, đứng thẳng người dậy, buồn cười, nói, "chỉ là thua một trận thôi mà, em đâu sĩ diện hão đến mức đó."
Mục Vãn Vãn hỏi: "Đây là trận đấu lúc nào vậy?"
"Không phải trận đấu..." tiểu Bánh Bao vò đầu, "kiểu như đấu tập thôi."
"Đấu tập?"
Tiểu Bánh Bao gật đầu: "Ừm, em cũng biết mà, hẹn đấu tập với bên Hàn đâu có dễ, lúc đó nhà tài trợ của YSP muốn họ tham gia một trận đấu thương mại, vừa hay lúc đó bọn anh đang tập luyện ở Hàn, có được cơ hội này nên đi thôi. Kết quả...bị đánh rất thảm."
Vì ba đường nát không thể tả, lại thêm kinh nghiệm đánh giao tranh còn quá ít, chưa đến thời điểm được ấn đầu hàng đã bị đè nát đầu rồi, khiến cho không gian sinh tồn của vị tướng máu giấy như Sona trở nên cực kì cực kì nhỏ.
Gần như là lúc cắm mắt mà vô tình đụng phải bất kì người nào của đối thủ, nếu không Tốc Biến, thì sẽ phải nằm.
Con số 17% tỉ lệ tham gia giao tranh đó của Bùi Lộ, đều là nhờ giai đoạn đi đường và cuối trận thủ trong nhà không đi cắm mắt nữa mới tích lũy được.
Mục Vãn Vãn đọc xong mấy cái top bình luận, lòng đầy bức bối —— Cười nhạo các kiểu thì thôi đi, cuối cùng lại còn nhai lại chuyện cũ, nói rằng ngày trước Trần Hòa tố TS bỏ tiền mua chuộc đội tuyển khác bán độ không phải là không có căn cứ, nói rằng TS dư tiền lắm của, đến cả MA cũng mua chuộc được...
Cuối cùng còn nhảy ra một người biết rõ sự tình tiết lộ Bùi Lộ là con nhà giàu, muốn gì được nấy, rồi tự vẽ ra cả một câu chuyện con nhà giàu một lòng muốn thi đấu thể thao điện tử.
Đám dân mạng này, đưa cho cái bàn phím là có thể viết ra cả kịch bản của một bộ phim truyền hình bảy chục tập.
Cô vỗ vai tiểu Bánh Bao: "Bánh Bao, tránh ra một chút."
"Làm gì?"
"Chém người."
"..."
Bình luận toàn là đang diss Bùi Lộ, đương sự vẻ mặt bình thản, còn Mục Vãn Vãn thì tức xì khói, cứ như đưa cho cô một sợi dây điện cô cũng có thể thuận theo đó mà trèo lên cắn người.
Tiểu bánh Bao mãi mới gian nan nhường chỗ cho cô, Mục Vãn Vãn xắn tay áo ngồi xuống, bỗng nhiên thấy trán nong nóng —— tay Bùi Lộ để trên đầu cô, dùng lực kéo nhẹ đầu cô ra sau.
Mục Vãn Vãn bị bất ngờ, ngã luôn vào lòng anh.
"Được rồi, các cậu ngủ sớm đi, đừng để chuyện này làm ảnh hưởng." anh xoa xoa trán cô, như đang vỗ về một con thú con.
Trận đấu tập này dù thông số của Bùi Lộ là thảm nhất, nhưng tình hình của những người khác cũng chẳng khá hơn là bao.
Anh Dương thầm thở phào một hơi, nói thật, cả đội này, người anh yên tâm nhất chính là Bùi Lộ, nếu những người này chửi thành viên nào đó khác, có lẽ anh sẽ còn phải lo lắng bận tâm.
Nửa tiếng sau, hai người cùng về lại tầng ba, Mục Vãn Vãn đang định nói chúc ngủ ngon với anh, vừa nhìn sang thì thấy vẻ mặt hơi thất thần của Bùi Lộ, lòng chợt thắt lại.
Mắt đối mắt với cô, Bùi Lộ nhếch nhếch khóe miệng, cười nhạt: "Bị đánh thảm như vậy, em sẽ không chê anh làm mất mặt chứ?"
Người vẻ mặt bình tĩnh ban nãy, giờ hoàn toàn thành một dáng vẻ khác.
Dù sao thì Mục Vãn Vãn cũng sắp đau lòng chết rồi.
"Không đâu, ngày trước em bị đánh thảm như thế, anh cũng đâu có chê em..." cô chần chừ một chút, tiến lên ôm lấy anh, giọng kiên định, "giải mùa hè chúng ta sẽ đòi lại hết."
"Đến lúc đó em sẽ ngồi đếm, ai là người hạ anh nhiều lần nhất, em nhất định sẽ trả thù cho anh."
Bùi Lộ ngửi được mùi thơm của mái tóc cô, khóe miệng chứa ý cười, nhưng giọng thì vẫn đáng thương như cũ: "Vậy thì lâu quá."
Mục Vãn Vãn đạp một chân vào bẫy: "...Vậy chúng ta nghĩ cách hẹn đấu tập với họ?"
"Thế thì phiền quá."
Mục Vãn Vãn sầu não suy nghĩ.
Bùi Lộ lên tiếng: "Em an ủi anh đi."
Không phải nãy giờ cô đang an ủi anh à?
Mục Vãn Vãn cau mày, nghĩ một lúc lâu, tay chần chừ nhấc lên, sau đó...vỗ vỗ vai của anh.
Bùi Lộ suýt thì cười ra tiếng, nhưng vẫn nhịn được: "Không phải dỗ như vậy."
Anh đứng thẳng người, trước ánh mắt nghi hoặc của Mục Vãn Vãn, hơi chu môi ra.
"......"
...
Tiểu Bánh Bao cầm điện thoại, đeo tai nghe, mở camera sau, thấp giọng nói: "Lúc trước có hứa với các bạn, hơn một triệu lượt xem sẽ lén quay sơ trụ sở cho các bạn xem... giờ thực hiện lời hứa đây, đừng có nói anh Bánh Bao không giữ lời đấy nhá."
"Năm phút thôi, các bạn muốn xem chỗ nào?... Không trả lời những câu hỏi về video tối nay, chẳng có gì đáng để trả lời hết, ngày trước chưa đủ thực lực, vừa vào đội cũng chưa phối hợp ăn ý... được rồi, giờ quay cho các bạn biết một chút, rồi tôi tắt stream."
"Trước tiên tôi phải giữ im lặng, có thể có người đã ngủ rồi."
Khe khẽ bước lên tầng ba, đèn ở hành lang mờ tối, tiểu Bánh Bao lên đến nơi thì chuẩn xác tìm được công tắc đèn trong bóng tối, không nghĩ ngợi gì mà bật lên ——
Tách, cả không gian lập tức bừng sáng.
Đi đến cuối hành lang, bộ đôi đường dưới của họ đang an tĩnh đứng cạnh nhau, khoảng cách cực kì gần, Bùi Lộ hơi cúi người, Mục Vãn Vãn thì nắm lấy gấu áo anh, cả hai đang hôn rất nghiêm túc.
Tiểu Bánh Bao bị dọa ngu cả người.
Mục Vãn Vãn cũng bị dọa ngu luôn người.
Cốp ——
Điện thoại trong tay tiểu Bánh Bao rơi luôn xuống đất, góc rơi vừa khéo, điện thoại nằm nghiêng cạnh chân anh ta, khán giả ngoẹo đầu, vẫn có thể thấy rõ được đôi dép cặp của hai người.
"...Anh nói, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng là bao nhiêu?" Mục Vãn Vãn ngồi khoanh chân trên sô-pha, tròn mắt hỏi.
Anh Dương lặp lại con số khổng lồ đó một lần nữa.
Tiểu Bánh Bao cũng líu cả lưỡi: "Em đáng tiền thật chứ... sau này nếu có đội muốn đào em về, trừ MA ra, những đội khác chắc không đào được em đâu ha?"
"Đào cái quần ấy." Mục Vãn Vãn lập tức tỏ rõ lòng trung thành, "sau này em sống là người của Du Long, chết là ma của Du Long."
Tiểu Bánh Bao không bỏ qua bất kì cơ hội châm ngòi li gián nào: "tiểu Lộ, cậu nghe xem, câu này của em ấy có ra gì không?"
Quay đầu lại nhìn, Bùi Lộ đang ngồi trên ghế, cằm gác lên lưng ghế, cười cực kì xán lạn: "Có."
Tiểu Bánh Bao: "..."
Bàn chuyện hợp đồng với Doumao không hề thuận lợi, lại thêm giải mùa hè cận kề, lịch đấu tập dày đặc, suốt một tuần qua Mục Vãn Vãn bị anh Dương cấm livestream, mỗi lần cô vào Weibo đều nhìn thấy một đống tin nhắn riêng, toàn bảo là nhớ cô hoặc hỏi khi nào cô livestream.
Trong đó cũng có lẫn một vài tin nói rằng cô không xứng với Bùi Lộ, và kèm thêm một tràng dài những lời công kích cá nhân, có một số ID nhìn cực kì quen mắt, là anti theo sau chửi cô từ khi hai người bọn cô công khai tình cảm cho đến giờ.
Cô uống cà phê Bùi Lộ vừa pha cho cô, ăn cháo Bùi Lộ xếp một hàng dài sau khi tan học để mua về, lòng không hề có một chút dao động nào, thậm chí còn muốn show ân ái một lần cho biết.
Mặc dù trận khai mạc ngày mai không phải là trận đấu của bọn cô, nhưng mọi người ai nấy vẫn đều rất hồi hộp.
"Sao tôi cứ có cảm giác vừa nâng cúp mùa xuân xong đã phải đánh giải mùa hè thế này?" tiểu Bánh Bao nói, "ầy không được, tôi xuống hôn cái cúp kia thêm hai cái nữa..."
"Cậu mẹ nó đừng có đi làm bẩn cái cúp nữa." Hổ ca giữ anh ta lại.
Mục Vãn Vãn ngước mắt lên, vừa khéo nhìn thấy hai thành viên mới đang ngồi run run ở trong góc.
Không chỉ cô, những người khác đều phát hiện ra rồi, anh Dương đi qua, vỗ vỗ vai hai người họ: "Đã tập luyện mấy tháng rồi, sao vẫn còn căng thẳng thế này?"
"Lần đầu tiên lên tivi, em thấy hơi sợ..." Châu Chấu nuốt nuốt nước bọt.
Hắc Mã quay sang hỏi: "Chắc bọn em không lên tivi đâu đúng không?"
"Quay phim sẽ vào phòng chờ, có thể quay các cậu!"
"Chời đất... em quên béng mất chuyện này."
Mộc Đầu nói: "Đó cũng không phải là lên tivi, chỉ là kênh stream mà thôi."
"Nhưng số người xem còn nhiều hơn cả tivi nữa." Châu Chấu ngước mắt lên, hỏi, "anh Bánh Bao, lúc mới thi đấu anh có căng thẳng không?"
Tiểu Bánh Bao: "...Chuyện từ thời tám hoánh nào rồi, sao anh nhớ được, em hỏi Vãn Vãn đi, chẳng phải mấy tháng trước em ấy cũng mới bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp à."
"Chị tiểu Vãn thì không cần phải hỏi nữa, nhìn thao tác là biết thành thạo có thừa rồi." hai mắt Hắc Mã phát sáng, "trận nào em cũng xem hết, ván Vayne và Draven quả thực là quá mạnh!"
Tiểu Bánh Bao "ha" một tiếng thật lạnh, nói: "Rồi rồi rồi, mạnh mạnh mạnh, hay thôi cậu khỏi dự bị đường giữa nữa, qua chơi AD luôn đi."
Hắc Mã: "Anh, em sai rồi."
Trận khai mạc giải mùa hè là cuộc đối đầu giữa MA và UB.
Sau khi vô địch giải mùa xuân, đối thủ đấu tập của bọn cô có thêm MA, fan của hai bên tại trận chung kết giải mùa xuân có ồn ào thế nào đi nữa, cũng không ảnh hưởng đến chuyện ngoại giao của hai đội. Đấu tập nhiều trận như vậy, thắng bại gần như là 50-50.
Ban đầu MA có thành viên người Hàn mới gia nhập, lúc đánh giải mùa xuân có thể lờ mờ nhận ra sự phối hợp giữa các thành viên vẫn còn chưa đủ ăn ý, còn bây giờ thì đã càng lúc càng hoàn thiện hơn rồi, điều này có thể cảm nhận được rõ ràng qua các trận đấu tập.
Đương nhiên, thực lực của TS cũng tiến bộ theo từng ngày, rất nhiều bình luận viên nổi tiếng đều kết bạn trong game với bọn cô, lúc livestream chuyên môn OB bình luận các trận xếp hạng của bọn cô.
Sau mấy tháng, trong lòng mọi người đã ngầm nhận định hiện giờ MA và TS đang là hai đội đứng đầu tại LPL.
Vậy nên khi có kết quả bốc thăm, sau khi biết MA và TS không nằm chung một bảng, fan của hai bên đều thở phào nhẹ nhõm.
Mà bản thân hai đội thì lại chẳng có cảm giác gì —— dù sao quán quân cũng chỉ có một, muốn thắng, tất sẽ có một ngày phải gặp nhau, mọi người đều nghĩ rất thoáng.
Đêm trước khi khai mạc giải mùa hè, Bùi Lộ ngồi ở đầu giường của Mục Vãn Vãn, giúp cô sửa laptop.
Bùi Lộ nói: "Không có vấn đề gì lớn, chỉ là dính virus thôi."
Mục Vãn Vãn gật đầu liên tục, mắt tràn ngập vẻ sùng bái.
"Loại virus này không hay bị dính mới phải, vừa xuất hiện là đã có cảnh báo nguy hiểm rồi mà." Bùi Lộ nói, "gần đây em vào trang web gì vậy?"
"Không có..." Mục Vãn Vãn chưa nói xong, lòng chợt nhớ ra gì đó.
Trước đó dù cô có đắc tội với giáo sư Bạch Dương, nhưng may mà giáo sư miệng cứng tâm mềm, rốt cuộc cũng không gây khó dễ cho cô, bài thi một lần nữa vừa đủ điểm qua môn.
Vì đã nhận được một bài học, dạo này cô đều sống rất biết điều, ngay cả cái nhóm nộp bài tập trên QQ ngàn năm không có ai nói chuyện do giáo sư lập ra cũng được cô lôi ra khỏi danh sách tin nhắn ẩn.
Một hôm có người hình như bị hack nick, gửi một địa chỉ web vào nhóm, Mục Vãn Vãn lỡ tay ấn vào.
Sau đó bị các loại hình ảnh không thể miêu tả dọa cho giật bắn mình, sau hai phút hiếu kì...mới chậm ra thoát ra.
"Vậy anh giúp em dọn dẹp lịch sử duyệt web nhé?" Bùi Lộ nói, "tìm ra nguồn gốc của virus, sau này em có thể chú ý hơn."
"Đừng đừng đừng đừng đừng đừng!!!" Mục Vãn Vãn theo phản xạ ôm lấy tay anh ngăn anh lại, "không cần đâu, sau này em sẽ cẩn thận."
Bùi Lộ cảm nhận cái mát mẻ từ bàn tay cô, lòng ngưa ngứa, anh liếm liếm môi, đang định nói gì đó thì có tiếng gõ cửa.
"Vãn Vãn." Là giọng anh Dương, "có tiểu Lộ ở trong đó không?"
Giọng của anh Dương nghe có vẻ rất nghiêm túc, Mục Vãn Vãn đáp ngay: "Có ạ, sao thế anh?"
"Hai đứa ra ngoài này một lát."
Bên ngoài, những người khác trong đội đều đang vây quanh máy tính của tiểu Bánh Bao, bầu không khí có hơi trầm trọng.
Mục Vãn Vãn tiến lại gần để xem, là một băng hình trận đấu, lúc cô đến xem thì trận đấu đã kết thúc rồi, bình luận viên đang phân tích số liệu.
Bình luận viên trận này đang nói bằng tiếng Hàn, có lẽ là trận đấu của bên Hàn Quốc, quy mô giải đấu trông cũng không phải là quá lớn, giống như "giải đấu thương mại" hơn —— là giải đấu nhằm quảng bá cho nhà tài trợ, đấu với các đội khác ở ngay tại hiện trường.
Tiếng Hàn của Mục Vãn Vãn không tốt lắm, nhìn chữ thì còn hiểu được chút chút, còn nghe thì hoàn toàn không được, thế nên chỉ có thể nhìn số liệu.
Đúng lúc, trên màn hình xuất hiện thông số của Sona trong trận vừa rồi, cô vừa nhìn đã ngơ ra.
Vì cái tên bên dưới Sona là TSLuu.
Trong bảng số liệu, những cái khác không cần xem, chỉ cần nhìn tỉ lệ tham gia giao tranh là cô đủ hiểu rồi —— 17%.
Đây là một con số cực kì thảm thương, nhất là với một vị tướng như Sona, Sona là tướng hỗ trợ dễ lấy được điểm hỗ trợ hạ gục nhất, bất kì một vòng hào quang nào tác động được lên người xung quanh, thì đều sẽ có được điểm hỗ trợ, hơn nữa nhìn phiên bản thì Sona vẫn chưa bị làm lại, phải cực kì chiếm lợi thế mới đúng.
Vả lại, 17% tỉ lệ tham gia giao tranh chỉ có hai khả năng: treo máy, còn không thì là chưa vào giao tranh đã bị hạ gục rồi.
Bùi Lộ thì không thể nào có chuyện treo máy được, vậy thì chỉ còn lại một khả năng là...
Cô liếc nhìn tên của người chơi đội bên kia, lại ngẩn ra —— Là YSP của Hàn Quốc, là đội tuyển được đông đảo fan LPL trên thế giới công nhận là mạnh nhất.
Cô nhìn lên phía trên, đọc phần lời dẫn của video.
[Những đứa nào bảo TS là hy vọng mới của LPL mau tỉnh lại đi, vào mà xem hy vọng mới của tụi bây ngày trước bị đập thành cái dạng gì đi này.]
Mục Vãn Vãn theo phản xạ liếc nhìn người bên cạnh.
Sắc mặt Bùi Lộ vẫn như bình thường, vẫn còn đang nắm lấy đầu ngón tay của cô.
"...Cái video này sao tự nhiên lại xuất hiện, hồi đó vừa đấu xong sao không có động tĩnh gì? Giờ lại lôi ra gây chuyện với chúng ta?" tiểu Bánh Bao chửi xong, đọc được một đống bình luận cười nhạo phía dưới, lập tức quay đầu lại nhìn Bùi Lộ, "chuyện từ tám trăm năm trước rồi, tiểu Lộ cậu đừng để ý đám người này làm gì."
Bùi Lộ nói: "Tôi không sao."
"Có cần liên hệ người xóa đi không." Anh Dương nói, "nhưng đã đăng lên lâu vậy rồi, có lẽ rất nhiều người đã lưu về..."
"Có gì đâu mà phải xóa?" Bùi Lộ chỉ nhìn sơ qua rồi thu hồi tầm mắt, đứng thẳng người dậy, buồn cười, nói, "chỉ là thua một trận thôi mà, em đâu sĩ diện hão đến mức đó."
Mục Vãn Vãn hỏi: "Đây là trận đấu lúc nào vậy?"
"Không phải trận đấu..." tiểu Bánh Bao vò đầu, "kiểu như đấu tập thôi."
"Đấu tập?"
Tiểu Bánh Bao gật đầu: "Ừm, em cũng biết mà, hẹn đấu tập với bên Hàn đâu có dễ, lúc đó nhà tài trợ của YSP muốn họ tham gia một trận đấu thương mại, vừa hay lúc đó bọn anh đang tập luyện ở Hàn, có được cơ hội này nên đi thôi. Kết quả...bị đánh rất thảm."
Vì ba đường nát không thể tả, lại thêm kinh nghiệm đánh giao tranh còn quá ít, chưa đến thời điểm được ấn đầu hàng đã bị đè nát đầu rồi, khiến cho không gian sinh tồn của vị tướng máu giấy như Sona trở nên cực kì cực kì nhỏ.
Gần như là lúc cắm mắt mà vô tình đụng phải bất kì người nào của đối thủ, nếu không Tốc Biến, thì sẽ phải nằm.
Con số 17% tỉ lệ tham gia giao tranh đó của Bùi Lộ, đều là nhờ giai đoạn đi đường và cuối trận thủ trong nhà không đi cắm mắt nữa mới tích lũy được.
Mục Vãn Vãn đọc xong mấy cái top bình luận, lòng đầy bức bối —— Cười nhạo các kiểu thì thôi đi, cuối cùng lại còn nhai lại chuyện cũ, nói rằng ngày trước Trần Hòa tố TS bỏ tiền mua chuộc đội tuyển khác bán độ không phải là không có căn cứ, nói rằng TS dư tiền lắm của, đến cả MA cũng mua chuộc được...
Cuối cùng còn nhảy ra một người biết rõ sự tình tiết lộ Bùi Lộ là con nhà giàu, muốn gì được nấy, rồi tự vẽ ra cả một câu chuyện con nhà giàu một lòng muốn thi đấu thể thao điện tử.
Đám dân mạng này, đưa cho cái bàn phím là có thể viết ra cả kịch bản của một bộ phim truyền hình bảy chục tập.
Cô vỗ vai tiểu Bánh Bao: "Bánh Bao, tránh ra một chút."
"Làm gì?"
"Chém người."
"..."
Bình luận toàn là đang diss Bùi Lộ, đương sự vẻ mặt bình thản, còn Mục Vãn Vãn thì tức xì khói, cứ như đưa cho cô một sợi dây điện cô cũng có thể thuận theo đó mà trèo lên cắn người.
Tiểu bánh Bao mãi mới gian nan nhường chỗ cho cô, Mục Vãn Vãn xắn tay áo ngồi xuống, bỗng nhiên thấy trán nong nóng —— tay Bùi Lộ để trên đầu cô, dùng lực kéo nhẹ đầu cô ra sau.
Mục Vãn Vãn bị bất ngờ, ngã luôn vào lòng anh.
"Được rồi, các cậu ngủ sớm đi, đừng để chuyện này làm ảnh hưởng." anh xoa xoa trán cô, như đang vỗ về một con thú con.
Trận đấu tập này dù thông số của Bùi Lộ là thảm nhất, nhưng tình hình của những người khác cũng chẳng khá hơn là bao.
Anh Dương thầm thở phào một hơi, nói thật, cả đội này, người anh yên tâm nhất chính là Bùi Lộ, nếu những người này chửi thành viên nào đó khác, có lẽ anh sẽ còn phải lo lắng bận tâm.
Nửa tiếng sau, hai người cùng về lại tầng ba, Mục Vãn Vãn đang định nói chúc ngủ ngon với anh, vừa nhìn sang thì thấy vẻ mặt hơi thất thần của Bùi Lộ, lòng chợt thắt lại.
Mắt đối mắt với cô, Bùi Lộ nhếch nhếch khóe miệng, cười nhạt: "Bị đánh thảm như vậy, em sẽ không chê anh làm mất mặt chứ?"
Người vẻ mặt bình tĩnh ban nãy, giờ hoàn toàn thành một dáng vẻ khác.
Dù sao thì Mục Vãn Vãn cũng sắp đau lòng chết rồi.
"Không đâu, ngày trước em bị đánh thảm như thế, anh cũng đâu có chê em..." cô chần chừ một chút, tiến lên ôm lấy anh, giọng kiên định, "giải mùa hè chúng ta sẽ đòi lại hết."
"Đến lúc đó em sẽ ngồi đếm, ai là người hạ anh nhiều lần nhất, em nhất định sẽ trả thù cho anh."
Bùi Lộ ngửi được mùi thơm của mái tóc cô, khóe miệng chứa ý cười, nhưng giọng thì vẫn đáng thương như cũ: "Vậy thì lâu quá."
Mục Vãn Vãn đạp một chân vào bẫy: "...Vậy chúng ta nghĩ cách hẹn đấu tập với họ?"
"Thế thì phiền quá."
Mục Vãn Vãn sầu não suy nghĩ.
Bùi Lộ lên tiếng: "Em an ủi anh đi."
Không phải nãy giờ cô đang an ủi anh à?
Mục Vãn Vãn cau mày, nghĩ một lúc lâu, tay chần chừ nhấc lên, sau đó...vỗ vỗ vai của anh.
Bùi Lộ suýt thì cười ra tiếng, nhưng vẫn nhịn được: "Không phải dỗ như vậy."
Anh đứng thẳng người, trước ánh mắt nghi hoặc của Mục Vãn Vãn, hơi chu môi ra.
"......"
...
Tiểu Bánh Bao cầm điện thoại, đeo tai nghe, mở camera sau, thấp giọng nói: "Lúc trước có hứa với các bạn, hơn một triệu lượt xem sẽ lén quay sơ trụ sở cho các bạn xem... giờ thực hiện lời hứa đây, đừng có nói anh Bánh Bao không giữ lời đấy nhá."
"Năm phút thôi, các bạn muốn xem chỗ nào?... Không trả lời những câu hỏi về video tối nay, chẳng có gì đáng để trả lời hết, ngày trước chưa đủ thực lực, vừa vào đội cũng chưa phối hợp ăn ý... được rồi, giờ quay cho các bạn biết một chút, rồi tôi tắt stream."
"Trước tiên tôi phải giữ im lặng, có thể có người đã ngủ rồi."
Khe khẽ bước lên tầng ba, đèn ở hành lang mờ tối, tiểu Bánh Bao lên đến nơi thì chuẩn xác tìm được công tắc đèn trong bóng tối, không nghĩ ngợi gì mà bật lên ——
Tách, cả không gian lập tức bừng sáng.
Đi đến cuối hành lang, bộ đôi đường dưới của họ đang an tĩnh đứng cạnh nhau, khoảng cách cực kì gần, Bùi Lộ hơi cúi người, Mục Vãn Vãn thì nắm lấy gấu áo anh, cả hai đang hôn rất nghiêm túc.
Tiểu Bánh Bao bị dọa ngu cả người.
Mục Vãn Vãn cũng bị dọa ngu luôn người.
Cốp ——
Điện thoại trong tay tiểu Bánh Bao rơi luôn xuống đất, góc rơi vừa khéo, điện thoại nằm nghiêng cạnh chân anh ta, khán giả ngoẹo đầu, vẫn có thể thấy rõ được đôi dép cặp của hai người.
/144
|