Lúc Lucien rời khỏi Thánh Vịnh Thính Phòng đã là mười một giờ đêm, gần đó chỉ có thể nhìn thấy đèn đuốc lác đác và những khoảng không trống trải của đại đa số các xe ngựa trong đêm tối.
Tháng thu hoạch ban ngày tuy nóng nực nhưng chỉ cần trời đổ mưa thì buổi tối sẽ rất mát mẻ, được làn gió đêm trong trẻo thổi qua nên Lucien bất giác phấn chấn tinh thần, tỉnh lại trong niềm vui có được từ thành công ở buổi hòa nhạc của Victor và sự vui mừng khi bất ngờ nhận được Vàng Teller, hắn vừa bước chậm rãi vừa nghĩ: “Xem ra trong thời gian ngắn thì phải rời khỏi khu O”let rồi, trước tiên phải xử lý sạch sẽ phòng thực nghiệm để tránh sau khi dọn đi lại bị kẻ lang thang nào đó phát hiện vấn đề. Còn phải tranh thủ triệu hoán oán linh ra sớm, tốt nhất chính là tối nay! Ngày mai bắt đầu chuyên tâm mua Tường Vi Ánh Trăng.”
Tường Vi Ánh Trăng là thực vật thần kỳ hỗ trợ để người hầu Kỵ Sĩ kích phát sức mạnh huyết mạch. Sự sinh trưởng của nó có yêu cầu về môi trường rất nghiêm ngặt, sản lượng lại không cao, cộng thêm trở thành Kỵ Sĩ là con đường tốt nhất để dân nghèo, người bình thường nhảy lên trở thành giai cấp quý tộc. Rất nhiều người cần đến nó, do đó dù giá cả đắt đỏ nhưng cũng thường là cung không đủ cầu. Thậm chí trong nội bộ quý tộc cũng hoàn toàn tiêu hóa nó, người bình thường chỉ có thể dựa vào may mắn hoặc mua ở chợ đen với giá đắt hơn, mà cách tốt nhất là trở thành người hầu của một Kỵ Sĩ nào đó, chờ sau khi có năng lực kích phát sức mạnh huyết mạch thì được Kỵ Sĩ ban thưởng.
Tài nguyên Tường Vi Ánh Trăng ở Công Quốc Owuor Ritter là tập trung ở giáo hội, gia tộc Violet và trong tay các gia tộc lớn khác. Ngoài tước vị của bản thân cao, sức mạnh Kỵ Sĩ gia tộc lớn mạnh ra thì đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao họ là gia tộc lớn có quyền thế nhất Công Quốc Owuor Ritter.
Do đó Lucien hướng sự chú ý lên người của Phyllis, cô ấy là thành viên của gia tộc Hain, là cháu gái của bá tước Hain. Tuy cha ruột của cô ấy dù có sự hỗ trợ của dược vật thần kỳ Tường Vi Ánh Trăng cũng chưa thể kích phát sức mạnh huyết mạch, thất bại trong cuộc đấu tranh tranh đoạt tước vị, có quan hệ rất tệ với bá tước Hain nhưng không hề ảnh hưởng đến việc cô ấy có tư cách đi mua Tường Vi Ánh Trăng của nội bộ gia tộc.
Thực ra Phyllis đã từng mua, nhưng sau ba lần chưa thể kích phát sức mạnh huyết mạch thì chỉ có thể chuyên tâm trên con đường âm nhạc mà thôi.
“Vấn đề ở chỗ làm thế nào thuyết phục cô ấy? Và làm thế nào để xóa tan nghi ngờ của cô ấy đối với việc mình mua Tường Vi Ánh Trăng!”
Lucien mang theo chút phiền não đi xuống bậc cấp của Thánh Vịnh Thính Phòng, việc lần trước bị người gác đêm chặn lại khiến trong lòng Lucien vẫn còn sợ hãi nên phải nhanh chóng tăng thực lực, nếu Phyllis không đồng ý thì bản thân chỉ có thể mạo hiểm đến chợ đen của Arthaud hoặc tham gia tụ họp bí mật của tổ chức ma pháp.
Ở cổng Thánh Vịnh Thính Phòng chỉ có hai chiếc xe ngựa thường dừng ở đó, Joel mặt đầy hồng hào nói với Alissa, John và Elena về việc mình luôn cảm thấy Lucien rất có tài năng âm nhạc.
Nhìn thấy Lucien đi tới, Joel cười ha ha đưa tay ra ôm chặt lấy Lucien: “Evans bé nhỏ, ước mơ làm nhạc sĩ từ trước đến giờ của con, ước mơ Thánh Vịnh Thính Phòng của ta đều đã thực hiện rồi, đây thật sự là một đêm tựa như giấc mơ vậy. Con là niềm kiêu hãnh của cha con và cũng là của chúng ta.
Tuy trước đây Joel chỉ nói đùa Lucien có giấc mộng nhạc sĩ nhưng từ khi Lucien bắt đầu theo Victor học nhạc thì Joel đã cảm thấy Lucien rất có thể thật sự muốn trở thành nhạc sĩ.
Sau khi Lucien được ôm thì không nén nỗi thầm thấy khó xử: “Có thể đừng ôm nữa không, thật sự là không thích ứng được với kiểu lễ tiết này, bắt tay thì tốt hơn nhiều!”
Joel ôm xong thì John cũng tặng cho Lucien một cái ôm, anh ta có hơi kích động, sức mạnh tỏ ra rất lớn: “Lucien, anh thật sự là một thiên tài âm nhạc, tôi kiêu hãnh vì anh. Vốn dĩ cho rằng tôi sẽ trở thành Kỵ Sĩ trước chứ.”
Nghe đến câu này trong lòng Lucien hơi chột dạ, có lẽ bản thân có thể dùng John làm lý do để tìm Phyllis mua Tường Vi Ánh Trăng, suy cho cùng sau khi có được thành công còn muốn giúp ân nhân, giúp bạn thân kích phát sức mạnh huyết mạch thì bao giờ cũng khiến người ta tán thưởng.
Hơn nữa Lucien vốn cũng có dự định này, chính là chờ sau khi bản thân có của cải nhất định thì cố gắng mua Tường Vi Ánh Trăng để giúp John trở thành Kỵ Sĩ. Bởi vì từ khi xuyên không đến nay, cả nhà Joel đối với hắn giống như là người thân thật sự, sau khi hắn kinh qua mấy chuyện cũng như vậy. Trong lòng hắn, vị trí của họ còn quan trọng hơn Victor.
Vấn đề duy nhất là lấy gì để thuyết phục Phyllis, tiền bạc hay thứ khác?
“Tôi mới vừa bắt đầu, ít nhất chờ hai ba năm ổn định xong mới có thể được gọi là nhạc sĩ, có lẽ John anh rất nhanh thôi thì có thể kích phát sức mạch huyết mạch trở thành Kỵ Sĩ rồi.” Lucien cười trả lời John.
John lắc lắc đầu, buông Lucien ra: “Tôi cũng vừa trở thành người hầu Kỵ Sĩ bậc cao, bắt đầu học chữ, vẫn chưa vội thăng cấp, nền tảng càng chắc chắn thì sau này càng dễ thành công.”
Kích phát sức mạnh huyết mạch, lần đầu tiên thì tỉ lệ thành công cao nhất, sau đó mỗi lần đều sẽ giảm xuống, chờ đến sau ba lần thì trừ phi có được mấy loại dược tễ đặc biệt, di chứng rất lớn chứ nếu không vĩnh viễn không thể thành công được.
Elena đứng một bên, nhìn thấy Lucien và John tách ra mới lên trước ôm Lucien một cái rồi mỉm cười nói: “Chúc mừng sự thành công của anh, Lucien, không, nên gọi là ngài Evans rồi.”
“Chúng ta là bạn bè nên không cần thận trọng như vậy, nếu không tôi sẽ không hướng dẫn việc học nhạc của cô nữa.” Lucien nói đùa đáp lại.
Khu hành chính đến khu O”let tuy cũng có cổng thành, nhưng trong trường hợp thông thường không hề đóng lại mà chỉ là có binh lính bảo vệ, sau khi tiễn Elena thì Lucien cùng cả nhà Joel trở về căn nhà nhỏ của mình.
----
Nằm trên giường, tất cả cảm xúc lắng lại, Lucien ngủ chập chờn chờ đến hơn một giờ sáng mới chồm dậy kiểm tra cẩn thận một lượt xong thì đi vào phòng thực nghiệm ma pháp của mình một cách lặng lẽ.
Tốn thời gian một tiếng đồng hồ, trên cái bàn có rất nhiều luyện kim trận đặc biệt, sau khi Lucien dùng dao găm bằng bạc nguyên chất khắc ra mấy cái cạm bẫy ma pháp thì mới lấy ra từ trong cái rương dùng ma pháp “Bảo Tồn Cơ Quan” để giữ gìn ở trong góc một ống huyết dịch màu đỏ sẫm, cùng lúc ở trên cái bàn bên cạnh và trong thư viện Linh Hồn, mở cuốn sổ ghi chép ma pháp ra để tiện ghi chép việc của oán linh bất cứ lúc nào.
Nhận được bụi oán linh là mục đích chủ yếu của Lucien, nhưng nhân tiện nghiên cứu một chút sinh vật bất tử này cũng là việc rất bình thường. Hơn nữa nó gần như là linh hồn, nghiên cứu về nó sẽ giúp Lucien tăng cường linh hồn bản thân và hiểu ma pháp loại tử linh.
Mở ống thí nghiệm thủy tinh có phù văn ma pháp, một mùi lưu huỳnh nồng nặc bay ra, huyết dịch màu đỏ sẫm giống như nham thạch đôi khi sôi lên bóng khí màu đỏ tươi.
Lucien niệm chú văn tối nghĩa trúc trắc, tinh thần lực kết nối với một không gian khác, sau đó rải máu của hồn ma về phía trước.
Huyết dịch màu đỏ sẫm dừng ở giữa không trung một cách kỳ lạ, và phân hóa thành từng giọt huyết dịch với tốc độ khiến người ta khó tin.
Từng giọt huyết dịch này rất nhanh chóng đã tạo thành một ma pháp trận nho nhỏ, tràn đầy mùi máu tanh và mùi tà ác, đồng thời bỗng nhiên bốc hơi lên.
Trong làn sương máu màu đỏ nhạt, một bóng người trong suốt đột nhiên xuất hiện, tay chân và phần mặt của nó đều rất mơ hồ, chỉ có oán niệm và sự ác độc đậm đặc đó có thể cảm nhận được rõ ràng, thậm chí là nhìn thấy được.
Tuy vẫn chưa hiểu nguyên lý của không gian ở đây nhưng sự cấu tạo của ma pháp cấp học đồ đều khá đơn giản, Lucien lại từng trải qua rất nhiều lần luyện tập hư cấu nên “triệu hoán sinh vật bất tử bậc thấp” thuận lợi thành công.
Bóng người trong suốt hầu như nhìn không rõ phần mặt vừa xuất hiện thì miệng đã mở ra, giống như phát ra tiếng kêu chói tai rồi bỗng chồm mạnh về phía Lucien, dường như đã cảm nhận được hơi thở sinh mệnh khiến bản thân chán ghét, căm thù.
Lucien không có chút hoảng loạn nào, khởi động cạm bẫy ma pháp, không khí xung quanh oán linh trở nên rối loạn giống như một sợi dây thừng quấn chặt lấy nó.
Đây là ma pháp cấp học đồ “Thuật Trói Linh Hồn” chuyên dùng để trói buộc linh thể, nhưng nó có phiên bản bậc cao tương ứng, có thể chuyển đổi Kỵ Sĩ thành một sinh vật bất tử gọi là Phọc Linh Thi, trên cơ sở giữ lại sức mạnh và linh trí vốn có, nhận được đặc tính của sinh vật bất tử.
Cùng lúc với tiếng kêu chói tai đó phát ra, một bức tường hình tròn trong suốt xuất hiện ở xung quanh oán linh, có thể nhìn thấy từng luồng gợn sóng âm thanh chấn động ở phía trên.
Cạm bẫy “Tiêu Âm Thành Lũy” mà ma pháp cấp học đồ bố trí.
Do tiếng chói tai của oán linh bị Tiêu Âm Thành Lũy triệt tiêu, Lucien không tiếp xúc trực tiếp nhưng vẫn cảm nhận được một sự buồn nôn, nảy sinh cảm giác nôn mửa nhẹ, trong lúc hốt hoảng vẫn “nghe” thấy âm thanh thê lương.
“Tiếng chói tai của oán linh có sóng hạ âm cường độ nhất định nhưng không cao, tính xuyên thấu mạnh, có sát thương nhất định đối với cơ thể người và không thể trực tiếp nghe thấy.” Lucien nén nhịn cảm giác khó chịu, lập tức ghi chép đặc điểm tấn công của oán linh trên sổ ghi chép ma pháp trong thư viện Linh Hồn: “Âm thanh tần số này dường như còn có thể khiến người khác nảy sinh ảo giác tinh thần, cảm thấy bản thân “nghe” thấy tiếng chói tai của oán linh, có hơi đặc biệt, cần ghi lại phạm vi tần số sóng ước chừng.”
Do thực lực và dụng cụ có hạn chế, rất nhiều thứ Lucien không có cách nào lượng hóa chính xác.
Linh thể bị trói lại, tiếng chói tai lại bị trung hòa bởi Tiêu Âm Thành Lũy, oán linh đó không có cách nào nên giãy giụa tại chỗ, càng lúc càng điên cuồng.
Lucien vẫn đứng yên, mặc cho nó nhe nanh múa vuốt trước mặt mình, khởi động luyện kim trận trên bàn, từng luồng ánh sáng màu vàng sáng lên.
“Trọng lượng, 21. 26 gam, nặng hơn dự tính.” Lucien ghi chép số liệu mà luyện kim trận đo lường ra được với vẻ mặt không chút biểu cảm: “Sức mạnh không thể đo lường…”
Sau khi ghi chép xong số liệu cơ bản, Lucien bắt đầu đọc chú văn, thi triển ma pháp cấp học đồ trên người oán linh và ghi chép hiệu quả.
“Pháp Sư Chi Thủ trực tiếp xuyên thấu, không thể tiếp xúc linh thể.”
“Toan Dịch Tiễn Xạ không có hiệu quả.”
“Băng Sương Xạ Tuyến không có hiệu quả.”
“Ho Sặc Của Horman, thân thể trong suốt của oán linh có sóng nhất định, tạo ra sát thương với lượng ít, bước đầu nghi ngờ nguyên nhân là nhiễu sóng hoặc từ trường rối loạn gây ra.”
“Ngọn Lửa Nhỏ Của Maris có hiệu quả ít, không thể phán đoán nguyên nhân.”
Từng ma pháp cấp học đồ thi triển ra, Lucien đánh giá hiệu quả sơ bộ và suy đoán nguyên nhân.
Còn oán linh thì dần dần không còn sự điên cuồng như vừa nãy nữa, nó trở nên trong suốt hơn, giống như sợ Lucien mà thu mình lại trong cạm bẫy ma pháp của Thuật Trói Linh Hồn.
Lucien đang nhìn phản ứng của oán linh, tiếp tục ghi chép một cách bình tĩnh: “Còn sót lại ít bản năng.”
Sau đó Lucien thi triển các ma pháp cấp học đồ chiếu sáng thuần túy như Quang Lượng Thuật, Vũ Quang Thuật, nhìn thấy oán linh trở nên kích động dưới sự chiếu rọi của chúng, muốn trốn tránh nhưng lại bị trói chặt không thể tránh được. Thế là tia sáng oán độc và ác ý của nó biến mất từng chút, chẳng qua là tốc độ tiêu tan rất chậm, không sánh được với sự tấn công bằng thánh quang của giáo hội.
“Oán linh cấp độ này rất sợ ánh sáng mạnh.”
“Trọng lượng dường như có hơi thay đổi, nhưng luyện kim trận trong thuật luyện kim sơ cấp không thể đo lường.”
----
Sau khi làm xong các loại thực nghiệm bản thân đã chuẩn bị xong, Lucien nhìn oán linh đã sắp cuộn thành hình tròn đó, lắc đầu mỉm cười nói: “Ngươi đã giải thoát rồi.”
Cho đến hiện tại, Lucien mới có một loại ảo giác bản thân đang hủy hoại sinh vật bảo vệ cấp quốc gia.
Sau khi thi triển mấy ma pháp ánh sáng mạnh, oán linh vốn dĩ đã bị thương nghiêm trọng hoàn toàn biến mất, từng hạt bụi trong suốt, lấp lánh ánh sáng nhẹ từ từ rơi xuống trong cạm bẫy ma pháp.
Nếu là đột nhiên gặp phải, Lucien thật sự không biết bản thân có thể thuận lợi giết chết một oán linh hay không, nhưng trong trường hợp có chuẩn bị thì ma pháp luôn là mạnh nhất, giết chết con oán linh này nhẹ nhàng và đơn giản như vậy.
Bụi rơi xuống hoàn toàn, Lucien ghi chép số liệu: 21, 25 gam, xem xét đến sai số của luyện kim trận, rất khó phán đoán trước sau có thống nhất hay không, ý thức của oán linh có trọng lượng hay không.”
Sau khi ghi chép xong thực nghiệm, Lucien thu thập bụi oán linh vào trong ống thí nghiệm thủy tinh, sau đó từ từ làm một số chuẩn bị gỡ bỏ phòng thực nghiệm ma pháp này của mình, đồng thời tập trung lại một số dụng cụ và vật phẩm.
----
Ngày thứ hai khi bắt đầu một tuần mới, Lucien thức dậy đi đến Hiệp Hội Nhạc Sĩ, người đã trở thành cố vấn âm nhạc tạm thời của công chúa Natasha như hắn hiển nhiên không còn thích hợp tiếp tục công việc làm nhân viên quản lý thư viện nữa, thu nhập của buổi hòa nhạc cũng phải đến hiệp hội để nhận.
Tháng thu hoạch ban ngày tuy nóng nực nhưng chỉ cần trời đổ mưa thì buổi tối sẽ rất mát mẻ, được làn gió đêm trong trẻo thổi qua nên Lucien bất giác phấn chấn tinh thần, tỉnh lại trong niềm vui có được từ thành công ở buổi hòa nhạc của Victor và sự vui mừng khi bất ngờ nhận được Vàng Teller, hắn vừa bước chậm rãi vừa nghĩ: “Xem ra trong thời gian ngắn thì phải rời khỏi khu O”let rồi, trước tiên phải xử lý sạch sẽ phòng thực nghiệm để tránh sau khi dọn đi lại bị kẻ lang thang nào đó phát hiện vấn đề. Còn phải tranh thủ triệu hoán oán linh ra sớm, tốt nhất chính là tối nay! Ngày mai bắt đầu chuyên tâm mua Tường Vi Ánh Trăng.”
Tường Vi Ánh Trăng là thực vật thần kỳ hỗ trợ để người hầu Kỵ Sĩ kích phát sức mạnh huyết mạch. Sự sinh trưởng của nó có yêu cầu về môi trường rất nghiêm ngặt, sản lượng lại không cao, cộng thêm trở thành Kỵ Sĩ là con đường tốt nhất để dân nghèo, người bình thường nhảy lên trở thành giai cấp quý tộc. Rất nhiều người cần đến nó, do đó dù giá cả đắt đỏ nhưng cũng thường là cung không đủ cầu. Thậm chí trong nội bộ quý tộc cũng hoàn toàn tiêu hóa nó, người bình thường chỉ có thể dựa vào may mắn hoặc mua ở chợ đen với giá đắt hơn, mà cách tốt nhất là trở thành người hầu của một Kỵ Sĩ nào đó, chờ sau khi có năng lực kích phát sức mạnh huyết mạch thì được Kỵ Sĩ ban thưởng.
Tài nguyên Tường Vi Ánh Trăng ở Công Quốc Owuor Ritter là tập trung ở giáo hội, gia tộc Violet và trong tay các gia tộc lớn khác. Ngoài tước vị của bản thân cao, sức mạnh Kỵ Sĩ gia tộc lớn mạnh ra thì đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao họ là gia tộc lớn có quyền thế nhất Công Quốc Owuor Ritter.
Do đó Lucien hướng sự chú ý lên người của Phyllis, cô ấy là thành viên của gia tộc Hain, là cháu gái của bá tước Hain. Tuy cha ruột của cô ấy dù có sự hỗ trợ của dược vật thần kỳ Tường Vi Ánh Trăng cũng chưa thể kích phát sức mạnh huyết mạch, thất bại trong cuộc đấu tranh tranh đoạt tước vị, có quan hệ rất tệ với bá tước Hain nhưng không hề ảnh hưởng đến việc cô ấy có tư cách đi mua Tường Vi Ánh Trăng của nội bộ gia tộc.
Thực ra Phyllis đã từng mua, nhưng sau ba lần chưa thể kích phát sức mạnh huyết mạch thì chỉ có thể chuyên tâm trên con đường âm nhạc mà thôi.
“Vấn đề ở chỗ làm thế nào thuyết phục cô ấy? Và làm thế nào để xóa tan nghi ngờ của cô ấy đối với việc mình mua Tường Vi Ánh Trăng!”
Lucien mang theo chút phiền não đi xuống bậc cấp của Thánh Vịnh Thính Phòng, việc lần trước bị người gác đêm chặn lại khiến trong lòng Lucien vẫn còn sợ hãi nên phải nhanh chóng tăng thực lực, nếu Phyllis không đồng ý thì bản thân chỉ có thể mạo hiểm đến chợ đen của Arthaud hoặc tham gia tụ họp bí mật của tổ chức ma pháp.
Ở cổng Thánh Vịnh Thính Phòng chỉ có hai chiếc xe ngựa thường dừng ở đó, Joel mặt đầy hồng hào nói với Alissa, John và Elena về việc mình luôn cảm thấy Lucien rất có tài năng âm nhạc.
Nhìn thấy Lucien đi tới, Joel cười ha ha đưa tay ra ôm chặt lấy Lucien: “Evans bé nhỏ, ước mơ làm nhạc sĩ từ trước đến giờ của con, ước mơ Thánh Vịnh Thính Phòng của ta đều đã thực hiện rồi, đây thật sự là một đêm tựa như giấc mơ vậy. Con là niềm kiêu hãnh của cha con và cũng là của chúng ta.
Tuy trước đây Joel chỉ nói đùa Lucien có giấc mộng nhạc sĩ nhưng từ khi Lucien bắt đầu theo Victor học nhạc thì Joel đã cảm thấy Lucien rất có thể thật sự muốn trở thành nhạc sĩ.
Sau khi Lucien được ôm thì không nén nỗi thầm thấy khó xử: “Có thể đừng ôm nữa không, thật sự là không thích ứng được với kiểu lễ tiết này, bắt tay thì tốt hơn nhiều!”
Joel ôm xong thì John cũng tặng cho Lucien một cái ôm, anh ta có hơi kích động, sức mạnh tỏ ra rất lớn: “Lucien, anh thật sự là một thiên tài âm nhạc, tôi kiêu hãnh vì anh. Vốn dĩ cho rằng tôi sẽ trở thành Kỵ Sĩ trước chứ.”
Nghe đến câu này trong lòng Lucien hơi chột dạ, có lẽ bản thân có thể dùng John làm lý do để tìm Phyllis mua Tường Vi Ánh Trăng, suy cho cùng sau khi có được thành công còn muốn giúp ân nhân, giúp bạn thân kích phát sức mạnh huyết mạch thì bao giờ cũng khiến người ta tán thưởng.
Hơn nữa Lucien vốn cũng có dự định này, chính là chờ sau khi bản thân có của cải nhất định thì cố gắng mua Tường Vi Ánh Trăng để giúp John trở thành Kỵ Sĩ. Bởi vì từ khi xuyên không đến nay, cả nhà Joel đối với hắn giống như là người thân thật sự, sau khi hắn kinh qua mấy chuyện cũng như vậy. Trong lòng hắn, vị trí của họ còn quan trọng hơn Victor.
Vấn đề duy nhất là lấy gì để thuyết phục Phyllis, tiền bạc hay thứ khác?
“Tôi mới vừa bắt đầu, ít nhất chờ hai ba năm ổn định xong mới có thể được gọi là nhạc sĩ, có lẽ John anh rất nhanh thôi thì có thể kích phát sức mạch huyết mạch trở thành Kỵ Sĩ rồi.” Lucien cười trả lời John.
John lắc lắc đầu, buông Lucien ra: “Tôi cũng vừa trở thành người hầu Kỵ Sĩ bậc cao, bắt đầu học chữ, vẫn chưa vội thăng cấp, nền tảng càng chắc chắn thì sau này càng dễ thành công.”
Kích phát sức mạnh huyết mạch, lần đầu tiên thì tỉ lệ thành công cao nhất, sau đó mỗi lần đều sẽ giảm xuống, chờ đến sau ba lần thì trừ phi có được mấy loại dược tễ đặc biệt, di chứng rất lớn chứ nếu không vĩnh viễn không thể thành công được.
Elena đứng một bên, nhìn thấy Lucien và John tách ra mới lên trước ôm Lucien một cái rồi mỉm cười nói: “Chúc mừng sự thành công của anh, Lucien, không, nên gọi là ngài Evans rồi.”
“Chúng ta là bạn bè nên không cần thận trọng như vậy, nếu không tôi sẽ không hướng dẫn việc học nhạc của cô nữa.” Lucien nói đùa đáp lại.
Khu hành chính đến khu O”let tuy cũng có cổng thành, nhưng trong trường hợp thông thường không hề đóng lại mà chỉ là có binh lính bảo vệ, sau khi tiễn Elena thì Lucien cùng cả nhà Joel trở về căn nhà nhỏ của mình.
----
Nằm trên giường, tất cả cảm xúc lắng lại, Lucien ngủ chập chờn chờ đến hơn một giờ sáng mới chồm dậy kiểm tra cẩn thận một lượt xong thì đi vào phòng thực nghiệm ma pháp của mình một cách lặng lẽ.
Tốn thời gian một tiếng đồng hồ, trên cái bàn có rất nhiều luyện kim trận đặc biệt, sau khi Lucien dùng dao găm bằng bạc nguyên chất khắc ra mấy cái cạm bẫy ma pháp thì mới lấy ra từ trong cái rương dùng ma pháp “Bảo Tồn Cơ Quan” để giữ gìn ở trong góc một ống huyết dịch màu đỏ sẫm, cùng lúc ở trên cái bàn bên cạnh và trong thư viện Linh Hồn, mở cuốn sổ ghi chép ma pháp ra để tiện ghi chép việc của oán linh bất cứ lúc nào.
Nhận được bụi oán linh là mục đích chủ yếu của Lucien, nhưng nhân tiện nghiên cứu một chút sinh vật bất tử này cũng là việc rất bình thường. Hơn nữa nó gần như là linh hồn, nghiên cứu về nó sẽ giúp Lucien tăng cường linh hồn bản thân và hiểu ma pháp loại tử linh.
Mở ống thí nghiệm thủy tinh có phù văn ma pháp, một mùi lưu huỳnh nồng nặc bay ra, huyết dịch màu đỏ sẫm giống như nham thạch đôi khi sôi lên bóng khí màu đỏ tươi.
Lucien niệm chú văn tối nghĩa trúc trắc, tinh thần lực kết nối với một không gian khác, sau đó rải máu của hồn ma về phía trước.
Huyết dịch màu đỏ sẫm dừng ở giữa không trung một cách kỳ lạ, và phân hóa thành từng giọt huyết dịch với tốc độ khiến người ta khó tin.
Từng giọt huyết dịch này rất nhanh chóng đã tạo thành một ma pháp trận nho nhỏ, tràn đầy mùi máu tanh và mùi tà ác, đồng thời bỗng nhiên bốc hơi lên.
Trong làn sương máu màu đỏ nhạt, một bóng người trong suốt đột nhiên xuất hiện, tay chân và phần mặt của nó đều rất mơ hồ, chỉ có oán niệm và sự ác độc đậm đặc đó có thể cảm nhận được rõ ràng, thậm chí là nhìn thấy được.
Tuy vẫn chưa hiểu nguyên lý của không gian ở đây nhưng sự cấu tạo của ma pháp cấp học đồ đều khá đơn giản, Lucien lại từng trải qua rất nhiều lần luyện tập hư cấu nên “triệu hoán sinh vật bất tử bậc thấp” thuận lợi thành công.
Bóng người trong suốt hầu như nhìn không rõ phần mặt vừa xuất hiện thì miệng đã mở ra, giống như phát ra tiếng kêu chói tai rồi bỗng chồm mạnh về phía Lucien, dường như đã cảm nhận được hơi thở sinh mệnh khiến bản thân chán ghét, căm thù.
Lucien không có chút hoảng loạn nào, khởi động cạm bẫy ma pháp, không khí xung quanh oán linh trở nên rối loạn giống như một sợi dây thừng quấn chặt lấy nó.
Đây là ma pháp cấp học đồ “Thuật Trói Linh Hồn” chuyên dùng để trói buộc linh thể, nhưng nó có phiên bản bậc cao tương ứng, có thể chuyển đổi Kỵ Sĩ thành một sinh vật bất tử gọi là Phọc Linh Thi, trên cơ sở giữ lại sức mạnh và linh trí vốn có, nhận được đặc tính của sinh vật bất tử.
Cùng lúc với tiếng kêu chói tai đó phát ra, một bức tường hình tròn trong suốt xuất hiện ở xung quanh oán linh, có thể nhìn thấy từng luồng gợn sóng âm thanh chấn động ở phía trên.
Cạm bẫy “Tiêu Âm Thành Lũy” mà ma pháp cấp học đồ bố trí.
Do tiếng chói tai của oán linh bị Tiêu Âm Thành Lũy triệt tiêu, Lucien không tiếp xúc trực tiếp nhưng vẫn cảm nhận được một sự buồn nôn, nảy sinh cảm giác nôn mửa nhẹ, trong lúc hốt hoảng vẫn “nghe” thấy âm thanh thê lương.
“Tiếng chói tai của oán linh có sóng hạ âm cường độ nhất định nhưng không cao, tính xuyên thấu mạnh, có sát thương nhất định đối với cơ thể người và không thể trực tiếp nghe thấy.” Lucien nén nhịn cảm giác khó chịu, lập tức ghi chép đặc điểm tấn công của oán linh trên sổ ghi chép ma pháp trong thư viện Linh Hồn: “Âm thanh tần số này dường như còn có thể khiến người khác nảy sinh ảo giác tinh thần, cảm thấy bản thân “nghe” thấy tiếng chói tai của oán linh, có hơi đặc biệt, cần ghi lại phạm vi tần số sóng ước chừng.”
Do thực lực và dụng cụ có hạn chế, rất nhiều thứ Lucien không có cách nào lượng hóa chính xác.
Linh thể bị trói lại, tiếng chói tai lại bị trung hòa bởi Tiêu Âm Thành Lũy, oán linh đó không có cách nào nên giãy giụa tại chỗ, càng lúc càng điên cuồng.
Lucien vẫn đứng yên, mặc cho nó nhe nanh múa vuốt trước mặt mình, khởi động luyện kim trận trên bàn, từng luồng ánh sáng màu vàng sáng lên.
“Trọng lượng, 21. 26 gam, nặng hơn dự tính.” Lucien ghi chép số liệu mà luyện kim trận đo lường ra được với vẻ mặt không chút biểu cảm: “Sức mạnh không thể đo lường…”
Sau khi ghi chép xong số liệu cơ bản, Lucien bắt đầu đọc chú văn, thi triển ma pháp cấp học đồ trên người oán linh và ghi chép hiệu quả.
“Pháp Sư Chi Thủ trực tiếp xuyên thấu, không thể tiếp xúc linh thể.”
“Toan Dịch Tiễn Xạ không có hiệu quả.”
“Băng Sương Xạ Tuyến không có hiệu quả.”
“Ho Sặc Của Horman, thân thể trong suốt của oán linh có sóng nhất định, tạo ra sát thương với lượng ít, bước đầu nghi ngờ nguyên nhân là nhiễu sóng hoặc từ trường rối loạn gây ra.”
“Ngọn Lửa Nhỏ Của Maris có hiệu quả ít, không thể phán đoán nguyên nhân.”
Từng ma pháp cấp học đồ thi triển ra, Lucien đánh giá hiệu quả sơ bộ và suy đoán nguyên nhân.
Còn oán linh thì dần dần không còn sự điên cuồng như vừa nãy nữa, nó trở nên trong suốt hơn, giống như sợ Lucien mà thu mình lại trong cạm bẫy ma pháp của Thuật Trói Linh Hồn.
Lucien đang nhìn phản ứng của oán linh, tiếp tục ghi chép một cách bình tĩnh: “Còn sót lại ít bản năng.”
Sau đó Lucien thi triển các ma pháp cấp học đồ chiếu sáng thuần túy như Quang Lượng Thuật, Vũ Quang Thuật, nhìn thấy oán linh trở nên kích động dưới sự chiếu rọi của chúng, muốn trốn tránh nhưng lại bị trói chặt không thể tránh được. Thế là tia sáng oán độc và ác ý của nó biến mất từng chút, chẳng qua là tốc độ tiêu tan rất chậm, không sánh được với sự tấn công bằng thánh quang của giáo hội.
“Oán linh cấp độ này rất sợ ánh sáng mạnh.”
“Trọng lượng dường như có hơi thay đổi, nhưng luyện kim trận trong thuật luyện kim sơ cấp không thể đo lường.”
----
Sau khi làm xong các loại thực nghiệm bản thân đã chuẩn bị xong, Lucien nhìn oán linh đã sắp cuộn thành hình tròn đó, lắc đầu mỉm cười nói: “Ngươi đã giải thoát rồi.”
Cho đến hiện tại, Lucien mới có một loại ảo giác bản thân đang hủy hoại sinh vật bảo vệ cấp quốc gia.
Sau khi thi triển mấy ma pháp ánh sáng mạnh, oán linh vốn dĩ đã bị thương nghiêm trọng hoàn toàn biến mất, từng hạt bụi trong suốt, lấp lánh ánh sáng nhẹ từ từ rơi xuống trong cạm bẫy ma pháp.
Nếu là đột nhiên gặp phải, Lucien thật sự không biết bản thân có thể thuận lợi giết chết một oán linh hay không, nhưng trong trường hợp có chuẩn bị thì ma pháp luôn là mạnh nhất, giết chết con oán linh này nhẹ nhàng và đơn giản như vậy.
Bụi rơi xuống hoàn toàn, Lucien ghi chép số liệu: 21, 25 gam, xem xét đến sai số của luyện kim trận, rất khó phán đoán trước sau có thống nhất hay không, ý thức của oán linh có trọng lượng hay không.”
Sau khi ghi chép xong thực nghiệm, Lucien thu thập bụi oán linh vào trong ống thí nghiệm thủy tinh, sau đó từ từ làm một số chuẩn bị gỡ bỏ phòng thực nghiệm ma pháp này của mình, đồng thời tập trung lại một số dụng cụ và vật phẩm.
----
Ngày thứ hai khi bắt đầu một tuần mới, Lucien thức dậy đi đến Hiệp Hội Nhạc Sĩ, người đã trở thành cố vấn âm nhạc tạm thời của công chúa Natasha như hắn hiển nhiên không còn thích hợp tiếp tục công việc làm nhân viên quản lý thư viện nữa, thu nhập của buổi hòa nhạc cũng phải đến hiệp hội để nhận.
/95
|