Sau khi Long phát biểu. Nhi nhanh chóng chạy lên nói những điều thực lòng mình bộc phát:
-Kính thưa qúy vị, thưa các bạn. Tôi xin nói đôi điều về chính cảm xúc thật của mình. Cuộc sống vẫn có những ng khổ hơn ta. Sống chậm lại, suy nghĩ khác đi. Lắng nghe và cảm nhận. Lắng nghe hơi thở của cuộc sống. Những em bé mới chỉ 9, 10t đầu mà phải tự kiếm tiền nuôi thân. Các bé ko đc đi học, bị ng đời khinh rẻ là "TRẺ MỒ CÔI". 3 từ ấy theo các em ám ảnh suốt cuộc đời. Đôi lúc, các em đã từng ngồi lại 1 mình và từng giọt pha lê lăn dài trên má. Em cũng có ba mẹ cơ mà! Em cũng là ng mà sao ko đc hưởng những quyền lợi vốn có? Em mới bé lắm. Em chưa hiểu đc 2 từ "HẠ ĐẴNG" mà ng đời gắn cho đâu. Em cũng muốn ước mơ. Mơ rằng có 1 gia đình hạnh phúc, mơ rằng cả nhà ko phả lo từng bữa ăn, em mơ rằng có 1 ngôi nhà nhỏ thôi cũng đc, mơ rằng em đc đi học. Nhưng ai sẽ là "ông bụt, bà tiên" để thực hiện ước mơ của em? Có thể mọi ng nghĩ rằng tôi vốn dĩ là 1 tiểu thư sống trong nhung lụa thì làm sao hiểu đc. Nghĩ rằng tôi đang nói văn vẻ. Tôi ko quan tâm. Bởi, tình thương tôi dành cho các em chỉ cần tôi biết, các em biết là đc. Dù cho mọi thứ có lụi tàn nhưng chỉ cần trong tim có ngọn lửa hy vọng thì ko gì là ko thể cả- Nhi khẽ cúi đầu. Cô bé đã nói xong, cảm giác nhẹ lòng hơn rất nhiều. 1 làn sóng pháo tay nổi dậy, ai nấy đều đứng lên vỗ tay. Nhi sững sờ, ko lẽ cô nói thuyết thục lắm sao?
-------
Tiếp theo thì học sinh trường Green Star sẽ đc đi thăm chỗ ăn, ngủ, nghỉ của các em và vui chơi cùng mấy bé. Ai có qùa thì tặng qùa và cuối cùng thì đống đồ mấy cô nàng sắm hôm trước cũng đc "giải phóng"
-A! Chị Như, chị Như kìa- 1 cô nhóc ôm búp bê Phương mới tặng reo lên. Kéo theo 1 đám nhóc chạy xô đến chỗ Như tíu tít như đàn chim sẻ.
-Ủa? Chị Như, sao mấy nhóc này quen chị thế?- Long cùng Thảo lại gần hỏi.
-Ko lẽ, em ở đây?- giọng Thảo nhỏ dần.
-Vâng, em lớn lên ở đây và em tự hào về nơi này- hít 1 hơi thật sâu, Như tự tin nói.
Đằng xa, Nhi đang đứng trong vòng tay của Kỳ và bên cạnh là Phong. Bất chợt, cô bé nở nụ cười hài lòng. Nhị thiếu phu nhân của Bạch gia chỉ có thể là ng đó!
-Kính thưa qúy vị, thưa các bạn. Tôi xin nói đôi điều về chính cảm xúc thật của mình. Cuộc sống vẫn có những ng khổ hơn ta. Sống chậm lại, suy nghĩ khác đi. Lắng nghe và cảm nhận. Lắng nghe hơi thở của cuộc sống. Những em bé mới chỉ 9, 10t đầu mà phải tự kiếm tiền nuôi thân. Các bé ko đc đi học, bị ng đời khinh rẻ là "TRẺ MỒ CÔI". 3 từ ấy theo các em ám ảnh suốt cuộc đời. Đôi lúc, các em đã từng ngồi lại 1 mình và từng giọt pha lê lăn dài trên má. Em cũng có ba mẹ cơ mà! Em cũng là ng mà sao ko đc hưởng những quyền lợi vốn có? Em mới bé lắm. Em chưa hiểu đc 2 từ "HẠ ĐẴNG" mà ng đời gắn cho đâu. Em cũng muốn ước mơ. Mơ rằng có 1 gia đình hạnh phúc, mơ rằng cả nhà ko phả lo từng bữa ăn, em mơ rằng có 1 ngôi nhà nhỏ thôi cũng đc, mơ rằng em đc đi học. Nhưng ai sẽ là "ông bụt, bà tiên" để thực hiện ước mơ của em? Có thể mọi ng nghĩ rằng tôi vốn dĩ là 1 tiểu thư sống trong nhung lụa thì làm sao hiểu đc. Nghĩ rằng tôi đang nói văn vẻ. Tôi ko quan tâm. Bởi, tình thương tôi dành cho các em chỉ cần tôi biết, các em biết là đc. Dù cho mọi thứ có lụi tàn nhưng chỉ cần trong tim có ngọn lửa hy vọng thì ko gì là ko thể cả- Nhi khẽ cúi đầu. Cô bé đã nói xong, cảm giác nhẹ lòng hơn rất nhiều. 1 làn sóng pháo tay nổi dậy, ai nấy đều đứng lên vỗ tay. Nhi sững sờ, ko lẽ cô nói thuyết thục lắm sao?
-------
Tiếp theo thì học sinh trường Green Star sẽ đc đi thăm chỗ ăn, ngủ, nghỉ của các em và vui chơi cùng mấy bé. Ai có qùa thì tặng qùa và cuối cùng thì đống đồ mấy cô nàng sắm hôm trước cũng đc "giải phóng"
-A! Chị Như, chị Như kìa- 1 cô nhóc ôm búp bê Phương mới tặng reo lên. Kéo theo 1 đám nhóc chạy xô đến chỗ Như tíu tít như đàn chim sẻ.
-Ủa? Chị Như, sao mấy nhóc này quen chị thế?- Long cùng Thảo lại gần hỏi.
-Ko lẽ, em ở đây?- giọng Thảo nhỏ dần.
-Vâng, em lớn lên ở đây và em tự hào về nơi này- hít 1 hơi thật sâu, Như tự tin nói.
Đằng xa, Nhi đang đứng trong vòng tay của Kỳ và bên cạnh là Phong. Bất chợt, cô bé nở nụ cười hài lòng. Nhị thiếu phu nhân của Bạch gia chỉ có thể là ng đó!
/215
|