Đến khi ko còn sức để đi nữa, Nhi ngồi bệt xuống đất. Tiếng nấc, tiếng khóc bị tiếng mưa, tiếng sấm nuốt chửng.
Nhi mạnh mẽ trước mắt ng ta thôi.
Nhi vẫn là 1 cô gái biết buồn mà.
- - - -
Tỉnh dậy, Nhi đã thấy mình ở trong bệnh viện. Lần này thì chết với anh 2 rồi!
-Em dậy rồi à?- giọng Thảo vang lên bên cạnh Nhi- dậy ăn cháo đi cho lại sức nhé?
Nhẹ nhàng, Thảo đỡ Nhi ngồi dậy rồi bón từng muỗng cháo cho cô bé.
-Con bé này, em làm gì mà dầm mưa đến độ ngất đi. Ng tím tái thế hả?- Thảo trách móc Nhi- em ko tỉnh mà xem sắc mặt anh Vũ và Kỳ. Trông 2 ng chẳng khác nào thần chết đòi mạng cả. 2 ngày liền 2 ng bên em mãi đấy.
-Em xin lỗi- Nhi thều thào thốt lên 3 từ.
-Đc rồi. Vợ nên về nhà nghỉ ngơi đi. Để anh nói chuyện với Nhi- Vũ mở cửa đi vào cất giọng.
-Nhi vừa mới tỉnh. Anh nói gì cũng nhẹ nhàng thôi ko em xử đẹp anh đấy- trước khi đi, Thảo thì thầm với chồng mình buông lời đe dọa.
Chờ cho Thảo đi khuất, Vũ mới lên tiếng ân cần hỏi han Nhi:
-Em đỡ hơn chưa?
-Vẫn mệt 2 à.
-Em có thể nói lý do? Sao em dầm mưa đến nỗi ngất?- vừa nói, Vũ vừa dán miếng dán hạ sốt lên trán cho Nhi rồi vỗ về cô bé.
Nhi chợt ôm chầm lấy Vũ như tìm chỗ dựa. Nước mắt cứ thế mà đua nhau lăn dài, cô bé nói trong tiếng nấc nghẹn ngào:
-Em với Phong, ko còn gì rồi.
Nhi mạnh mẽ trước mắt ng ta thôi.
Nhi vẫn là 1 cô gái biết buồn mà.
- - - -
Tỉnh dậy, Nhi đã thấy mình ở trong bệnh viện. Lần này thì chết với anh 2 rồi!
-Em dậy rồi à?- giọng Thảo vang lên bên cạnh Nhi- dậy ăn cháo đi cho lại sức nhé?
Nhẹ nhàng, Thảo đỡ Nhi ngồi dậy rồi bón từng muỗng cháo cho cô bé.
-Con bé này, em làm gì mà dầm mưa đến độ ngất đi. Ng tím tái thế hả?- Thảo trách móc Nhi- em ko tỉnh mà xem sắc mặt anh Vũ và Kỳ. Trông 2 ng chẳng khác nào thần chết đòi mạng cả. 2 ngày liền 2 ng bên em mãi đấy.
-Em xin lỗi- Nhi thều thào thốt lên 3 từ.
-Đc rồi. Vợ nên về nhà nghỉ ngơi đi. Để anh nói chuyện với Nhi- Vũ mở cửa đi vào cất giọng.
-Nhi vừa mới tỉnh. Anh nói gì cũng nhẹ nhàng thôi ko em xử đẹp anh đấy- trước khi đi, Thảo thì thầm với chồng mình buông lời đe dọa.
Chờ cho Thảo đi khuất, Vũ mới lên tiếng ân cần hỏi han Nhi:
-Em đỡ hơn chưa?
-Vẫn mệt 2 à.
-Em có thể nói lý do? Sao em dầm mưa đến nỗi ngất?- vừa nói, Vũ vừa dán miếng dán hạ sốt lên trán cho Nhi rồi vỗ về cô bé.
Nhi chợt ôm chầm lấy Vũ như tìm chỗ dựa. Nước mắt cứ thế mà đua nhau lăn dài, cô bé nói trong tiếng nấc nghẹn ngào:
-Em với Phong, ko còn gì rồi.
/215
|