-Em sao thế? ai đánh em?-Kỳ ló đầu ra hỏi.
-Thôi. Nhi vào nhà nghỉ đi em. Nước nóng và quần áo anh đã chuẩn bị sẵn rồi đó. Em đi tắm đi- Vũ vỗ nhẹ vào lưng cô bé rồi dìu cô nhóc vào tận phòng tắm.
-Em mau xử lý việc này đi. Anh không muốn việc này xảy ra lần nữa đâu- Vũ vừa sắp đồ ăn cho Nhi vừa nghiêm giọng nói với Kỳ. Thật đúng là một ngày trôi qua chẳng mầy yên bình đối với nhi mà.
Bạch Gia Vũ: Anh trai song sinh của Gia Kỳ. Là đại thiếu gia nhà họ Bạch. Tính tình lạnh lùng ít nói. Luôn luôn bênh vực Nguyệt Nhi. Nổi bật với mái tóc màu bạch kim và đôi mắt màu xám tro lạnh lùng.
Cho t.g chỉnh sửa tí xíu: Nhi, Thoại Anh và Phương đều 17t nhé. Vũ Phong có đôi mắt màu hổ phách chứ ko phải đen nha. Xin lỗi về sự cố này. Còn nữa, t.g hk lp 9 rồi, cuối cấp rồi nên t.g phải dành rất nhiều time để hk. Vì vậy, nếu có thể đc thì t.g sẽ up truyện vào sáng thứ 3 và thứ 5 hàng tuần. Mong m.n ủng hộ.
-Nhi, mau dậy nào- Vũ lay lay vai Nhi. Cô nhóc đang cố quận tròn mình trong chiếc chăn ấm áp để tránh cái rét buốt da. -Hai ơi, giờ vẫn sớm mà- bằng chất giọng ngái ngủ, Nhi trả lời Vũ. -Anh cho em 20p để chuẩn bị. Hôm nay nhà mình có việc đấy- Vũ nghiêm giọng. Nhi vùng dậy, chỉ lúc nào quan trọng lắm Hai mới dùng chất giọng này với cô. Mà có chuyện gì vậy ta? 10p sau, Nhi từ phòng tắm bước ra. Mái tóc xoăn nhẹ thả xõa ra được cài 1 cái cặp pha lê óng ánh. Cô nhóc khoác 1 áo dạ choàng màu hồng nhạt đi kèm với quần tất trắng. Dưới chân đi đôi dày búp bê màu nâu nhạt.
-Ba mẹ đang chờ em dưới nhà. Hôm nay em sẽ đi coi mặt chồng tương lai của mình- Vũ nói rồi đi ra khỏi phòng để lại cô em đang đứng hình ở đó. Không phải là anh vô tâm, nếu như anh còn đứng đó chắc chắn sẽ bị Nhi năn nỉ nghĩ cách trốn khỏi kiếp nạn này. Riêng Nhi mà năn nỉ thì 1000% anh sẽ giúp. Trong khi đó việc này với anh là ko thể nên anh phải chuồn thôi. Nhi chau mày đứng chôn chân giữa phòng. Gì chứ? Bắt cô lấy chồng á? NEVER! Ko đc, ko đc. Đại tiểu thư đây ko bao giờ chịu đầu hàng như vậy. Nghĩ cách nào! Mới 17t mà ba mẹ bắt lấy chồng là sao chứ! Đời tự do còn dài, ngu gì lấy chồng sớm. Tiểu thư đây còn thông minh lắm. Chuyện! Xinh, dễ thương như bổn cô nương đây á hả? Ai mà chả mến mộ(ơi Chúa! Mức độ tự sướng quá cao!). Thôi thôi. Stop. Quay lại nghĩ kế trốn nào. A! Có rồi. Hớ hớ. Đúng là ko ai thông minh bằng Bạch Nguyệt Nhi này mà.
Sau 10p suy nghĩ nát cả óc, tốn bao nhiêu chất xám thì Nhi cũng đã nghĩ ra. Hơ hơ, cô sẽ cử "đại diện" đi. Oh yeah!!! Phóng vèo xuống nhà, Nhi chào ba mẹ bằng nụ cười ko thể tươi hơn được nữa. -Ba mẹ, hôm nay con đi coi mặt bên nhà chồng tương lai ạ? Vậy ba mẹ cứ đi trước đi ha, con đi lựa đồ chút xíu rồi qua liền à!- Cô bé choàng tay qua ôm cổ Bạch phu nhân nịnh nọt gãy lưỡi. -Tin đc ko đó?- Bạch lão gia nhìn cô con gái mình với vô số sự gian tà. -Đc mà ba. Ba phải tin con gái mình chứ! Con đây rửa tay sạch vi khuẩn rồi nhá! Con ko có quậy gì nữa đâu há ba. Ba phải tin tưởng ở 1 cô gái ngây thơ, trong sáng, hiền dịu, ...blap...blap- vâng, Nhi lại tuôn ra 1 tràng tự sướng về mình. Phải công nhận về khoản này thì có lẽ ko ai địch nổi Bạch Nguyệt Nhi mất! -Rồi rồi. Con stop đc rồi đó. Đi thì đi. Lúc nào đc thì điện cho mẹ, mẹ cho người qua đón nghe ko- Bạch phu nhân xoa xoa 2 thái dương vì bài tự sướng của con gái mình. Nhi cười tươi chào ba mẹ và nhảy chân sáo chuồn biến. Con nói là rửa tay sạch vi khuẩn thôi mà. Còn trò quậy thì vẫn hành nghề như thường chứ. -Alô, Phương hả? Bà đang ở đâu thế? Qua shop mà bọn mình hay ghé đi. Tui nhờ bà chút việc- Nhi đứng ở shop gọi điện cho Phương. "-Ờm. Chờ tôi chút. Tôi qua liền-" Phương cúp máy rồi lên xe ôtô qua shop. Ko hiểu cô bạn mình quậy phá gì nữa đây?!
Chiếc xe mui trầm màu xanh dương đỗ xịch lại trước cửa shop. Từ trong xe, cô gái có mái tóc đen nhánh dài đến eo thả buông đang tiến lại gần một cô nhóc có mái tóc màu hạt dẻ. -Phương, Phương. Tôi ở đây nè.- Nhi cười tươi vẫy vẫy tay Phương. Chưa kịp để Phương phản ứng gì thì Nhi đã lôi tuột tay Phương về phía mình thì thầm ra vẻ bí mật.
- Như vầy...do đó nên...như thế...như thế ha!-Nhi thì thầm bí mật. -Nhưng mà...- Phương ngập ngừng băn khoăn. -Đi mà, giúp tôi nha nha nha!- Nhi trưng bộ mặt long lanh cún con ra làm Phương phải thở dài gật đầu đồng ý. Ai kêu cô làm bạn với con nhóc lắm chiêu này làm chi. Tại chỗ hẹn của Hàn gia và Bạch gia... 1 nàng công chúa trong chiếc váy mùa đông xanh lơ như thiên thần bước xuống xe, khuôn mặt đc nguỵ trang thêm 1 cái kính bản cùng 1 cái khẩu trang. Vừa lúc đó, 1 chàng hoàng tử trong bộ vest nâu bước xuống xe. Mái tóc đc chải chuốt cực kỳ tỷ mỉ. -Ơ...2 đứa???- Gia đình 2 bên vô cùng ngạc nhiên trước cách ăn mặc của 2 ng con. Nhi thường ngày chả bao giờ đụng đến váy vóc, thế mà giờ lại mặc 1 cái váy đúng chất công chúa. Còn Phong, cậu nhóc mọi lần chỉ bận đồ đen từ đầu đến chân. Sao giờ lại đổi gu mặc vest nâu?
-Thôi. Nhi vào nhà nghỉ đi em. Nước nóng và quần áo anh đã chuẩn bị sẵn rồi đó. Em đi tắm đi- Vũ vỗ nhẹ vào lưng cô bé rồi dìu cô nhóc vào tận phòng tắm.
-Em mau xử lý việc này đi. Anh không muốn việc này xảy ra lần nữa đâu- Vũ vừa sắp đồ ăn cho Nhi vừa nghiêm giọng nói với Kỳ. Thật đúng là một ngày trôi qua chẳng mầy yên bình đối với nhi mà.
Bạch Gia Vũ: Anh trai song sinh của Gia Kỳ. Là đại thiếu gia nhà họ Bạch. Tính tình lạnh lùng ít nói. Luôn luôn bênh vực Nguyệt Nhi. Nổi bật với mái tóc màu bạch kim và đôi mắt màu xám tro lạnh lùng.
Cho t.g chỉnh sửa tí xíu: Nhi, Thoại Anh và Phương đều 17t nhé. Vũ Phong có đôi mắt màu hổ phách chứ ko phải đen nha. Xin lỗi về sự cố này. Còn nữa, t.g hk lp 9 rồi, cuối cấp rồi nên t.g phải dành rất nhiều time để hk. Vì vậy, nếu có thể đc thì t.g sẽ up truyện vào sáng thứ 3 và thứ 5 hàng tuần. Mong m.n ủng hộ.
-Nhi, mau dậy nào- Vũ lay lay vai Nhi. Cô nhóc đang cố quận tròn mình trong chiếc chăn ấm áp để tránh cái rét buốt da. -Hai ơi, giờ vẫn sớm mà- bằng chất giọng ngái ngủ, Nhi trả lời Vũ. -Anh cho em 20p để chuẩn bị. Hôm nay nhà mình có việc đấy- Vũ nghiêm giọng. Nhi vùng dậy, chỉ lúc nào quan trọng lắm Hai mới dùng chất giọng này với cô. Mà có chuyện gì vậy ta? 10p sau, Nhi từ phòng tắm bước ra. Mái tóc xoăn nhẹ thả xõa ra được cài 1 cái cặp pha lê óng ánh. Cô nhóc khoác 1 áo dạ choàng màu hồng nhạt đi kèm với quần tất trắng. Dưới chân đi đôi dày búp bê màu nâu nhạt.
-Ba mẹ đang chờ em dưới nhà. Hôm nay em sẽ đi coi mặt chồng tương lai của mình- Vũ nói rồi đi ra khỏi phòng để lại cô em đang đứng hình ở đó. Không phải là anh vô tâm, nếu như anh còn đứng đó chắc chắn sẽ bị Nhi năn nỉ nghĩ cách trốn khỏi kiếp nạn này. Riêng Nhi mà năn nỉ thì 1000% anh sẽ giúp. Trong khi đó việc này với anh là ko thể nên anh phải chuồn thôi. Nhi chau mày đứng chôn chân giữa phòng. Gì chứ? Bắt cô lấy chồng á? NEVER! Ko đc, ko đc. Đại tiểu thư đây ko bao giờ chịu đầu hàng như vậy. Nghĩ cách nào! Mới 17t mà ba mẹ bắt lấy chồng là sao chứ! Đời tự do còn dài, ngu gì lấy chồng sớm. Tiểu thư đây còn thông minh lắm. Chuyện! Xinh, dễ thương như bổn cô nương đây á hả? Ai mà chả mến mộ(ơi Chúa! Mức độ tự sướng quá cao!). Thôi thôi. Stop. Quay lại nghĩ kế trốn nào. A! Có rồi. Hớ hớ. Đúng là ko ai thông minh bằng Bạch Nguyệt Nhi này mà.
Sau 10p suy nghĩ nát cả óc, tốn bao nhiêu chất xám thì Nhi cũng đã nghĩ ra. Hơ hơ, cô sẽ cử "đại diện" đi. Oh yeah!!! Phóng vèo xuống nhà, Nhi chào ba mẹ bằng nụ cười ko thể tươi hơn được nữa. -Ba mẹ, hôm nay con đi coi mặt bên nhà chồng tương lai ạ? Vậy ba mẹ cứ đi trước đi ha, con đi lựa đồ chút xíu rồi qua liền à!- Cô bé choàng tay qua ôm cổ Bạch phu nhân nịnh nọt gãy lưỡi. -Tin đc ko đó?- Bạch lão gia nhìn cô con gái mình với vô số sự gian tà. -Đc mà ba. Ba phải tin con gái mình chứ! Con đây rửa tay sạch vi khuẩn rồi nhá! Con ko có quậy gì nữa đâu há ba. Ba phải tin tưởng ở 1 cô gái ngây thơ, trong sáng, hiền dịu, ...blap...blap- vâng, Nhi lại tuôn ra 1 tràng tự sướng về mình. Phải công nhận về khoản này thì có lẽ ko ai địch nổi Bạch Nguyệt Nhi mất! -Rồi rồi. Con stop đc rồi đó. Đi thì đi. Lúc nào đc thì điện cho mẹ, mẹ cho người qua đón nghe ko- Bạch phu nhân xoa xoa 2 thái dương vì bài tự sướng của con gái mình. Nhi cười tươi chào ba mẹ và nhảy chân sáo chuồn biến. Con nói là rửa tay sạch vi khuẩn thôi mà. Còn trò quậy thì vẫn hành nghề như thường chứ. -Alô, Phương hả? Bà đang ở đâu thế? Qua shop mà bọn mình hay ghé đi. Tui nhờ bà chút việc- Nhi đứng ở shop gọi điện cho Phương. "-Ờm. Chờ tôi chút. Tôi qua liền-" Phương cúp máy rồi lên xe ôtô qua shop. Ko hiểu cô bạn mình quậy phá gì nữa đây?!
Chiếc xe mui trầm màu xanh dương đỗ xịch lại trước cửa shop. Từ trong xe, cô gái có mái tóc đen nhánh dài đến eo thả buông đang tiến lại gần một cô nhóc có mái tóc màu hạt dẻ. -Phương, Phương. Tôi ở đây nè.- Nhi cười tươi vẫy vẫy tay Phương. Chưa kịp để Phương phản ứng gì thì Nhi đã lôi tuột tay Phương về phía mình thì thầm ra vẻ bí mật.
- Như vầy...do đó nên...như thế...như thế ha!-Nhi thì thầm bí mật. -Nhưng mà...- Phương ngập ngừng băn khoăn. -Đi mà, giúp tôi nha nha nha!- Nhi trưng bộ mặt long lanh cún con ra làm Phương phải thở dài gật đầu đồng ý. Ai kêu cô làm bạn với con nhóc lắm chiêu này làm chi. Tại chỗ hẹn của Hàn gia và Bạch gia... 1 nàng công chúa trong chiếc váy mùa đông xanh lơ như thiên thần bước xuống xe, khuôn mặt đc nguỵ trang thêm 1 cái kính bản cùng 1 cái khẩu trang. Vừa lúc đó, 1 chàng hoàng tử trong bộ vest nâu bước xuống xe. Mái tóc đc chải chuốt cực kỳ tỷ mỉ. -Ơ...2 đứa???- Gia đình 2 bên vô cùng ngạc nhiên trước cách ăn mặc của 2 ng con. Nhi thường ngày chả bao giờ đụng đến váy vóc, thế mà giờ lại mặc 1 cái váy đúng chất công chúa. Còn Phong, cậu nhóc mọi lần chỉ bận đồ đen từ đầu đến chân. Sao giờ lại đổi gu mặc vest nâu?
/215
|