-"Ta nhìn thấy ý đồ của mi rồi đấy"- Vũ bước song song với Phong, nói 1 câu ko đầu ko cuối. Chứ ko phải sao? Cố tình còn chọc tức Nhi rồi "bóp méo" lời nói của Phương nữa. Rõ ràng là muốn thấy khả năng đánh nhau mạnh nhất của Nhi mà.
-"Haizzz, đáng tiếc. Chưa phải là mạnh nhất"- Phong thở dài chán nản. Kế hoạch ko thành công rồi.
-"Ôh. Chút nữa đến bệnh viện thăm Phương chú mày cứ chuẩn bị tinh thần ăn dép nhá"- Long cười lớn đi lên vỗ vai Phong.
Đến bệnh viện, khi Phong còn cách phòng bệng của Phương cỡ 100m thì đã nghe thấy tiếng thét đinh tai nhức óc của cô bé. Thật đúng như các cụ đã dạy, cái đinh trong bọc cũng có ngày lòi ra mà! (cái kim anh ơi>. -HÀN VŨ PHONG. Ta giết mi- bằng tốc độ ánh sáng, Nhi lao ra rượt đuổi Phong chạy rầm rầm khắp bệnh viện. Đến khi bị bác sĩ quát cho 1 trận mới chịu dừng trong tình trạng Hàn thiếu gia của chúng ko thể nào thảm hại hơn.
----
Sau vài ngày rong chơi ở London, tập đoàn rắc rối cũng lên đường sang Pari để đón giáng sinh.
-"Sao đi sớm vậy con? Ko ở lại với ta đc sao?"- ngoại Nhi bịn rịn tiễn đám nhóc nhí nhố.
-"Dạ. Chúng con có lịch rồi ạ"- Thảo cúi đầu.
Còn những gia nhân à? Họ ko phải rơm rớm nước mắt đâu mà là khóc ý. Họ khóc trong hạnh phúc khi "đuổi" đc Tiểu Công Chúa đi kìa.
-"Con sẽ sang thăm mọi ng thường xuyên"- Nhi nhìn những gia nhân kia cười tươi.
-"A...ha. Ko dám để Tiểu Công Chúa cất công. Chúng tôi khỏe lắm ko cần sang thăm đâu"
-"Chúng con chào bà. Chào mọi ng nhé!"- tập đoàn rắc rối nói rồi leo lên trực thăng.
Nhìn chiếc trực thăng đang bay lên cao, Nữ hoàng Anh khẽ cụp mi, thở dài. Những đứa trẻ này còn qúa đỗi hồn nhiên, chúng còn qúa trẻ. Còn ước mơ, hoài bão, khát vọng và tình yêu của chúng. Thế nhưng, trọng trách trên vai mỗi đứa lại qúa lớn.
-"Cầu Chúa ban phước lành cho các con"
-"Haizzz, đáng tiếc. Chưa phải là mạnh nhất"- Phong thở dài chán nản. Kế hoạch ko thành công rồi.
-"Ôh. Chút nữa đến bệnh viện thăm Phương chú mày cứ chuẩn bị tinh thần ăn dép nhá"- Long cười lớn đi lên vỗ vai Phong.
Đến bệnh viện, khi Phong còn cách phòng bệng của Phương cỡ 100m thì đã nghe thấy tiếng thét đinh tai nhức óc của cô bé. Thật đúng như các cụ đã dạy, cái đinh trong bọc cũng có ngày lòi ra mà! (cái kim anh ơi>. -HÀN VŨ PHONG. Ta giết mi- bằng tốc độ ánh sáng, Nhi lao ra rượt đuổi Phong chạy rầm rầm khắp bệnh viện. Đến khi bị bác sĩ quát cho 1 trận mới chịu dừng trong tình trạng Hàn thiếu gia của chúng ko thể nào thảm hại hơn.
----
Sau vài ngày rong chơi ở London, tập đoàn rắc rối cũng lên đường sang Pari để đón giáng sinh.
-"Sao đi sớm vậy con? Ko ở lại với ta đc sao?"- ngoại Nhi bịn rịn tiễn đám nhóc nhí nhố.
-"Dạ. Chúng con có lịch rồi ạ"- Thảo cúi đầu.
Còn những gia nhân à? Họ ko phải rơm rớm nước mắt đâu mà là khóc ý. Họ khóc trong hạnh phúc khi "đuổi" đc Tiểu Công Chúa đi kìa.
-"Con sẽ sang thăm mọi ng thường xuyên"- Nhi nhìn những gia nhân kia cười tươi.
-"A...ha. Ko dám để Tiểu Công Chúa cất công. Chúng tôi khỏe lắm ko cần sang thăm đâu"
-"Chúng con chào bà. Chào mọi ng nhé!"- tập đoàn rắc rối nói rồi leo lên trực thăng.
Nhìn chiếc trực thăng đang bay lên cao, Nữ hoàng Anh khẽ cụp mi, thở dài. Những đứa trẻ này còn qúa đỗi hồn nhiên, chúng còn qúa trẻ. Còn ước mơ, hoài bão, khát vọng và tình yêu của chúng. Thế nhưng, trọng trách trên vai mỗi đứa lại qúa lớn.
-"Cầu Chúa ban phước lành cho các con"
/215
|