Thấy tiểu thư mình gục trước cửa, đôi má đã ửng hồng, bà gần như có thể hiểu, không ngờ tên kia còn có cách xử trí như vậy, bèn đưa Khởi Mị về thay đồ, âm thầm tự đắc
Alo Thiên Thần đang ngồi ngoài ban công nhìn về phía khoảng sân , một tay đưa điện thoại lên
Mọi chuyện ổn chứ, Lâm Vân giọng nói đều nhàn nhạt bên kia
Ổn Lâm Vân nuốt nước bọt, giọng nói có chút u sầu
Thực ra , ta có một ý tưởng, muốn nói cho ngươi nghe người đàn ông bên kia vẫn nhàn nhạt
Cứ nói cô cười nhẹ, đôi tay run rẩy bám vào váy
Ta muốn... nghe hết xong Thiên Thần nhanh chóng cúp máy , thẫn thờ lúc lâu, điện thoại rơi xuống đất thì mới tỉnh lại, lau nước mắt rồi vào phòng, ông ta, quá gian xảo
Lúc này cả người Thiên Kỳ như lửa đốt, mặc dù khuôn mặt anh tựa hồ bình thản nhưng cơ thể thì run lên, bản thần ngầm khẳng định trong này có thuốc, cố họng khô khốc , ánh mắt trở nên mơ hồ
Bà vú nhân cơ hội đẩy mạnh KHởi mị vào phòng, cô gần như thoát y, với bộ váy ngủ mỏng tang được làm bằng miếng vàng mỏng, bờ ngực trắng nõn phập phồng, cô cũng đỏ ửng mặt, nhìn thấy người đàn ông trước mắt, nuốt nước bọt nói
Thiên Kỳ, em sẽ giúp anh
Cút Thiên Kỳ gằn giọng lên, cả người nồng nặc sát khí
Hãy để em được giúp anh KHởi mị ngày càng liều mạng tiến lại gần, chạm tới vòm ngực nâu rám nắng vạm vỡ
Tôi...bảo cô cút đến phút cuối nhưng lý trí vẫn vô cùng kiên định, anh đưa tay bóp chặt cô ta rồi tống ra ngoài, KHởi Mị vì kích thích thuốc nhưng vô cùng ghê sợ nên chả biết làm gì, bèn bỏ đi
Tâm trí khô khốc, cô ta đi lạc vào trong phòng bếp, lúc bấy giờ ở đấy có một tên người hầu mới đến vô cùng trai tráng, đặc biệt nấu ăn rất giỏi
KHởi Mị như con sói , lao đến nhanh chóng quyến rũ chàng trai, và anh ta cũng chỉ là một người bình thường, tâm sinh lý cũng bình thường, nên bế cô lên người , bước vào phòng ngủ, chỉ còn nghe thấy tiếng rên đều đều và tiếng thở dốc
Còn Sở Kiều, hầu như cô vẫn lay hoay với việc đi đâu để thoát ra, và không thấy một ai ngoài mình, một bóng dáng người hầu cũng không, đi đến gần hành lang thấy một cánh cửa đen nhung đang hé mở, bên trong có ánh sáng, cô tiến tới, hỏi thăm
Nào ngờ khi bước vào bên trong, thì cửa phòng tự dưng đóng lại, không gian trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, cô nuốt nước bọt, nhìn anh , cả người cô bị dán vào tường , anh từ trên nhìn xuống như đánh giá con mồi, nếu như theo quan sát thì có lẽ đã bị trúng xuân dược, ai có thể hạ độc được chứ
Ngửi thấy mùi hoa hồng thơm mát, anh như tìm được mật ngọt, bế cô lên, ném vào giường, bộ váy xộc xệch, cô gần như muốn chạy trốn, nước mắt rơi lã chã, không được, chúng ta không thể
Quần áo rơi đầy khắp sàn, cô thở dốc chỉ kịp kêu lên
Thiên Kỳ , không được rồi khóc nấc lên
Đêm đầu tiên ấy diễn ra rất lâu, đến lúc cô đã khô nước mắt và thiếp đi lúc nào không hay
Alo Thiên Thần đang ngồi ngoài ban công nhìn về phía khoảng sân , một tay đưa điện thoại lên
Mọi chuyện ổn chứ, Lâm Vân giọng nói đều nhàn nhạt bên kia
Ổn Lâm Vân nuốt nước bọt, giọng nói có chút u sầu
Thực ra , ta có một ý tưởng, muốn nói cho ngươi nghe người đàn ông bên kia vẫn nhàn nhạt
Cứ nói cô cười nhẹ, đôi tay run rẩy bám vào váy
Ta muốn... nghe hết xong Thiên Thần nhanh chóng cúp máy , thẫn thờ lúc lâu, điện thoại rơi xuống đất thì mới tỉnh lại, lau nước mắt rồi vào phòng, ông ta, quá gian xảo
Lúc này cả người Thiên Kỳ như lửa đốt, mặc dù khuôn mặt anh tựa hồ bình thản nhưng cơ thể thì run lên, bản thần ngầm khẳng định trong này có thuốc, cố họng khô khốc , ánh mắt trở nên mơ hồ
Bà vú nhân cơ hội đẩy mạnh KHởi mị vào phòng, cô gần như thoát y, với bộ váy ngủ mỏng tang được làm bằng miếng vàng mỏng, bờ ngực trắng nõn phập phồng, cô cũng đỏ ửng mặt, nhìn thấy người đàn ông trước mắt, nuốt nước bọt nói
Thiên Kỳ, em sẽ giúp anh
Cút Thiên Kỳ gằn giọng lên, cả người nồng nặc sát khí
Hãy để em được giúp anh KHởi mị ngày càng liều mạng tiến lại gần, chạm tới vòm ngực nâu rám nắng vạm vỡ
Tôi...bảo cô cút đến phút cuối nhưng lý trí vẫn vô cùng kiên định, anh đưa tay bóp chặt cô ta rồi tống ra ngoài, KHởi Mị vì kích thích thuốc nhưng vô cùng ghê sợ nên chả biết làm gì, bèn bỏ đi
Tâm trí khô khốc, cô ta đi lạc vào trong phòng bếp, lúc bấy giờ ở đấy có một tên người hầu mới đến vô cùng trai tráng, đặc biệt nấu ăn rất giỏi
KHởi Mị như con sói , lao đến nhanh chóng quyến rũ chàng trai, và anh ta cũng chỉ là một người bình thường, tâm sinh lý cũng bình thường, nên bế cô lên người , bước vào phòng ngủ, chỉ còn nghe thấy tiếng rên đều đều và tiếng thở dốc
Còn Sở Kiều, hầu như cô vẫn lay hoay với việc đi đâu để thoát ra, và không thấy một ai ngoài mình, một bóng dáng người hầu cũng không, đi đến gần hành lang thấy một cánh cửa đen nhung đang hé mở, bên trong có ánh sáng, cô tiến tới, hỏi thăm
Nào ngờ khi bước vào bên trong, thì cửa phòng tự dưng đóng lại, không gian trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, cô nuốt nước bọt, nhìn anh , cả người cô bị dán vào tường , anh từ trên nhìn xuống như đánh giá con mồi, nếu như theo quan sát thì có lẽ đã bị trúng xuân dược, ai có thể hạ độc được chứ
Ngửi thấy mùi hoa hồng thơm mát, anh như tìm được mật ngọt, bế cô lên, ném vào giường, bộ váy xộc xệch, cô gần như muốn chạy trốn, nước mắt rơi lã chã, không được, chúng ta không thể
Quần áo rơi đầy khắp sàn, cô thở dốc chỉ kịp kêu lên
Thiên Kỳ , không được rồi khóc nấc lên
Đêm đầu tiên ấy diễn ra rất lâu, đến lúc cô đã khô nước mắt và thiếp đi lúc nào không hay
/120
|