ANh....nên nhớ, tôi không phải dạng anh có thể chơi đùa Khởi Mị lấy áo sơ mi của anh ta ra mặc tạm, nhanh chóng bỏ di
Chừng nào tôi còn sống, tất cả đều không có lợi cho cô tên đầu bếp cười tà
Nếu như để vú nuôi biết được, hẳn là sẽ tức giận chết mất, nhưng tối qua, Thiên Kỳ cũng bị trúng xuân dược vậy ai đã giải dược cho anh? KHởi MỊ dường như phát điên , cố định vị phòng anh rồi đi tới, nhưng chỉ thấy mảng giường trống, anh nằm một bên , lông mày cau lại, khuôn mặt lạnh lùng , nhìn một lần sẽ chẳng bao giờ quên, quần áo trên sàn rách tả tơi
Váy nhung đỏ? không lẽ là, Sở Kiều, cô ta cắn răn, lông mày run rẩy, thần sắc tái nhợt, không được, cô phải có cách gì đó
Nhanh chóng, KHởi Mị đã dấu hết tấp cả những mảnh váy đỏ vào gầm giường, thay vào đỏ là bộ váy ngủ rách tả tơi của mình, chui vào buồng tắm, bật nước lớn để cho anh tỉnh giấc
Hắn ngồi dậy, nghe tiếng nước chảy xuối xả, nhắm mắt định thần, nếu như không nhầm, thì tối qua hắn đã bị hạ xuân dược, vậy người đã giúp hắn giải dược là ai? trong đầu có chút chờ mong về khuôn mặt e thẹn của Sở Kiều, hắn không khỏi nhếch môi
Nhưng đập vào mắt hắn lại là cả thân hình đầy vết hôn quấn khăn kín đáo, không thể che đậy được vòng một căng tròn, mái tóc đen buông thả, nét mặt quyến rũ cùng với mùi hương dior
Thiên Kỳ , anh tỉnh rồi à? Khởi Mị làm ngơ hỏi, cười vô cùng hạnh phúc
Cô làm gì ở đây? giọng anh tựa như tula , khuôn mặt thoáng trở nên lạnh lùng, khiến không khí xuống âm độ, hơi thể bạc hà mát lạnh lan đến không làm người ta cảm thấy thoải mái mà như bóp chặt
Em, lẽ nào anh quên chuyện... KHởi Mị cười e thẹn, bàn tay thon dài vuốt nhẹ tóc, tỏ vẻ ngại ngùng
Cút.. nên nhớ , tôi sẽ không động vào thân thể rác rưởi đấy của cô anh nhìn cô, đôi mắt đen không đáy như muốn giết chết cô, làm cô không tự chủ được mà bỏ chạy
Còn một mình trong phòng, anh ngồi yên một lúc,thân hình rám nắng vạm vỡ, đẹp đến mê người, dưới ánh nắng mặt trời trở nên lung linh hơn bao giờ hết, khuôn mặt trầm ngâm suy tính, rồi đi vào tắm
Được sự chỉ bảo của người hầu , cô tìm được phòng mình, nhanh chóng mở cửa, ngồi gục xuống khóc nức nở, đến khi cạn nước mắt, nó mới nằm đấy , hướng về một phía không chớp
Tự dưng nó cảm thấy như có nghìn mũi tên cứ hướng về tim nó mà bắn, không hề thương tiếc, máu cứ nhỏ từng giọt một, không được, con tim nó nhỏ bé lắm, không thể chứa chấp nhiều niềm đau như vẫn, nếu không , nó sẽ nổ tung, và nó không muốn tình cảm của họ bay theo làn khói
Hai tay nắm lấy ngực, nhịp thở như tăng lên , cả người ướt đẫm mồ hôi, cứ nằm trên sàn lạnh như vậy mãi
Được tin ông nói tự dưng tái phát bệnh tim, Thiên Ưng và Lãnh Thanh Nhạc nhanh chóng thu dọn đồ đem lên, Thiên Kỳ cùng với Jk và Hana, đến bệnh viện, ở biệt thự chỉ còn lại Minh Tuấn, Ken , Kien và Thiên Thần
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sẽ có sự ra đi đáng tiếc của một người, một người con gái mà hết mực thương yêu anh
Cả nhà cmt đoán đi nào =)) đóng góp thêm ý kiến cho ad thì cmt ở dưới luôn nhé :)) ad sẽ đọc và trả lời hết
Chừng nào tôi còn sống, tất cả đều không có lợi cho cô tên đầu bếp cười tà
Nếu như để vú nuôi biết được, hẳn là sẽ tức giận chết mất, nhưng tối qua, Thiên Kỳ cũng bị trúng xuân dược vậy ai đã giải dược cho anh? KHởi MỊ dường như phát điên , cố định vị phòng anh rồi đi tới, nhưng chỉ thấy mảng giường trống, anh nằm một bên , lông mày cau lại, khuôn mặt lạnh lùng , nhìn một lần sẽ chẳng bao giờ quên, quần áo trên sàn rách tả tơi
Váy nhung đỏ? không lẽ là, Sở Kiều, cô ta cắn răn, lông mày run rẩy, thần sắc tái nhợt, không được, cô phải có cách gì đó
Nhanh chóng, KHởi Mị đã dấu hết tấp cả những mảnh váy đỏ vào gầm giường, thay vào đỏ là bộ váy ngủ rách tả tơi của mình, chui vào buồng tắm, bật nước lớn để cho anh tỉnh giấc
Hắn ngồi dậy, nghe tiếng nước chảy xuối xả, nhắm mắt định thần, nếu như không nhầm, thì tối qua hắn đã bị hạ xuân dược, vậy người đã giúp hắn giải dược là ai? trong đầu có chút chờ mong về khuôn mặt e thẹn của Sở Kiều, hắn không khỏi nhếch môi
Nhưng đập vào mắt hắn lại là cả thân hình đầy vết hôn quấn khăn kín đáo, không thể che đậy được vòng một căng tròn, mái tóc đen buông thả, nét mặt quyến rũ cùng với mùi hương dior
Thiên Kỳ , anh tỉnh rồi à? Khởi Mị làm ngơ hỏi, cười vô cùng hạnh phúc
Cô làm gì ở đây? giọng anh tựa như tula , khuôn mặt thoáng trở nên lạnh lùng, khiến không khí xuống âm độ, hơi thể bạc hà mát lạnh lan đến không làm người ta cảm thấy thoải mái mà như bóp chặt
Em, lẽ nào anh quên chuyện... KHởi Mị cười e thẹn, bàn tay thon dài vuốt nhẹ tóc, tỏ vẻ ngại ngùng
Cút.. nên nhớ , tôi sẽ không động vào thân thể rác rưởi đấy của cô anh nhìn cô, đôi mắt đen không đáy như muốn giết chết cô, làm cô không tự chủ được mà bỏ chạy
Còn một mình trong phòng, anh ngồi yên một lúc,thân hình rám nắng vạm vỡ, đẹp đến mê người, dưới ánh nắng mặt trời trở nên lung linh hơn bao giờ hết, khuôn mặt trầm ngâm suy tính, rồi đi vào tắm
Được sự chỉ bảo của người hầu , cô tìm được phòng mình, nhanh chóng mở cửa, ngồi gục xuống khóc nức nở, đến khi cạn nước mắt, nó mới nằm đấy , hướng về một phía không chớp
Tự dưng nó cảm thấy như có nghìn mũi tên cứ hướng về tim nó mà bắn, không hề thương tiếc, máu cứ nhỏ từng giọt một, không được, con tim nó nhỏ bé lắm, không thể chứa chấp nhiều niềm đau như vẫn, nếu không , nó sẽ nổ tung, và nó không muốn tình cảm của họ bay theo làn khói
Hai tay nắm lấy ngực, nhịp thở như tăng lên , cả người ướt đẫm mồ hôi, cứ nằm trên sàn lạnh như vậy mãi
Được tin ông nói tự dưng tái phát bệnh tim, Thiên Ưng và Lãnh Thanh Nhạc nhanh chóng thu dọn đồ đem lên, Thiên Kỳ cùng với Jk và Hana, đến bệnh viện, ở biệt thự chỉ còn lại Minh Tuấn, Ken , Kien và Thiên Thần
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sẽ có sự ra đi đáng tiếc của một người, một người con gái mà hết mực thương yêu anh
Cả nhà cmt đoán đi nào =)) đóng góp thêm ý kiến cho ad thì cmt ở dưới luôn nhé :)) ad sẽ đọc và trả lời hết
/120
|