Cửa hàng trên mạng của Dương Tiểu Song không chỉ kinh doanh điện thoại di động cũ, từ vài ngày trước đã bắt đầu bán điện thoại di động mới hoàn toàn, lượng tiêu thụ vượt qua suy nghĩ của mọi người. Nếu sau này mở rộng quy mô trên internet, thậm chí có thể tách khỏi Hác Mãnh, kinh doanh độc lập.
Bất quá đối với việc này, cưỡng cầu cũng vô dụng nên Hác Mãnh cũng không có ý kiến gì, tới đâu tính tới đó, hắn sẽ không vì khoản thu nhập này mà hẹp hòi với một tiểu nha đầu đáng yêu!
"Ngươi chuyển đến nơi này?" Hác Mãnh nhìn Dương Tiểu Song hiếu kỳ hỏi.
Dương Tiểu Song nháy mắt một cái, cười nói: "Đúng rồi, đây là trụ sở của cửa hàng trên mạng, ta dời đến nơi này, không phải rất bình thường sao?"
Hác Mãnh lắc đầu, cười gượng nói: "Ta không phải ý này, ta là muốn hỏi ngươi, ngươi đến đây ở, mẹ ngươi làm sao đồng ý? Sẽ không phải là ngươi lén lút chạy đến đi!"
Dương Tiểu Song ánh mắt khinh thường nhìn hắn, chu cái miệng nhỏ ra nói: "Đương nhiên không phải rồi, ngươi cho rằng ta là hài tử xấu giống như ngươi nha, thật là !" Dừng một chút vừa cười vừa nói: "Ta đã xin phép tận dụng kỳ nghỉ hè để ra ngoài xây dựng sự nghiệp, mở một cái cửa hàng trên mạng, thuê một phòng làm việc nhỏ, hơn nữa, cuộc thi cuối kỳ này, thành tích rất tốt, cho nên mụ mụ đồng ý nga."
Hác Mãnh sửng sốt một chút, hỏi: "Ý của ngươi, nơi này, cha mẹ ngươi đã tới?"
" Ngươi ngốc nha, nếu không đến khảo sát thực địa, mụ mụ sẽ thả ta đi?" Dương Tiểu Song làm ra bộ dáng ngươi thật ngớ ngẩn.
Hác Mãnh cười khổ nói: "Theo ý ngươi, bọn họ đều biết sự tồn tại của ta?"
Dương Tiểu Song cười híp mắt gật đầu nói: "Yên tâm đi, ngươi không làm chuyện phạm pháp, lại nói, mẹ ta không ăn thịt người, biết ngươi, thì thế nào, sau này có cơ hội ta đem nàng giới thiệu cho ngươi gặp mặt một chút, nói không chừng đối với ngươi còn có chỗ tốt!"
"Loại chuyện này để tính sau." Hác Mãnh lắc lắc đầu, hắn không muốn gặp cha mẹ Dương Tiểu Song nên cha mẹ đối phương làm gì hắn cũng không hỏi, giữ hai người không có quan hệ đặc biệt, chỉ đơn thuần là đồng bọn hợp tác.
Leng keng!
Chuông cửa reo lên, Tiểu Phượng chạy tới mở cửa, kêu nói: "Thức ăn giao tới rồi, Song Song mau trả tiền!"
Dương Tiểu Song chạy đến tính tiền, mấy trạch nữ trong nhà chưa bao giờ vào bếp, may mắn xung quanh tiểu khu có không ít quán cơm, cửa hàng thức ăn nhanh, đều có phục vụ đưa thức ăn tận nhà.
"Ngày hôm nay ngươi đến không phải lúc nha, không có phần ngươi!" Dương Tiểu Song cùng Tiểu Phương mang túi đồ ăn đi vào, đối với Hác Mãnh cười nói. Sau đó gọi mấy nữ hài: "Nghỉ ngơi một chút, ăn cơm thôi. Tiểu Phương, cơm thịt cá hương của ngươi ..."
Hác Mãnh cười cười đứng lên nói: "Vậy các ngươi ăn đi, ta phải về rồi!"
Dương Tiểu Song ngồi yên một chỗ trả lời: "Đi thong thả, không tiễn nha. Có chuyện gì thì liên hệ qua điện thoại, à đúng rồi, ngươi cấp thêm cho ta một lô iphone 5S, nghe nói iphone 6 sắp về thành phố, toàn bộ điện thoại iphone khác có khả năng sẽ xuống giá!"
Hác Mãnh gật gật đầu, từ trong tiểu khu đi ra, trong đầu còn đang suy nghĩ, chính mình có nên thử mở một cửa hàng trên mạng không? Bất quá cuối cùng vẫn quyết định từ bỏ, thích hợp Dương Tiểu Song chưa chắc đã thích hợp bản thân, huống chi, cửa hàng trên mạng so với phần mềm trí năng Lam Mị hỗ trợ điện thoại di động, sức hấp dẫn vẫn kém xa ngàn dặm.
Trong cửa hàng, Ngụy Thục Phân đã làm xong cơm tối, mỳ lạnh trộn thịt băm tiêu và nước tương, tiểu tức phụ Thường Mị ở tiệm bán quần áo sát vách, chờ Hác Mãnh về rồi ba người cùng ăn!
"Buổi tối ngươi không trở về?" Lúc ăn cơm, Hác Mãnh hỏi Thường Mị.
Thường Mị nhíu mày lại, nghiêm mặt lắc đầu nói: "Không về, tạm thời ở lại cửa hàng đã!"
Hác Mãnh ừm một tiếng, không hỏi kỹ, mỗi người đều có nỗi khổ, có con đường tự mình phải lựa chọn, dù phải quỳ cũng phải đem nó đi hết, hiện tại hắn cũng có con đường riêng của mình, nào có thời gian để ý người khác.
Sau khi cơm nước xong, Hác Mãnh ôm notebook lên lầu, còn Thường Mị khi nào đi, hắn không quan tâm, mùa hè cửa hàng xung quanh đều đóng cửa rất muộn!
Hác Mãnh đem dữ liệu video trong DV, chuyển sang máy vi tính.
Đầu ngón tay dời vào vị trí đĩa CD phần mềm 'Movie Master Cut' trong trạm thu mua, phần thưởng trung cấp còn đặt ở chỗ trưng bày, vừa vặn lúc này, thử xem hiệu quả ra sao. Phần mềm giá trị 10 triệu kim tệ (GB) , hẳn không phải là rác rưởi?
"Keng: Movie Master Cut làm cho video của ngài càng thêm đặt sắc, đây là một phần mềm truyền hình cực kỳ hiếm có, giúp người bình thường trở thành siêu sao điện ảnh... Xin hỏi có cài đặt hay không!"
Movie Master Cut không phải là phần mềm kinh doanh, lúc trước người biên soạn chương trình, mục đích là để người bình thường dễ dàng quay video, chế tác thành phim ảnh, dùng để quay chụp điện ảnh đều không có vấn đề! Đương nhiên, trước tiên ngươi phải có kịch bản thật cùng với diễn viên.
Movie Master Cut chỉ có thể làm công tác hậu trường, bao gồm các loại đặc hiệu, thay đổi hình ảnh, màu sắc, thị giác có thêm chiều sâu.
"Cài đặt!"
Hác Mãnh nhẹ giọng nói, cài đặt 'Movie Master Cut', không phức tạp như 'hệ thống trí năng Lam Mị điện thoại di động ', bản chất hai loại khác nhau, Movie Master Cut là phần mềm cá nhân, nói trắng ra là loại phần mềm chỉnh sửa để sản phẩm hoàn hảo, mà 'trí năng Lam Mị' là phần mềm thương mại mang lại lợi ích thực tế!
Thời gian cài đặt Movie Master Cut so với trí năng Lam Mị chậm hơn một chút, khoảng chừng nửa phút mới hoàn thành. Sau đó cái đĩa CD trắng đen, biến bình thường, không còn tác dụng. Vật phẩm khen thưởng mặc kệ là 'trí năng Lam Mị' hay 'Movie Master Cut ', đều chỉ có thể lắp đặt một lần!
Trên màn hình laptop, xuất hiện khung điều khiển trắng đen, biểu tượng một cây kéo nhỏ. Chứng minh, phần mềm đã lắp đặt xong xuôi, có thể sử dụng rồi!
Dung lượng của Movie Master Cut không lớn, khoảng 30 G, so với không gian lắp đặt của Trí năng Lam Mị, nhỏ hơn mười lần.
Mở phần mềm ra liền hiện ra một mục hướng dẫn tên ‘Thằng ngốc cũng biết dùng’, giới thiệu cặn kẻ các thao tác khởi động và sử dụng, vừa đơn giản vừa dễ hiểu, người có kiến thức cơ bản về máy tính, đều có thể sử dụng!
Hác Mãnh đem video du lịch, kéo vào.
"Sàng lọc, 10 hình ảnh đẹp nhất!"
"Sàng lọc, 100 hình ảnh đẹp nhất!"
"Sàng lọc, 1000 hình ảnh đẹp nhất!"
...
"Tuyển chọn cốt truyện tư liệu sống, 1!"
"Tuyển chọn cốt truyện tư liệu sống, 2!"
"Tuyển chọn cốt truyện tư liệu sống, 3!"
...
"Xin mời lựa chọn thời gian!"
Sau đó một loạt thời gian, 60 phút, 90 phút, 120 phút, 160 phút, 240 phút, 480 phút, 960 phút... Còn có chọn tự động!
Hác Mãnh suy nghĩ một chút, chọn 90 phút, một bộ phim phổ thông thời gian cũng cỡ này.
"Nhân vật chính: Nữ!"
Trên màn ảnh xuất hiện chân dung hai người Từ Manh và Trần Vũ Tình, hai người xuất hiện nhiều nhất trong video của DV. Vì lẽ đó, nhân vật chính không phải Từ Manh thì là Trần Vũ Tình, hoặc tuyển cả hai.
Bất tri bất giác đã mười giờ tối, Hác Mãnh nhìn chằm chằm vào máy vi tính, dưới sự chỉ dẫn của‘Thằng ngốc cũng biết dùng’, ròng rã thao túng Movie Master Cut suốt hai giờ.
Một bộ 'Kỷ luật phiến( Phim tài liệu)' 90 phút đồng, rốt cục để Hác Mãnh thoả mãn.
"Lam Lam, ngươi cảm thấy ta làm oke không?" Hác Mãnh cười khà khà, hỏi chú sư tử con trên góc phải của màn hình máy vi tính
Lam Lam đôi mắt long lanh nhìn Hác Mãnh, nhẹ nhàng phun ra vài chữ: "Ông chủ, kỹ thuật thật cao nga. Loại này phần mềm đứa ngốc cũng dùng tốt!"
Hác Mãnh quăng cho nó ánh mắt khinh thường, không trả lời, đây không phải ám chỉ ta ngốc sao!
Bất quá đối với việc này, cưỡng cầu cũng vô dụng nên Hác Mãnh cũng không có ý kiến gì, tới đâu tính tới đó, hắn sẽ không vì khoản thu nhập này mà hẹp hòi với một tiểu nha đầu đáng yêu!
"Ngươi chuyển đến nơi này?" Hác Mãnh nhìn Dương Tiểu Song hiếu kỳ hỏi.
Dương Tiểu Song nháy mắt một cái, cười nói: "Đúng rồi, đây là trụ sở của cửa hàng trên mạng, ta dời đến nơi này, không phải rất bình thường sao?"
Hác Mãnh lắc đầu, cười gượng nói: "Ta không phải ý này, ta là muốn hỏi ngươi, ngươi đến đây ở, mẹ ngươi làm sao đồng ý? Sẽ không phải là ngươi lén lút chạy đến đi!"
Dương Tiểu Song ánh mắt khinh thường nhìn hắn, chu cái miệng nhỏ ra nói: "Đương nhiên không phải rồi, ngươi cho rằng ta là hài tử xấu giống như ngươi nha, thật là !" Dừng một chút vừa cười vừa nói: "Ta đã xin phép tận dụng kỳ nghỉ hè để ra ngoài xây dựng sự nghiệp, mở một cái cửa hàng trên mạng, thuê một phòng làm việc nhỏ, hơn nữa, cuộc thi cuối kỳ này, thành tích rất tốt, cho nên mụ mụ đồng ý nga."
Hác Mãnh sửng sốt một chút, hỏi: "Ý của ngươi, nơi này, cha mẹ ngươi đã tới?"
" Ngươi ngốc nha, nếu không đến khảo sát thực địa, mụ mụ sẽ thả ta đi?" Dương Tiểu Song làm ra bộ dáng ngươi thật ngớ ngẩn.
Hác Mãnh cười khổ nói: "Theo ý ngươi, bọn họ đều biết sự tồn tại của ta?"
Dương Tiểu Song cười híp mắt gật đầu nói: "Yên tâm đi, ngươi không làm chuyện phạm pháp, lại nói, mẹ ta không ăn thịt người, biết ngươi, thì thế nào, sau này có cơ hội ta đem nàng giới thiệu cho ngươi gặp mặt một chút, nói không chừng đối với ngươi còn có chỗ tốt!"
"Loại chuyện này để tính sau." Hác Mãnh lắc lắc đầu, hắn không muốn gặp cha mẹ Dương Tiểu Song nên cha mẹ đối phương làm gì hắn cũng không hỏi, giữ hai người không có quan hệ đặc biệt, chỉ đơn thuần là đồng bọn hợp tác.
Leng keng!
Chuông cửa reo lên, Tiểu Phượng chạy tới mở cửa, kêu nói: "Thức ăn giao tới rồi, Song Song mau trả tiền!"
Dương Tiểu Song chạy đến tính tiền, mấy trạch nữ trong nhà chưa bao giờ vào bếp, may mắn xung quanh tiểu khu có không ít quán cơm, cửa hàng thức ăn nhanh, đều có phục vụ đưa thức ăn tận nhà.
"Ngày hôm nay ngươi đến không phải lúc nha, không có phần ngươi!" Dương Tiểu Song cùng Tiểu Phương mang túi đồ ăn đi vào, đối với Hác Mãnh cười nói. Sau đó gọi mấy nữ hài: "Nghỉ ngơi một chút, ăn cơm thôi. Tiểu Phương, cơm thịt cá hương của ngươi ..."
Hác Mãnh cười cười đứng lên nói: "Vậy các ngươi ăn đi, ta phải về rồi!"
Dương Tiểu Song ngồi yên một chỗ trả lời: "Đi thong thả, không tiễn nha. Có chuyện gì thì liên hệ qua điện thoại, à đúng rồi, ngươi cấp thêm cho ta một lô iphone 5S, nghe nói iphone 6 sắp về thành phố, toàn bộ điện thoại iphone khác có khả năng sẽ xuống giá!"
Hác Mãnh gật gật đầu, từ trong tiểu khu đi ra, trong đầu còn đang suy nghĩ, chính mình có nên thử mở một cửa hàng trên mạng không? Bất quá cuối cùng vẫn quyết định từ bỏ, thích hợp Dương Tiểu Song chưa chắc đã thích hợp bản thân, huống chi, cửa hàng trên mạng so với phần mềm trí năng Lam Mị hỗ trợ điện thoại di động, sức hấp dẫn vẫn kém xa ngàn dặm.
Trong cửa hàng, Ngụy Thục Phân đã làm xong cơm tối, mỳ lạnh trộn thịt băm tiêu và nước tương, tiểu tức phụ Thường Mị ở tiệm bán quần áo sát vách, chờ Hác Mãnh về rồi ba người cùng ăn!
"Buổi tối ngươi không trở về?" Lúc ăn cơm, Hác Mãnh hỏi Thường Mị.
Thường Mị nhíu mày lại, nghiêm mặt lắc đầu nói: "Không về, tạm thời ở lại cửa hàng đã!"
Hác Mãnh ừm một tiếng, không hỏi kỹ, mỗi người đều có nỗi khổ, có con đường tự mình phải lựa chọn, dù phải quỳ cũng phải đem nó đi hết, hiện tại hắn cũng có con đường riêng của mình, nào có thời gian để ý người khác.
Sau khi cơm nước xong, Hác Mãnh ôm notebook lên lầu, còn Thường Mị khi nào đi, hắn không quan tâm, mùa hè cửa hàng xung quanh đều đóng cửa rất muộn!
Hác Mãnh đem dữ liệu video trong DV, chuyển sang máy vi tính.
Đầu ngón tay dời vào vị trí đĩa CD phần mềm 'Movie Master Cut' trong trạm thu mua, phần thưởng trung cấp còn đặt ở chỗ trưng bày, vừa vặn lúc này, thử xem hiệu quả ra sao. Phần mềm giá trị 10 triệu kim tệ (GB) , hẳn không phải là rác rưởi?
"Keng: Movie Master Cut làm cho video của ngài càng thêm đặt sắc, đây là một phần mềm truyền hình cực kỳ hiếm có, giúp người bình thường trở thành siêu sao điện ảnh... Xin hỏi có cài đặt hay không!"
Movie Master Cut không phải là phần mềm kinh doanh, lúc trước người biên soạn chương trình, mục đích là để người bình thường dễ dàng quay video, chế tác thành phim ảnh, dùng để quay chụp điện ảnh đều không có vấn đề! Đương nhiên, trước tiên ngươi phải có kịch bản thật cùng với diễn viên.
Movie Master Cut chỉ có thể làm công tác hậu trường, bao gồm các loại đặc hiệu, thay đổi hình ảnh, màu sắc, thị giác có thêm chiều sâu.
"Cài đặt!"
Hác Mãnh nhẹ giọng nói, cài đặt 'Movie Master Cut', không phức tạp như 'hệ thống trí năng Lam Mị điện thoại di động ', bản chất hai loại khác nhau, Movie Master Cut là phần mềm cá nhân, nói trắng ra là loại phần mềm chỉnh sửa để sản phẩm hoàn hảo, mà 'trí năng Lam Mị' là phần mềm thương mại mang lại lợi ích thực tế!
Thời gian cài đặt Movie Master Cut so với trí năng Lam Mị chậm hơn một chút, khoảng chừng nửa phút mới hoàn thành. Sau đó cái đĩa CD trắng đen, biến bình thường, không còn tác dụng. Vật phẩm khen thưởng mặc kệ là 'trí năng Lam Mị' hay 'Movie Master Cut ', đều chỉ có thể lắp đặt một lần!
Trên màn hình laptop, xuất hiện khung điều khiển trắng đen, biểu tượng một cây kéo nhỏ. Chứng minh, phần mềm đã lắp đặt xong xuôi, có thể sử dụng rồi!
Dung lượng của Movie Master Cut không lớn, khoảng 30 G, so với không gian lắp đặt của Trí năng Lam Mị, nhỏ hơn mười lần.
Mở phần mềm ra liền hiện ra một mục hướng dẫn tên ‘Thằng ngốc cũng biết dùng’, giới thiệu cặn kẻ các thao tác khởi động và sử dụng, vừa đơn giản vừa dễ hiểu, người có kiến thức cơ bản về máy tính, đều có thể sử dụng!
Hác Mãnh đem video du lịch, kéo vào.
"Sàng lọc, 10 hình ảnh đẹp nhất!"
"Sàng lọc, 100 hình ảnh đẹp nhất!"
"Sàng lọc, 1000 hình ảnh đẹp nhất!"
...
"Tuyển chọn cốt truyện tư liệu sống, 1!"
"Tuyển chọn cốt truyện tư liệu sống, 2!"
"Tuyển chọn cốt truyện tư liệu sống, 3!"
...
"Xin mời lựa chọn thời gian!"
Sau đó một loạt thời gian, 60 phút, 90 phút, 120 phút, 160 phút, 240 phút, 480 phút, 960 phút... Còn có chọn tự động!
Hác Mãnh suy nghĩ một chút, chọn 90 phút, một bộ phim phổ thông thời gian cũng cỡ này.
"Nhân vật chính: Nữ!"
Trên màn ảnh xuất hiện chân dung hai người Từ Manh và Trần Vũ Tình, hai người xuất hiện nhiều nhất trong video của DV. Vì lẽ đó, nhân vật chính không phải Từ Manh thì là Trần Vũ Tình, hoặc tuyển cả hai.
Bất tri bất giác đã mười giờ tối, Hác Mãnh nhìn chằm chằm vào máy vi tính, dưới sự chỉ dẫn của‘Thằng ngốc cũng biết dùng’, ròng rã thao túng Movie Master Cut suốt hai giờ.
Một bộ 'Kỷ luật phiến( Phim tài liệu)' 90 phút đồng, rốt cục để Hác Mãnh thoả mãn.
"Lam Lam, ngươi cảm thấy ta làm oke không?" Hác Mãnh cười khà khà, hỏi chú sư tử con trên góc phải của màn hình máy vi tính
Lam Lam đôi mắt long lanh nhìn Hác Mãnh, nhẹ nhàng phun ra vài chữ: "Ông chủ, kỹ thuật thật cao nga. Loại này phần mềm đứa ngốc cũng dùng tốt!"
Hác Mãnh quăng cho nó ánh mắt khinh thường, không trả lời, đây không phải ám chỉ ta ngốc sao!
/136
|