Diệp Kinh Đường sửng sốt, thật không ngờ Bạc Nhan thế mà lại có thể đoán được.
Đoán được chuyện này là do anh ta cùng những người lớn hợp tác cùng nhau bày ra, mục đích là để cho hai người trẻ tuổi hoàn toàn triệt để đoạn tuyệt quan hệ, ân oán giữa hai thế hệ cũng có thể chấm dứt hoàn toàn. “Thật ra mọi người không cần tốn nhiều thời gian và công sức như vậy.”
Bạc Nhan mím môi, lộ ra nụ cười thê lương: “Bản thân cháu sẽ tự có chừng mực, thời điểm nên rời đi thì sẽ ra đi.” Giống như hai năm trước cô chạy trốn đi, không có bất kì ai ép buộc, đó là chính con tim của cô lựa chọn. “Còn nhìn thấy thì càng không thể buông tay mặc kệ được.
Diệp Kinh Đường không giải thích quá nhiều, anh ta từ trước đến nay vẫn lẻ loi đơn độc, mọi người xung quanh anh ta đều cho rằng Diệp Kinh Đường này sẽ phải cô độc sống nốt quãng đời còn lại, nhưng là anh ta không hề cảm thấy mình đáng thương, lúc trước có được một số thứ đã là quá đủ rồi.
Anh ta nhìn thoáng qua Bạc Nhan: “Nếu cháu đã nói không hối hận, vậy tiếp tục làm điều mình muốn đi.
Coi như đây là kinh nghiệm của một người từng trải truyền lại cho Bạc Nhan.
Bạc Nhan đáp ứng sau đó trở về nghỉ ngơi, còn lại một người là Diệp Tiêu đi tới, thời điểm thấy Diệp Kinh Đường, cung kính gọi một tiếng cậu. “Cháu hiện tại hắn là đều biết rồi chứ?”
Diệp Kinh Đường nhìn khuôn mặt của Diệp Tiêu, anh ta không có con cháu gì, nên cứ xem Diệp Tiêu như là con cháu của mình mà bồi dưỡng
Anh ta cũng thường xuyên nghĩ rằng, nếu Khương Thích có đứa nhỏ, hàn là so với Diệp Tiêu sẽ còn nhỏ hơn năm tuổi, nếu là con gái thì sẽ giống như cỏ, nhất định sẽ là một đứa trẻ xinh đẹp.
Quơ tay trước mặt anh ta, Diệp Tiêu nói: “Kia chính là con gái của Tô Kỳ.”
“Cô ấy và Đường Duy là người yêu sao? Hay là từng ở cùng nhau?”
Diệp Tiêu nhíu mày: “Hôm nay chúng ta gặp Đường Duy, cháu luôn cảm thấy tình cảm của Đường Duy đối với cô ấy rất khác thường. Cậu, rất cuộc Bạc Nhan là ai?”
“Mẹ của Bạc Nhan là một người. Mà người lớn đều không thể dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ đó, từ thời gian xuyên suốt trong quá khứ đến hình dung trong lời kể lại, chính là cô ta đã làm quá nhiều việc ác. Thế nhưng bản thân Bạc Nhan lại không làm gì sai hay làm điều gì có lỗi với ai cả, nhưng lại bởi vì mẹ của cô bé cho nên vẫn phải chịu nổi oán hận của Đường Duy “
Nhưng mà cũng không thể trách Đường Duy được, tỉnh cách của cậu ấy đã được định hình từ rất sớm, bởi vì tuổi còn trẻ mà tâm trí trưởng thành sớm, đã trải qua quá nhiều chuyện. Việc buông bỏ quá khứ là điều quá khó khăn đối với cậu ấy.
Trong vài năm qua, bọn họ vẫn luôn là mối quan hệ như vậy, cho nên Bạc Dạ và Tô Kỳ tìm đến cậu, muốn cậu giúp đỡ tách hai người họ ra
Thời điểm còn nhỏ vốn là một đôi kim đồng ngọc nữ, hiện giờ lại tra tấn nhau đến tình trạng này. “Cháu hiểu rồi.”
Diệp Tiêu nhìn về hướng Bạc Nhan rời khỏi: “Cháu sẽ huấn luyện cô ấy thật tốt.”
Ngày hôm sau dậy từ sớm, Bạc Nhan uống thuốc, vừa bước ra khỏi phòng đúng lúc nhìn thấy có người đang nói chuyện phiếm ở đại sảnh của võ đường ở tầng dưới thấy được
Lam Thất Thất hưởng chính mình vẫy tay “Oa! Bạn quả nhiên ở trong này
Đứng bên cạnh Diệp Tiêu là Từ Thánh Mẫn vẻ mặt ghét bỏ: “Cậu nói nhỏ đi, sáng sớm liền ầm ĩ như vậy, Bạc Nhan khẳng định là bị cậu đánh thức rồi “Các cậu đến đây như thế nào?”
Bạc Nhan mỉm cười: “Tớ đã cho phong tỏa mọi tin tức của mình rồi mà. “Đều đã để Đường Duy tìm được rồi, cũng không cần thiết phải giấu nữa.” Lam Thất Thất chớp mất.
Từ Thánh Mẫn cùng Diệp Tiêu đứng chung một chỗ, hai chàng trai ưa nhìn lại cực kì bắt mắt, tuy chỉ là người bình thường nhưng giá trị nhan sắc lại ở đẳng cấp khác.
Bạc Nhan thưởng thức một hồi, cảm giác tâm tình tốt hơn hằn: “Cậu cũng có thể đến đây cùng mình tham gia khóa huấn luyện đặc biệt, về sau còn có khả năng bảo vệ bản thân.
Đoán được chuyện này là do anh ta cùng những người lớn hợp tác cùng nhau bày ra, mục đích là để cho hai người trẻ tuổi hoàn toàn triệt để đoạn tuyệt quan hệ, ân oán giữa hai thế hệ cũng có thể chấm dứt hoàn toàn. “Thật ra mọi người không cần tốn nhiều thời gian và công sức như vậy.”
Bạc Nhan mím môi, lộ ra nụ cười thê lương: “Bản thân cháu sẽ tự có chừng mực, thời điểm nên rời đi thì sẽ ra đi.” Giống như hai năm trước cô chạy trốn đi, không có bất kì ai ép buộc, đó là chính con tim của cô lựa chọn. “Còn nhìn thấy thì càng không thể buông tay mặc kệ được.
Diệp Kinh Đường không giải thích quá nhiều, anh ta từ trước đến nay vẫn lẻ loi đơn độc, mọi người xung quanh anh ta đều cho rằng Diệp Kinh Đường này sẽ phải cô độc sống nốt quãng đời còn lại, nhưng là anh ta không hề cảm thấy mình đáng thương, lúc trước có được một số thứ đã là quá đủ rồi.
Anh ta nhìn thoáng qua Bạc Nhan: “Nếu cháu đã nói không hối hận, vậy tiếp tục làm điều mình muốn đi.
Coi như đây là kinh nghiệm của một người từng trải truyền lại cho Bạc Nhan.
Bạc Nhan đáp ứng sau đó trở về nghỉ ngơi, còn lại một người là Diệp Tiêu đi tới, thời điểm thấy Diệp Kinh Đường, cung kính gọi một tiếng cậu. “Cháu hiện tại hắn là đều biết rồi chứ?”
Diệp Kinh Đường nhìn khuôn mặt của Diệp Tiêu, anh ta không có con cháu gì, nên cứ xem Diệp Tiêu như là con cháu của mình mà bồi dưỡng
Anh ta cũng thường xuyên nghĩ rằng, nếu Khương Thích có đứa nhỏ, hàn là so với Diệp Tiêu sẽ còn nhỏ hơn năm tuổi, nếu là con gái thì sẽ giống như cỏ, nhất định sẽ là một đứa trẻ xinh đẹp.
Quơ tay trước mặt anh ta, Diệp Tiêu nói: “Kia chính là con gái của Tô Kỳ.”
“Cô ấy và Đường Duy là người yêu sao? Hay là từng ở cùng nhau?”
Diệp Tiêu nhíu mày: “Hôm nay chúng ta gặp Đường Duy, cháu luôn cảm thấy tình cảm của Đường Duy đối với cô ấy rất khác thường. Cậu, rất cuộc Bạc Nhan là ai?”
“Mẹ của Bạc Nhan là một người. Mà người lớn đều không thể dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ đó, từ thời gian xuyên suốt trong quá khứ đến hình dung trong lời kể lại, chính là cô ta đã làm quá nhiều việc ác. Thế nhưng bản thân Bạc Nhan lại không làm gì sai hay làm điều gì có lỗi với ai cả, nhưng lại bởi vì mẹ của cô bé cho nên vẫn phải chịu nổi oán hận của Đường Duy “
Nhưng mà cũng không thể trách Đường Duy được, tỉnh cách của cậu ấy đã được định hình từ rất sớm, bởi vì tuổi còn trẻ mà tâm trí trưởng thành sớm, đã trải qua quá nhiều chuyện. Việc buông bỏ quá khứ là điều quá khó khăn đối với cậu ấy.
Trong vài năm qua, bọn họ vẫn luôn là mối quan hệ như vậy, cho nên Bạc Dạ và Tô Kỳ tìm đến cậu, muốn cậu giúp đỡ tách hai người họ ra
Thời điểm còn nhỏ vốn là một đôi kim đồng ngọc nữ, hiện giờ lại tra tấn nhau đến tình trạng này. “Cháu hiểu rồi.”
Diệp Tiêu nhìn về hướng Bạc Nhan rời khỏi: “Cháu sẽ huấn luyện cô ấy thật tốt.”
Ngày hôm sau dậy từ sớm, Bạc Nhan uống thuốc, vừa bước ra khỏi phòng đúng lúc nhìn thấy có người đang nói chuyện phiếm ở đại sảnh của võ đường ở tầng dưới thấy được
Lam Thất Thất hưởng chính mình vẫy tay “Oa! Bạn quả nhiên ở trong này
Đứng bên cạnh Diệp Tiêu là Từ Thánh Mẫn vẻ mặt ghét bỏ: “Cậu nói nhỏ đi, sáng sớm liền ầm ĩ như vậy, Bạc Nhan khẳng định là bị cậu đánh thức rồi “Các cậu đến đây như thế nào?”
Bạc Nhan mỉm cười: “Tớ đã cho phong tỏa mọi tin tức của mình rồi mà. “Đều đã để Đường Duy tìm được rồi, cũng không cần thiết phải giấu nữa.” Lam Thất Thất chớp mất.
Từ Thánh Mẫn cùng Diệp Tiêu đứng chung một chỗ, hai chàng trai ưa nhìn lại cực kì bắt mắt, tuy chỉ là người bình thường nhưng giá trị nhan sắc lại ở đẳng cấp khác.
Bạc Nhan thưởng thức một hồi, cảm giác tâm tình tốt hơn hằn: “Cậu cũng có thể đến đây cùng mình tham gia khóa huấn luyện đặc biệt, về sau còn có khả năng bảo vệ bản thân.
/1848
|