Không… nếu như thật sự là như vậy thì.
Trong đầu Đường Thi chợt nảy ra một suy nghĩ.
Ôn Lễ liếc nhìn biểu cảm trên gương mặt của Đường Thi sau đó nhếch miệng cười Bạc Dạ, không hổ là người phụ nữ anh nhìn trúng.
Thế mà chỉ cần vài ba câu mà đã có thể đoán được ra nhiều thông tin cốt yếu như thế.
Nửa tiếng đồng hồ sau hai người đã đến hội trường, sau đó Ôn Lễ xuống xe trước rồi quay lại kéo cửa xe cho Đường Thi để cô bước ra khỏi xe.
Ngay tại khoảnh khắc đó có vô số ánh đèn chiếu lên gương mặt của bọn họ cùng với những tiếng chụp ảnh tách tách, Đường Thi mỉm cười ưu nhã, đoan trang, khí chất tựa như một vị nữ chủ nhân cao cao tại thượng.
“Là Đường Thi đó…”
“Thế mà Đường Thi và Ôn Lễ Chỉ đã lâu không lộ mặt lại quen biết nhau sao?”
“Cái này thì thật sự không thể đoán được.
“Quả đúng là nam thanh nữ tú mà, nhìn họ thật thích mắt. Mọi người thử nói xem bọn họ sao lại quen nhau vậy?”
“Cái này thì cô không hiểu rồi, những người có tiền và những người xinh đẹp đều nằm trong cùng một giới đó, mà đã nằm cùng trong một vòng tròn thì chuyện bọn họ quen biết nhau là điều quá bình thường, có gì phải ngạc nhiên đâu. Nói đến đây thôi, chúng ta chụp nhanh vài tấm ảnh hiện trường đi, sau này làm thông báo có thể mang ra dùng”
“Đường Thi! Nhìn ở đây, nhìn sang bên này!”
Thời thế đã thay đổi, trước đây đã từng có những lúc chỉ cần Đường Thi xuất hiện cùng với một người khác giới nào đó thì đều sẽ có vô số người lén lút suy đoán mối quan hệ của cô và người đàn ông đi bên cạnh cô ấy.
Bởi vì cái giới này hỗn loạn như thế, chỉ là một nữ minh tinh bình thường đưa theo một gương mặt mới hoặc là một gương mặt bị dính scandal vậy thì tự nhiên sẽ dẫn tới mọi người nghe ngóng và cả những lời suy đoán, hoài nghi.
Mùi vị của tin bát quái chính là thứ nguyên liệu dễ bùng cháy nhất, điều này cũng giống như một đóm lửa, sau khi được kể đi kể lại thì mọi sự việc sẽ truyền ra vô số những phiên bản khác nhau.
Vì vậy dưới ống kính lúc bấy giờ tràn ngập những vụ lùm xùm, tung tin thất thiệt ùn ùn kéo đến thi nhau lan tràn khắp thành phố, Đường Thi không thể ngăn chặn những suy đoán của mọi người, và tất nhiên cô cũng không thể khống chế được những tin đồn đang ngày càng lan rộng đó Thế mà đó cũng đều là chuyện của năm đó rồi.
Còn hiện giờ khi Đường Thi dẫn theo Ôn Lễ Chỉ cùng xuất hiện trước ống kính thì lại chẳng có một ai dám nghỉ ngờ giữa hai người bọn họ liệu có tồn tại mối quan hệ mờ ám hay không nữa.
Bời vì Đường Thi của hiện tại đã hoàn toàn thay đổi so với Đường Thi của năm, sáu năm trước rồi.
Cô như được tái sinh từ trong khói lửa, mang theo sự kiêu ngạo gánh vác đống lộn xộn của nhà họ Bạc ngay cả khi phải chịu đựng những vết thương khắc tận sâu trong xương tủy, không có ai có thể mang sự tuyệt vọng trở thành niềm hy vọng nhưng có duy nhất một mình cô có thế.
Vì vậy đám phóng viên này không còn tiếp tục coi cô trở thành loại nữ minh tinh bình thường phải dựa vào scandal để nổi tiếng hay để thu hút sự chú ý của mọi người nữa, mà họ thật sự đã coi cô trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ có cốt cách và có bản lĩnh.
Với một người phụ nữ như vậy, chỉ cần người đàn ông đi bên cạnh cô đủ ưu tú thì mọi người sẽ không thể nói thêm một chữ nào.
Sau đó Đường Thi chào hỏi với giới truyền thông xong thì mỉm cười bước vào trong hội trường, cô ký tên và nhận một phần quà rồi lại bị phóng viên đưa đến thảm đỏ để chụp ảnh lưu niệm, ngay cả Ôn Lễ Chỉ đứng bên cạnh cũng bị lãng quên.
Đường Thi tựa như là người duy nhất, mọi người đều tập trung vào cô thậm chí còn quên cả người đàn ông danh gia vọng tộc cao quý đứng bên cạnh cô.
Đợi cho đến khi tất cả mọi hoạt động đều kết thúc thì Đường Thi mới quay lại vị trí đứng bên cạnh Ôn Lễ Chỉ, cô khoác tay của anh ta rồi thấp giọng nói: “Mã Cường đã vào trong chưa?”
“Tôi vừa nhìn qua danh sách ký tên”
Ôn Lễ Chỉ ngừng một chút rồi ép giọng thấp xuống: “Nhìn thấy chữ ký của ông ta rồi”
“Xem ra anh ta đã đến rồi” Đường Thi khẽ nâng căm: “Lần này tôi nhất định phải nói chuyện hẳn hoi với ông ta”
“Định đánh một trận ác liệt à?” Ôn Lễ Chỉ bật cười một tiếng: “Nói ra thì chữ viết của tên Mã Cường này xấu thật, đúng là không đẹp bằng cô”
Đường Thi nhếch miệng mỉm cười, chân mày khẽ nhướng lên vô cùng quyến rũ, danh xưng nữ minh tinh hàng đầu không phải tự nhiên mà có đâu, thứ mà cô có là năng lực khiến tất cả đàn ông ở đây phải khuất phục trước cô.
Trong đầu Đường Thi chợt nảy ra một suy nghĩ.
Ôn Lễ liếc nhìn biểu cảm trên gương mặt của Đường Thi sau đó nhếch miệng cười Bạc Dạ, không hổ là người phụ nữ anh nhìn trúng.
Thế mà chỉ cần vài ba câu mà đã có thể đoán được ra nhiều thông tin cốt yếu như thế.
Nửa tiếng đồng hồ sau hai người đã đến hội trường, sau đó Ôn Lễ xuống xe trước rồi quay lại kéo cửa xe cho Đường Thi để cô bước ra khỏi xe.
Ngay tại khoảnh khắc đó có vô số ánh đèn chiếu lên gương mặt của bọn họ cùng với những tiếng chụp ảnh tách tách, Đường Thi mỉm cười ưu nhã, đoan trang, khí chất tựa như một vị nữ chủ nhân cao cao tại thượng.
“Là Đường Thi đó…”
“Thế mà Đường Thi và Ôn Lễ Chỉ đã lâu không lộ mặt lại quen biết nhau sao?”
“Cái này thì thật sự không thể đoán được.
“Quả đúng là nam thanh nữ tú mà, nhìn họ thật thích mắt. Mọi người thử nói xem bọn họ sao lại quen nhau vậy?”
“Cái này thì cô không hiểu rồi, những người có tiền và những người xinh đẹp đều nằm trong cùng một giới đó, mà đã nằm cùng trong một vòng tròn thì chuyện bọn họ quen biết nhau là điều quá bình thường, có gì phải ngạc nhiên đâu. Nói đến đây thôi, chúng ta chụp nhanh vài tấm ảnh hiện trường đi, sau này làm thông báo có thể mang ra dùng”
“Đường Thi! Nhìn ở đây, nhìn sang bên này!”
Thời thế đã thay đổi, trước đây đã từng có những lúc chỉ cần Đường Thi xuất hiện cùng với một người khác giới nào đó thì đều sẽ có vô số người lén lút suy đoán mối quan hệ của cô và người đàn ông đi bên cạnh cô ấy.
Bởi vì cái giới này hỗn loạn như thế, chỉ là một nữ minh tinh bình thường đưa theo một gương mặt mới hoặc là một gương mặt bị dính scandal vậy thì tự nhiên sẽ dẫn tới mọi người nghe ngóng và cả những lời suy đoán, hoài nghi.
Mùi vị của tin bát quái chính là thứ nguyên liệu dễ bùng cháy nhất, điều này cũng giống như một đóm lửa, sau khi được kể đi kể lại thì mọi sự việc sẽ truyền ra vô số những phiên bản khác nhau.
Vì vậy dưới ống kính lúc bấy giờ tràn ngập những vụ lùm xùm, tung tin thất thiệt ùn ùn kéo đến thi nhau lan tràn khắp thành phố, Đường Thi không thể ngăn chặn những suy đoán của mọi người, và tất nhiên cô cũng không thể khống chế được những tin đồn đang ngày càng lan rộng đó Thế mà đó cũng đều là chuyện của năm đó rồi.
Còn hiện giờ khi Đường Thi dẫn theo Ôn Lễ Chỉ cùng xuất hiện trước ống kính thì lại chẳng có một ai dám nghỉ ngờ giữa hai người bọn họ liệu có tồn tại mối quan hệ mờ ám hay không nữa.
Bời vì Đường Thi của hiện tại đã hoàn toàn thay đổi so với Đường Thi của năm, sáu năm trước rồi.
Cô như được tái sinh từ trong khói lửa, mang theo sự kiêu ngạo gánh vác đống lộn xộn của nhà họ Bạc ngay cả khi phải chịu đựng những vết thương khắc tận sâu trong xương tủy, không có ai có thể mang sự tuyệt vọng trở thành niềm hy vọng nhưng có duy nhất một mình cô có thế.
Vì vậy đám phóng viên này không còn tiếp tục coi cô trở thành loại nữ minh tinh bình thường phải dựa vào scandal để nổi tiếng hay để thu hút sự chú ý của mọi người nữa, mà họ thật sự đã coi cô trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ có cốt cách và có bản lĩnh.
Với một người phụ nữ như vậy, chỉ cần người đàn ông đi bên cạnh cô đủ ưu tú thì mọi người sẽ không thể nói thêm một chữ nào.
Sau đó Đường Thi chào hỏi với giới truyền thông xong thì mỉm cười bước vào trong hội trường, cô ký tên và nhận một phần quà rồi lại bị phóng viên đưa đến thảm đỏ để chụp ảnh lưu niệm, ngay cả Ôn Lễ Chỉ đứng bên cạnh cũng bị lãng quên.
Đường Thi tựa như là người duy nhất, mọi người đều tập trung vào cô thậm chí còn quên cả người đàn ông danh gia vọng tộc cao quý đứng bên cạnh cô.
Đợi cho đến khi tất cả mọi hoạt động đều kết thúc thì Đường Thi mới quay lại vị trí đứng bên cạnh Ôn Lễ Chỉ, cô khoác tay của anh ta rồi thấp giọng nói: “Mã Cường đã vào trong chưa?”
“Tôi vừa nhìn qua danh sách ký tên”
Ôn Lễ Chỉ ngừng một chút rồi ép giọng thấp xuống: “Nhìn thấy chữ ký của ông ta rồi”
“Xem ra anh ta đã đến rồi” Đường Thi khẽ nâng căm: “Lần này tôi nhất định phải nói chuyện hẳn hoi với ông ta”
“Định đánh một trận ác liệt à?” Ôn Lễ Chỉ bật cười một tiếng: “Nói ra thì chữ viết của tên Mã Cường này xấu thật, đúng là không đẹp bằng cô”
Đường Thi nhếch miệng mỉm cười, chân mày khẽ nhướng lên vô cùng quyến rũ, danh xưng nữ minh tinh hàng đầu không phải tự nhiên mà có đâu, thứ mà cô có là năng lực khiến tất cả đàn ông ở đây phải khuất phục trước cô.
/1848
|