Bây giờ thậm chí ngay cả dũng khí để nói cho Đường Thi biết chuyện này Bạc Dạ cũng không có.
Anh vốn đã nghĩ kỹ rồi, cứu ba mẹ nuôi của Đường Thi về, sau đó để họ được sống chung một chỗ với nhau, cho dù không có cách nào khôi phục thần trí lại như tình trạng của người bình thường, nhưng ít nhất có thể ở chung với nhau cũng là một chút an ủi dành cho Đường Thi.
Nhưng mà bây giờ... Ngay cả một chút chuyện nhỏ nhặt nhất, cũng không thể làm được nữa.
Diệp Kinh Đường đứng ở nơi đó, nói lại lần nữa chuyện đã xảy ra, Bạc Dạ nghe vậy chân mày nhíu lại vào một chỗ, Bạch Việt và Giang Lăng bắt đầu đi đổi áo khoác. “Cái phương diện nội khoa này hẳn là Giang Lăng thông thạo hơn tôi."
Bạch Việt nói: “Tôi tương đối am hiểu về ngoại khoa, cho nên để Giang Lăng giúp anh đi, tôi sẽ làm trợ thủ cho anh ấy.” "Có thể cứu được sao?"
Bạc Dạ sốt ruột hỏi một câu. "Không biết."
Đây là Giang Lăng tận hết sức mình cố gắng nhiều nhất trong khả năng của mình để trả lời Bạc Dạ: "Tôi sẽ cố gắng bảo toàn mạng sống cho bọn họ. Nhưng mà Bạc Dạ, những người đã uống phải paraquat, cho đến bây giờ, vẫn không có một ví dụ nào còn sống sót."
Tỉ lệ còn sống là con số không.
Chuyện này còn nguy hiểm so hơn tình huống năm đó của Bạc Dạ.
Bạc Dạ đứng ở chỗ đó, chỉ cảm thấy trong não như biển thành một mớ bột nhão, tại sao lại trở nên như thế này? Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net
Quá bất chợt, rốt cuộc là do ai ra tay? "Tôi cảm thấy thời gian quá trùng hợp rồi.”
Ánh mắt Diệp Kinh Đường lóe lên một tia sát ý: “Sau khi chúng ta biết được chuyện của Vinh Bắc... Thì trở thành như thế này. Có phải là có ai đang cản trở hay không?" "Anh nói như vậy..."
Trong đầu của Bạc Dạ bỗng nhiên nhớ lại rồi xuất hiện một suy nghĩ: “Hay là... Thân phận của Vinh Bắc, có quan hệ gì đó với ba mẹ nuôi của Đường Thi, cho nên lúc Vinh Bắc bị người ta tra ra được, mới có người muốn xóa bỏ hết tất cả những thứ có liên quan đến Vinh Bắc bằng mọi cách, nên liên lụy đến ba mẹ nuôi của Đường Thi cũng bị hại?" "Trước tiên hai người có thể ở đây suy đoán cụ thể một số chuyện đã xảy ra."
Bạch Việt và Giang Lăng đã mặc trang phục bảo hộ cách ly kháng khuẩn vào: "Hai chúng tôi đi vào trước, Bạc Dạ, anh bình tĩnh lại. Trước hết cứ giấu Đường Thi chuyện này đi, đừng cho cô ấy biết, tôi sợ Đường Thi không chịu đựng được."
Bạc Dạ gật đầu, sau đó nhìn Bạch Việt và Giang Lăng đi vào, để lại Diệp Kinh Đường đứng đối diện với anh ở ngoài hành lang. "Tôi không ngờ chuyện này lại phức tạp như vậy." Diệp Kinh Đường cảm thấy khó giải quyết, khoanh hai tay trước ngực: “Bạc Dạ anh có từng nghĩ, nếu như bọn họ thật sự không làm được, thì phải nói với Đường Thi như thế nào chưa?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạc Dạ dựa vào vách tường, cổ họng cũng đã khàn: "Đường Thi nhất định sẽ hận tôi đến chết."
Diệp Kinh Đường vỗ bả vai Bạc Dạ: “Trước tiên cứ giải quyết chuyện này đi, bên chỗ tôi còn có chút chuyện.” “Xảy ra chuyện gì rồi?" “Cổ phiếu lại rớt giá."
Giọng điệu của Diệp Kinh Đường có chút nặng nề: "Bên trên xảy ra chút chuyện không ổn định, có thể đến lúc đó phải thay đổi tình hình." "Tổng thống của nước chúng ta ở bên kia?”
Bạc Dạ giật nảy cả người: "Ngài Tổng thống đã lâu rồi không lộ diện, chẳng lẽ là bởi vì Vinh Nam tự mình ban bố các chính sách mới khiến Tổng thống ở bên kia bị ảnh hưởng sao?” "Có thể là vậy, chỉ có điều tôi không dám tùy tiện suy đoán."
Diệp Kinh Đường nói: "Bạc Dạ, anh có biết không, tôi cảm thấy thân phận của Đường Thi không thể chỉ đơn giản là con gái bị lưu lạc bên ngoài của Tùng Lâm được."
Từ ban đầu là cô chủ của nhà họ Đường, bây giờ lại biến thành cô cá của tổ chức ngầm lớn nhất - Tùng Lâm, thân phận của Đường Thi quả là thay đổi như bão táp, bây giờ ba mẹ nuôi của cô lại bị liên lụy, rất có thể là có quan hệ gì đó với Vinh Nam, Vinh Bắc.
Vậy nên vì sao... Vì sao dạng người như vậy, lại muốn nhận nuôi Đường Thi và Đường Dịch chứ?
Anh vốn đã nghĩ kỹ rồi, cứu ba mẹ nuôi của Đường Thi về, sau đó để họ được sống chung một chỗ với nhau, cho dù không có cách nào khôi phục thần trí lại như tình trạng của người bình thường, nhưng ít nhất có thể ở chung với nhau cũng là một chút an ủi dành cho Đường Thi.
Nhưng mà bây giờ... Ngay cả một chút chuyện nhỏ nhặt nhất, cũng không thể làm được nữa.
Diệp Kinh Đường đứng ở nơi đó, nói lại lần nữa chuyện đã xảy ra, Bạc Dạ nghe vậy chân mày nhíu lại vào một chỗ, Bạch Việt và Giang Lăng bắt đầu đi đổi áo khoác. “Cái phương diện nội khoa này hẳn là Giang Lăng thông thạo hơn tôi."
Bạch Việt nói: “Tôi tương đối am hiểu về ngoại khoa, cho nên để Giang Lăng giúp anh đi, tôi sẽ làm trợ thủ cho anh ấy.” "Có thể cứu được sao?"
Bạc Dạ sốt ruột hỏi một câu. "Không biết."
Đây là Giang Lăng tận hết sức mình cố gắng nhiều nhất trong khả năng của mình để trả lời Bạc Dạ: "Tôi sẽ cố gắng bảo toàn mạng sống cho bọn họ. Nhưng mà Bạc Dạ, những người đã uống phải paraquat, cho đến bây giờ, vẫn không có một ví dụ nào còn sống sót."
Tỉ lệ còn sống là con số không.
Chuyện này còn nguy hiểm so hơn tình huống năm đó của Bạc Dạ.
Bạc Dạ đứng ở chỗ đó, chỉ cảm thấy trong não như biển thành một mớ bột nhão, tại sao lại trở nên như thế này? Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net
Quá bất chợt, rốt cuộc là do ai ra tay? "Tôi cảm thấy thời gian quá trùng hợp rồi.”
Ánh mắt Diệp Kinh Đường lóe lên một tia sát ý: “Sau khi chúng ta biết được chuyện của Vinh Bắc... Thì trở thành như thế này. Có phải là có ai đang cản trở hay không?" "Anh nói như vậy..."
Trong đầu của Bạc Dạ bỗng nhiên nhớ lại rồi xuất hiện một suy nghĩ: “Hay là... Thân phận của Vinh Bắc, có quan hệ gì đó với ba mẹ nuôi của Đường Thi, cho nên lúc Vinh Bắc bị người ta tra ra được, mới có người muốn xóa bỏ hết tất cả những thứ có liên quan đến Vinh Bắc bằng mọi cách, nên liên lụy đến ba mẹ nuôi của Đường Thi cũng bị hại?" "Trước tiên hai người có thể ở đây suy đoán cụ thể một số chuyện đã xảy ra."
Bạch Việt và Giang Lăng đã mặc trang phục bảo hộ cách ly kháng khuẩn vào: "Hai chúng tôi đi vào trước, Bạc Dạ, anh bình tĩnh lại. Trước hết cứ giấu Đường Thi chuyện này đi, đừng cho cô ấy biết, tôi sợ Đường Thi không chịu đựng được."
Bạc Dạ gật đầu, sau đó nhìn Bạch Việt và Giang Lăng đi vào, để lại Diệp Kinh Đường đứng đối diện với anh ở ngoài hành lang. "Tôi không ngờ chuyện này lại phức tạp như vậy." Diệp Kinh Đường cảm thấy khó giải quyết, khoanh hai tay trước ngực: “Bạc Dạ anh có từng nghĩ, nếu như bọn họ thật sự không làm được, thì phải nói với Đường Thi như thế nào chưa?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạc Dạ dựa vào vách tường, cổ họng cũng đã khàn: "Đường Thi nhất định sẽ hận tôi đến chết."
Diệp Kinh Đường vỗ bả vai Bạc Dạ: “Trước tiên cứ giải quyết chuyện này đi, bên chỗ tôi còn có chút chuyện.” “Xảy ra chuyện gì rồi?" “Cổ phiếu lại rớt giá."
Giọng điệu của Diệp Kinh Đường có chút nặng nề: "Bên trên xảy ra chút chuyện không ổn định, có thể đến lúc đó phải thay đổi tình hình." "Tổng thống của nước chúng ta ở bên kia?”
Bạc Dạ giật nảy cả người: "Ngài Tổng thống đã lâu rồi không lộ diện, chẳng lẽ là bởi vì Vinh Nam tự mình ban bố các chính sách mới khiến Tổng thống ở bên kia bị ảnh hưởng sao?” "Có thể là vậy, chỉ có điều tôi không dám tùy tiện suy đoán."
Diệp Kinh Đường nói: "Bạc Dạ, anh có biết không, tôi cảm thấy thân phận của Đường Thi không thể chỉ đơn giản là con gái bị lưu lạc bên ngoài của Tùng Lâm được."
Từ ban đầu là cô chủ của nhà họ Đường, bây giờ lại biến thành cô cá của tổ chức ngầm lớn nhất - Tùng Lâm, thân phận của Đường Thi quả là thay đổi như bão táp, bây giờ ba mẹ nuôi của cô lại bị liên lụy, rất có thể là có quan hệ gì đó với Vinh Nam, Vinh Bắc.
Vậy nên vì sao... Vì sao dạng người như vậy, lại muốn nhận nuôi Đường Thi và Đường Dịch chứ?
/1848
|