“Tô Lị, cô thích Shere sao?”
Tô Lị lắc đầu nói: “Không phải thích, mà là yêu! Lilith, tôi rất yêu ngài ấy, tất cả mọi vật trên thế gian này đều không thể bằng ngài ấy được.”
“Ta có thể tưởng tượng được điều đó. Mấy trăm năm qua, ta không được ở bên người đó, loại cảm giác đau khổ đó ta đã từng nếm qua. Ta cũng không muốn Shere phải tiếp tục chịu đựng sự cô đơn như trước kia, nếu người ở bên cạnh hắn không phải là ta, thì ta sẽ rất lo lắng.”
Lilith thở dài: “Là ta sai, là ta cố chấp muốn chuyển sự thù hận của mình đối với Eggers lên người Shere. Cả đời này, Lilith ta chỉ thua trong tay ba người; người thứ nhất là Eggers, ta thua bởi vì ta quá yêu hắn; người thứ hai là Shere, ta cũng thua vì ta quá yêu hắn, thế nhưng tình yêu này chỉ là tình thân; mà người thứ ba lại chính là Tô Lị cô, ta thua cô bởi vì thua cái tính tình cố chấp của cô không thua kém gì ta, cho dù ta nói cho cô biết, người trong lòng Shere không phải cô mà là ta, thế nhưng cô vẫn không buông tha Shere.”
“Được lắm!” Lilith mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy thì ta sẽ giao Shere cho cô.”
Lilith nhắm mắt lại, hai tay đặt trên ngực mình: “Vốn dĩ cô là người đã chết, dựa vào bồn phách của ta mà trùng sinh, thế nhưng hồn phách trong cơ thể cô cũng không hề hoàn chỉnh. Hiện tại, ta tặng toàn bộ hồn phách hoàn chỉnh của mình cho cô, cô có thể dựa vào thân phận Huyết Tộc thuần huyết sống suốt đời, không già không chết, không thương không diệt.”
“Cô muốn hy sinh bản thân mình để tôi được sống sao?”
“Không phải hy sinh, ta vẫn còn sống đây thây. Ta sống bên trong cơ thể cô, cùng cô tồn tại.”
Tô Lị nắm lấy tay Lilith: “Không có cách nào khác để hai chúng ta cùng được sống sao? Lilith, cô mạnh như vậy, nhất định là sẽ có cách khác đúng không?”
“Không. Ngay cả ta cũng sẽ có một ngày hôi phi yên diệt, tuy quá trình đó có thể phải mất ngàn năm, hoặc vạn năm. Nhưng ta cũng không tặng không hồn phách của ta cho cô, mà ta sẽ nguyền rủa cô, ta nguyền rủa cô đời đời kiếp kiếp phải mãi mãi ở bên cạnh Shere.”
Lilith mỉm cười, thân thể chậm rãi tan biến trong không khí, cho dù Tô Lị làm thế nào cũng không bắt được.
Sau khi Lilith biến mất, linh hồn liền nhập vào trong cơ thể Tô Lị. Hai mắt Tô Lị ngày càng mơ hồ, trí nhớ của Lilith cũng không ngừng tiến vào trong não cô.
“Ầm...”
Tô Lị trợn mắt, đột nhiên bật người dậy, nhìn bốn phía xung quanh, sau đó đứng dậy đi đến trước bàn trang điểm, xoay trái xoay phải ngắm nhìn bản thân mình thật kỹ trong gương, khuôn mặt của cô vẫn không thể nói là xinh đẹp, không phải là vẻ đẹp tuyệt mỹ như của Lilith, ừ... đây chính là mình, không thể sai được.
Cô đã thật sự trở lại, Lilith thật sự nhường phần hồn phách còn lại cho mình, để mình sống lại một lần nữa! Tô Lị cúi đầu, giơ tay đặt lên trái tim, nhỏ giọng nói: “Lilith, cám ơn cô!”
Sau khi Tô Lị thay xong một bộ quần áo lấy từ trong tủ, cánh cửa lại đột nhiên bị mở ra, đằng sau chính là vẻ mặt hoảng sợ của Alar. Cậu nhóc sợ hãi đến mức ngồi xổm xuống đất, lắp bắp hỏi: “Cô... cô là Tô Lị?”
Tô Lị cũng ngồi xuống trước mặt Alar: “Là tôi đây, tôi đã về rồi.”
Nghe thấy Tô Lị nói như vậy, Alar đã khóc lã chã. Cậu nhóc ôm cổ Tô Lị nói: “Rốt cuộc thì cái người hỗn đản này cũng đã trở lại!”
Tô Lị ôm Alar, vỗ nhẹ lên lưng cậu nhóc: “Tôi đã về rồi, vì vậy cậu đừng khóc nữa được không?”
Khó khăn lắm Alar mới nghe theo lời cô như vậy, gật đầu nói: “Được! Thế nhưng ta không biết anh Shere đã đi mất rồi?”
“Không sao, tôi sẽ đi tìm ngài ấy, sẽ về sớm thôi.”
Tô Lị đứng dậy, nhưng lại bị Beucke và Ryan Lane ngăn cản.
“Tiểu thư Lily, ta muốn với cô một số việc. Ian, Ess, các ngươi dẫn thiếu gia về phòng trước đi.”
“Có chuyện gì mà ta không thể nghe sao?” Alar lại bắt đầu bộc phát tính trẻ con, rất không hài lòng khi Beucke gạt bỏ mình ra một bên.
“Thật xin lỗi thiếu gia, ta có chuyện rất quan trọng muốn bàn bạc cùng tiểu thư Lily, xin mời thiếu gia về phòng trước.”
“Alar, cậu về phòng đi.”
Ngay cả Tô Lị cũng nói như vậy, Alar chỉ có thể buồn bực đi theo Ian và Ess về phòng.
“Tiểu thư Liliy, Shere đại nhân sẽ không hy vọng cô sẽ đi Ma Giới tìm ngài ấy đâu!”
“Chẳng lẽ hai người muốn trơ mắt nhìn ngài ấy chết sao?”
“Đây là mệnh lệnh của đại nhân, chúng tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của ngài ấy.”Ryan Lane vẫn luôn trầm mặc, nay lại đột nhiên đứng ra ngăn cản Tô Lị.
Tô Lị giơ tay lên, phía trên mu bàn tay phải dần dần xuất hiện một ký hiệu hình ngôi sao bảy cánh: “Vậy thì ta lấy thân phận là Huyết Tộc thuần chủng ra lệnh cho các ngươi, mau tránh ra!”
Vẻ mặt Beucke vô cùng kinh ngạc, sau đó nhanh chóng lui sang một bên và quỳ xuống. Tô Lị nhìn Ryan Lane vẫn không chịu tránh đường, nói: “Anh muốn chống lại mệnh lệnh của tôi sao?”
“Tô Lị, chiêu này của cô hoàn toàn vô dụng đối với tôi. Thứ nhất, tôi không phải Huyết Tộc; thứ hai, tôi đã nói tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của Shere đại nhân mà thôi.”
***
Quay trở về Ma Giới, bầu trời nơi đây vẫn âm u như cũ, vài cơn gió lạnh lẽo thỉnh thoảng thổi qua, làm cho cả người Tô Lị không khỏi lạnh run.
Sau khi biến thành Huyết Tộc thuần chủng, quả nhiên Tô Lị mạnh hơn trước rất nhiều. Vốn dĩ lúc trước thực lực của cô chỉ có thể ngang bằng Ryan Lane, thế nhưng vừa rồi chỉ sau hai ba chiêu, anh ta đã bị cô đánh cho hôn mê. Hiện tại trong đầu cô có tồn bộ trí nhớ của Lilith, tuy Lilith không ở Ma Giới một khoảng thời gian dài, thế nhưng nơi này cũng không có biến hóa gì lớn. Tô Lị dựa vào trí nhớ của Lilith, đi thẳng đến nơi ẩn náu của Eggers.
“Là mùi vị của Lilith đại nhân, mùi vị của Huyết Tộc thuần chủng.”
“Không phải Lilith đại nhân đã biến mất rồi sao?”
“Không phải Lilith đại nhân, không phải.”
Tô Lị nhìn xung quanh trái phải, những nơi cô đi qua, vài Huyết Tộc thấp kém đều sợ hãi chụm đầu vào nhau thảo luận.
“Lilith đại nhân chưa chết, ngài đã trở lại!”
“Lilith đại nhân đã trở lại! Đã trở lại!”
Tô Lị làm bộ như không nghe thấy gì, nhanh chóng đi qua trước mặt bọn họ. Những Huyết Tộc này đều là thành viên của Mật Đảng, đối với cô không hề có chút uy hiếp nào. Khi đi đến khu rừng rậm của Ma Đảng, vì tránh xảy ra những đụng độ không cần thiết, Tô Lị đã dùng hết toàn lực để xuyên qua khu rừng rậm này.
Sau khi đi xuyên
Tô Lị lắc đầu nói: “Không phải thích, mà là yêu! Lilith, tôi rất yêu ngài ấy, tất cả mọi vật trên thế gian này đều không thể bằng ngài ấy được.”
“Ta có thể tưởng tượng được điều đó. Mấy trăm năm qua, ta không được ở bên người đó, loại cảm giác đau khổ đó ta đã từng nếm qua. Ta cũng không muốn Shere phải tiếp tục chịu đựng sự cô đơn như trước kia, nếu người ở bên cạnh hắn không phải là ta, thì ta sẽ rất lo lắng.”
Lilith thở dài: “Là ta sai, là ta cố chấp muốn chuyển sự thù hận của mình đối với Eggers lên người Shere. Cả đời này, Lilith ta chỉ thua trong tay ba người; người thứ nhất là Eggers, ta thua bởi vì ta quá yêu hắn; người thứ hai là Shere, ta cũng thua vì ta quá yêu hắn, thế nhưng tình yêu này chỉ là tình thân; mà người thứ ba lại chính là Tô Lị cô, ta thua cô bởi vì thua cái tính tình cố chấp của cô không thua kém gì ta, cho dù ta nói cho cô biết, người trong lòng Shere không phải cô mà là ta, thế nhưng cô vẫn không buông tha Shere.”
“Được lắm!” Lilith mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy thì ta sẽ giao Shere cho cô.”
Lilith nhắm mắt lại, hai tay đặt trên ngực mình: “Vốn dĩ cô là người đã chết, dựa vào bồn phách của ta mà trùng sinh, thế nhưng hồn phách trong cơ thể cô cũng không hề hoàn chỉnh. Hiện tại, ta tặng toàn bộ hồn phách hoàn chỉnh của mình cho cô, cô có thể dựa vào thân phận Huyết Tộc thuần huyết sống suốt đời, không già không chết, không thương không diệt.”
“Cô muốn hy sinh bản thân mình để tôi được sống sao?”
“Không phải hy sinh, ta vẫn còn sống đây thây. Ta sống bên trong cơ thể cô, cùng cô tồn tại.”
Tô Lị nắm lấy tay Lilith: “Không có cách nào khác để hai chúng ta cùng được sống sao? Lilith, cô mạnh như vậy, nhất định là sẽ có cách khác đúng không?”
“Không. Ngay cả ta cũng sẽ có một ngày hôi phi yên diệt, tuy quá trình đó có thể phải mất ngàn năm, hoặc vạn năm. Nhưng ta cũng không tặng không hồn phách của ta cho cô, mà ta sẽ nguyền rủa cô, ta nguyền rủa cô đời đời kiếp kiếp phải mãi mãi ở bên cạnh Shere.”
Lilith mỉm cười, thân thể chậm rãi tan biến trong không khí, cho dù Tô Lị làm thế nào cũng không bắt được.
Sau khi Lilith biến mất, linh hồn liền nhập vào trong cơ thể Tô Lị. Hai mắt Tô Lị ngày càng mơ hồ, trí nhớ của Lilith cũng không ngừng tiến vào trong não cô.
“Ầm...”
Tô Lị trợn mắt, đột nhiên bật người dậy, nhìn bốn phía xung quanh, sau đó đứng dậy đi đến trước bàn trang điểm, xoay trái xoay phải ngắm nhìn bản thân mình thật kỹ trong gương, khuôn mặt của cô vẫn không thể nói là xinh đẹp, không phải là vẻ đẹp tuyệt mỹ như của Lilith, ừ... đây chính là mình, không thể sai được.
Cô đã thật sự trở lại, Lilith thật sự nhường phần hồn phách còn lại cho mình, để mình sống lại một lần nữa! Tô Lị cúi đầu, giơ tay đặt lên trái tim, nhỏ giọng nói: “Lilith, cám ơn cô!”
Sau khi Tô Lị thay xong một bộ quần áo lấy từ trong tủ, cánh cửa lại đột nhiên bị mở ra, đằng sau chính là vẻ mặt hoảng sợ của Alar. Cậu nhóc sợ hãi đến mức ngồi xổm xuống đất, lắp bắp hỏi: “Cô... cô là Tô Lị?”
Tô Lị cũng ngồi xuống trước mặt Alar: “Là tôi đây, tôi đã về rồi.”
Nghe thấy Tô Lị nói như vậy, Alar đã khóc lã chã. Cậu nhóc ôm cổ Tô Lị nói: “Rốt cuộc thì cái người hỗn đản này cũng đã trở lại!”
Tô Lị ôm Alar, vỗ nhẹ lên lưng cậu nhóc: “Tôi đã về rồi, vì vậy cậu đừng khóc nữa được không?”
Khó khăn lắm Alar mới nghe theo lời cô như vậy, gật đầu nói: “Được! Thế nhưng ta không biết anh Shere đã đi mất rồi?”
“Không sao, tôi sẽ đi tìm ngài ấy, sẽ về sớm thôi.”
Tô Lị đứng dậy, nhưng lại bị Beucke và Ryan Lane ngăn cản.
“Tiểu thư Lily, ta muốn với cô một số việc. Ian, Ess, các ngươi dẫn thiếu gia về phòng trước đi.”
“Có chuyện gì mà ta không thể nghe sao?” Alar lại bắt đầu bộc phát tính trẻ con, rất không hài lòng khi Beucke gạt bỏ mình ra một bên.
“Thật xin lỗi thiếu gia, ta có chuyện rất quan trọng muốn bàn bạc cùng tiểu thư Lily, xin mời thiếu gia về phòng trước.”
“Alar, cậu về phòng đi.”
Ngay cả Tô Lị cũng nói như vậy, Alar chỉ có thể buồn bực đi theo Ian và Ess về phòng.
“Tiểu thư Liliy, Shere đại nhân sẽ không hy vọng cô sẽ đi Ma Giới tìm ngài ấy đâu!”
“Chẳng lẽ hai người muốn trơ mắt nhìn ngài ấy chết sao?”
“Đây là mệnh lệnh của đại nhân, chúng tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của ngài ấy.”Ryan Lane vẫn luôn trầm mặc, nay lại đột nhiên đứng ra ngăn cản Tô Lị.
Tô Lị giơ tay lên, phía trên mu bàn tay phải dần dần xuất hiện một ký hiệu hình ngôi sao bảy cánh: “Vậy thì ta lấy thân phận là Huyết Tộc thuần chủng ra lệnh cho các ngươi, mau tránh ra!”
Vẻ mặt Beucke vô cùng kinh ngạc, sau đó nhanh chóng lui sang một bên và quỳ xuống. Tô Lị nhìn Ryan Lane vẫn không chịu tránh đường, nói: “Anh muốn chống lại mệnh lệnh của tôi sao?”
“Tô Lị, chiêu này của cô hoàn toàn vô dụng đối với tôi. Thứ nhất, tôi không phải Huyết Tộc; thứ hai, tôi đã nói tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của Shere đại nhân mà thôi.”
***
Quay trở về Ma Giới, bầu trời nơi đây vẫn âm u như cũ, vài cơn gió lạnh lẽo thỉnh thoảng thổi qua, làm cho cả người Tô Lị không khỏi lạnh run.
Sau khi biến thành Huyết Tộc thuần chủng, quả nhiên Tô Lị mạnh hơn trước rất nhiều. Vốn dĩ lúc trước thực lực của cô chỉ có thể ngang bằng Ryan Lane, thế nhưng vừa rồi chỉ sau hai ba chiêu, anh ta đã bị cô đánh cho hôn mê. Hiện tại trong đầu cô có tồn bộ trí nhớ của Lilith, tuy Lilith không ở Ma Giới một khoảng thời gian dài, thế nhưng nơi này cũng không có biến hóa gì lớn. Tô Lị dựa vào trí nhớ của Lilith, đi thẳng đến nơi ẩn náu của Eggers.
“Là mùi vị của Lilith đại nhân, mùi vị của Huyết Tộc thuần chủng.”
“Không phải Lilith đại nhân đã biến mất rồi sao?”
“Không phải Lilith đại nhân, không phải.”
Tô Lị nhìn xung quanh trái phải, những nơi cô đi qua, vài Huyết Tộc thấp kém đều sợ hãi chụm đầu vào nhau thảo luận.
“Lilith đại nhân chưa chết, ngài đã trở lại!”
“Lilith đại nhân đã trở lại! Đã trở lại!”
Tô Lị làm bộ như không nghe thấy gì, nhanh chóng đi qua trước mặt bọn họ. Những Huyết Tộc này đều là thành viên của Mật Đảng, đối với cô không hề có chút uy hiếp nào. Khi đi đến khu rừng rậm của Ma Đảng, vì tránh xảy ra những đụng độ không cần thiết, Tô Lị đã dùng hết toàn lực để xuyên qua khu rừng rậm này.
Sau khi đi xuyên
/72
|