Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Chương 496: Mạc Tiểu tứ và Mật Mật 07

/533


          Mạc Tiểu tứ và Mật Mật 07

 

          Thư Mật Nhi cũng không biết ai đẩy cô một cái, giẫm phải giày cao gót chân thoáng cái bị trật, thân thể không bị khống chế ngã về phía sau, trong lòng thầm nghĩ không may!

 

          Cô té ngã khiến cho tình cảnh lập tức lâm vào một mảnh trong hỗn loạn, mọi người anh đẩy tôi, tôi đẩy anh, tiếng thét chói tai liên tục, người ngã xuống vô số kể,  kinh động toàn bộ bao anh xuất động.

 

          Nhưng vẫn là không cách nào khống chế được cục diện hỗn loạn này,người hâm mộ điên cuồng quả nhiên rất đáng sợ.

 

          "Mật Mật!" Mạc Đông Lăng bị đám người trùng trùng điệp điệp ngăn cản ở bên ngoài, hận không có một đôi cánh có thể bay đi vào.

 

          Thư Mật Nhi cảm thấy mình bây giờ giống như là  búp bê vải mặc người chà đạp phá, anh đạp qua, tôi đá tới đây, thân thể hoàn toàn mất hết tự do.

 

          Còn có đàn vi-ô-lông cô yêu quý nhất, đây chính là bản số lượng có hạn trên toàn thế giới.nguồn : thichdoctruyen.com

 

          Hôm nay, lại chết thảm cùng cô.

 

          Thân thể Mạc Đông Lăng linh hoạt tiến vào đám người,  làm ông trùm truyền thông nổi tiếng trong nước, loại này tình cảnh anh đã sớm thấy nhưng không thể trách rồi, người hâm mộ một khi điên cuồng lên, đó là phi thường dọa người.

 

          Mấy phút đồng hồ sau, cục diện hỗn loạn đã được khống chế, chân nhỏ của Thư Mật Nhi xuất hiện hiện tượng gãy xương rất nhỏ, dưới sự bảo vệ của Mạc Đông Lăng được đưa tới bệnh biện gần đó.

 

          "Đau không?" Mạc Đông Lăng quan tâm hỏi.

 

          "Không đau lắm."

 

          Thư Mật Nhi cắn môi trả lời,  từ nhỏ cô đã là một cô bé độc lập tự chủ, tuy rằng thân phận tôn quý, cũng không yếu ớt.

 

          "Mỗi lần đều gặp gặp phải tình huống như vậy sao?" Mạc Đông Lăng nhỏ giọng hỏi.

 

          "Không có, lần này là  ngoại lệ."

 

          Cô cũng không nghĩ tới đêm nay người hâm mộ lại nhiệt tình như vậy, dĩ vãng đều là tặng hoa tươi, hơn nữa cũng chỉ chụp vài hình liền tản, nhưng đêm nay,  mỗi người đều giống như uống thuốc, quả thực khủng bố.

 

          "Về sau đừng đến nơi như vậy biểu diễn, quá nguy hiểm." Mạc Đông Lăng nhíu mày.

 

          "Không được ." Thư Mật  Nhi cự tuyệt.

 

          Mạc Đông Lăng liếc  cô một cái, "Lần này ngoài ý muốn coi như là nhẹ, lỡ như lần sau đụng với đồ biến thái làm sao bây giờ?"

 

          Thư Mật Nhi rất nghiêm túc nhìn anh, "Anh đây là đang quan tâm tôi sao? Trời ạ! Anh sẽ không yêu tôi đi?"

 

          "Làm sao có thể!" Mạc Đông Lăng lập tức phản bác, giống như nhỏ cọng lông trên đầu sư tử.

 

          "Ách... Vậy  anh coi như tôi đang nói đùa đi!" Thư Mật Nhi cười đến rất vui vẻ.

 

          "Chân cô không đau sao? Vẫn có tâm tư  nói giỡn!" Mạc Đông Lăng hung hăng nói.

 

          Lúc Caroline  tiến vào phát hiện hai người cười cười nói nói, bầu không khí  rất tốt, liền chế nhạo nói: "Cô dâu mới tại liếc mắt đưa tình a!"

 

          "Tôi mới không có cùng anh ta liếc mắt đưa tình." nguồn : thichdoctruyen.com

 

          "Tôi mới không có cùng cô ta liếc mắt đưa tình."

 

          Mạc Đông Lăng và Thư Mật Nhi hai người gần như trăm miệng một lời, ăn ý mười phần.

 

          "Oa! Tiến bộ quá nha! Phát triển đến  mức tâm ý tương thông một chút đã thông rồi?" Caroline  liên tục kinh hô.

 

          Trên trán Mạc Đông Lăng và Thư Mật Nhi đều đổ mồ hôi lạnh, chỉ cần có Caroline  tham dự, chuyện đơn giản đều muốn trở nên phức tạp hết.

 

          "Trong bệnh viện mùi vị là lạ, tôi đi ra ngoài hít thở không khí." Mạc Đông Lăng cảm thấy mình trên tránh đi chỗ khác tốt hơn..

 

          Đợi anh rời khỏi đây, Caroline  lập tức như tên trộm bước qua, "Bạn tốt,  thành thật khai mau, lúc nào trở nên thân mật như vậy rồi, sẽ không phải là động lòng thiệt  đi?"

 

          "Không thể nào." Thư Mật Nhi quyết đoán không thừa nhận.

 

          "Thật vậy chăng? Nhưng tớ là tận mắt nhìn thấy." Ánh mắt  Caroline nháy nha nháy, vẫn là chưa tin.

 

          "Cậu nhìn thấy cái gì?"

 

          "Tớ nhìn thấy hai người mặt mày ẩn tình, nói cười líu ríu, giống như là tình nhân trong giai đoạn  tình yêu cuồng nhiệt."

 

          "Oa! Tớ chân đau quá, cậu nhanh đi  kêu bác sĩ tới đây giúp mình." Thư Mật Nhi chỉ có thể nói sang chuyện khác, cô thật sự không biết nên trả lời vấn đề kia như thế nào.

 

          Cùng Mạc Đông Lăng ở chung đến nay, cô đã dần dần thói quen với sự có mặt của anh, thói quen cùng anh đấu võ mồm, thậm chí còn... Thói quen cùng anh ngủ chung một giường.

 

          Cô,  đã bao lâu rồi không nghĩ đến người kia?

 

          Không lẽ giống như lời Mạc Đông Lăng nói, quên một người biện pháp nhanh nhất chính là bắt đầu một đoạn  tình cảm mới sao?

 

          Nhưng giữa bọn họ, chẳng qua là quan hệ trờ chơi!

 

          Người nào yêu người kia trước, người đó là thua .

 

          *****

 

          Thư Mật Nhi vốn không muốn để cho ba mẹ biết mình bị thương, sợ bọn họ lo lắng, nhưng bọn họ vẫn biết, quả nhiên là không có tường nào gió không lọt qua được a!

 

          Sáng hôm sau, Thư Tử Nhiễm cùng chồng Colin Lewis chạy tới bệnh viện con gái đang nằm, mới đầu, bọn họ cũng là không đồng ý  con gái bảo bối đi học cái gì đàn vi-ô-lông,  nhưng chính vì con bé kiên trì, bọn họ không có biện pháp chỉ có thể đồng ý.

 

          Thư Mật Nhi tên thật là Merabelle Lewis, bởi vì  gia tộc Lewis là quý tộc bên Anh quốc, cũng có chút địa vị, cho nên ở bên ngoài cô vẫn dùng tên Thư Mật Nhi này, vì chính là không gây phiền toái cho gia đình.

 

          "Mật Mật, nếu con xảy ra chuyện gì,  ba mẹ phải làm sao bây giờ a?" Thư Tử Nhiễm nghẹn ngào nói.

 

          "Mẹ, con vẫn rất tốt mà! Chẳng qua là không cẩn thận ngã nên đau chân thôi, không có nghiêm trọng như hai người tưởng tượng đâu!" Thư Mật Nhi sợ nhất chính là mẹ khóc,  trái tim nhỏ không chịu nổi a!

 

          "Con gái  bảo bối, sau này vẫn nên đi nhà hát chính quy lớn biểu diễn đi, địa phương nhỏ như vậy quá nguy hiểm." Colin Lewis yêu thương nhìn  con gái.

 

          Ông và vợ chỉ có một cô con gái, từ nhỏ liền xem như bảo bối, hận không thể đem toàn bộ đồ tốt trên thế giới nâng đến trước mặt cô, chỉ sợ  cô không cần.

 

          "Cha, con biết cha mẹ thương con..., nhưng con cũng hy vọng dựa vào năng lực của mình chứng minh bản thân!" Thư Mật Nhi ôm cánh tay cha làm nũng.

 

          Trong lòng cầu nguyện Mạc Đông Lăng đi ra ngoài mua bữa sáng ngàn vạn không cần về ngay, bằng không cô thật sự không biết nên giải thích với cha mẹ như thế nào.

 

          Nhưng, trời không cho như ước nguyện.

 

          "Vẫn là Trung Quốc tốt! Bữa sáng phong phú  khiến người ta hoa mắt, ở đây  không có cái gì." Mạc Đông Lăng vừa nói vừa xách túi vào.

 

          Mới vừa vào cửa, đã bị trận thế trong phòng hù dọa, hơi lặng hai giây, lập tức lễ phép hô: "Chào chú, chào dì."

 

          Thư Tử Nhiễm cũng chồng Colin Lewis trợn tròn mắt nhìn, người đàn ông trẻ tuổi này là ai, sáng sớm liền xuất hiện ở phòng bệnh của con gái, chẳng lẽ?

 

          "Cha, Mẹ, anh ấy là bạn của con! Ngày đó vừa vặn có xem con biểu diễn, biết con bị thương, nên sáng sớm sẽ tới thăm con." Thư Mật Nhi cười tủm tỉm giải thích nói.

 

          Mạc Đông Lăng là người thông minh, lập tức hiểu được.

 

          Thì ra Thư Mật Nhi là một người con lai Trung Anh, trách không được có thể nói  tiếng Trung lưu loát như vậy,  cô được di truyề ưu điểm của cha mẹ, sự kết hợp hoàn mỹ của Trung Anh.

 

          "Đúng vậy! Đều tại  cháu tới quá sớm, không biết  chú và dì ở chỗ này." Mạc Đông Lăng thông minh nói tiếp, buông đồ trong tay chuẩn bị đi.

 

          Trong lòng Thư ật Nhi thở phào nhẹ nhỏm, may mắn anh ta phản ứng đủ nhanh.

 

          Cử động nhỏ này của hai ngừoi cũng không tránh được ánh mắt của Thư Tử Nhiễm, bà kiếm cớ đuổi ông xã  đi, bản thân một mình cùng con gái nói chuyện.

 

          "Nói với me, người đàn ông kia, rút cuộc là người nào?"

 

          Thư Tử Nhiễm hứng thú hỏi, trước kia bà vẫn cảm thấy đối với con gái có xấu hổ, năm đó nếu không phải  bà nhất thời ấm đầu cùng tuệ tuệ định ra cuộc hôn nhân cho bọn nhỏ với Tuệ Tuệ, cũng không làm hại con gái vi tình khổ sở như vậy.

 

          Bây giờ tâm nguyện lớn nhất của bà chính là hy vọng con gái quên Úy Học Nghiêu, tìm được hạnh phúc thuộc về mình.

 

          Khó  lắm mới thấy được một người đàn ông xa lạ xuất hiện ở phòng bệnh của con gái, bà có thể không hưng phấn sao?nguồn : thichdoctruyen.com

 

          "Mẹ, không phải con đã nói rồi sao? Chẳng qua là bạn bè bình thường á!" Thư Mật Nhi bất đắc dĩ trả lời.

 

          "Mật Mật a! Mẹ hy vọng  được thấy con hạnh phúc." Thư Tử Nhiễm lôi kéo tay của con gái cảm  khái nói, bà vẫn không dám ở con gái trước mặt nhắc tới Úy Học Nghiêu, là vì không muốn thấy  con bà thương tâm.

 

          Thật sự là một đoạn nghiệt duyên!

 

          Thư Mật Nhi mấp máy môi,  cô đương nhiên hiểu ý của mẹ, "Mẹ, con thật sự không có sao! Có ít người, nhất định là không thuộc về mình, con hiểu..."

 

          "Con gái ngoan, con nhất định sẽ gặp được người tốt hơn." .

 

          "Dạ."

 

          Hai mẹ con  trong phòng nói chuyện, Colin Lewis thì đi tìm bác sĩ hỏi thăm tình trạng của con gái.

 

          *****

 

          Trong bệnh viện hoàn cảnh rất tốt, Mạc Đông Lăng vô cùng buồn chán đi dạo trong chốc lát, chăm chú suy  nghĩ  một chút mình nên đi đâu, phòng bệnh nhất định là không thể trở lại rồi, xem ra, chỉ có thể quay về nhà trọ thôi.

 

          Ngay lúc anh xoay người rồi khỏi trong nháy mắt, Thư Nhĩ Cách, Thư Nhĩ Hoàng và Thư Cách Gia, Úy Hợp Hợp bốn người cùng đi tới, cứ vô duyên bỏ lỡ như vậy.

 

          "Tôi giống như thấy được một bóng lưng quen thuộc."

 

          Thư Nhĩ Hách bỗng nhiên dừng bước lại,  nhìn về phía sau một cái, tất cả đều là áo khoác trắng, không có bóng người anh nghĩ tới.

 

          "Anh cả, anh có bị hoa mắt không?" Thư Cách Gia kinh ngạc.

 

          "Tôi cũng nhìn thấy!" Thư Nhi Hoàng chỉ vào phía trước.

 

          "Thù ra anh nói dượng hai!" Thư Cách Gia cười nói.

 

          Colin Lewis vừa vặn cũng nhìn thấy cháu gái và cháu trai, vội vàng phất tay cùng chào hỏi với họ, nhưng Thư Nhĩ Cách vẫn cảm thấy không đúng, vừa rồi anh nhìn bóng lưng quen thuộc đó vừa thấy tuyệt đối không phải dượng, mà là...

 

          Là ai đây?nguồn : thichdoctruyen.com

 

          Anh vắt hết óc suy nghĩ, vẫn không thể nghĩ ra.

 

          Lúc này bỏ qua, cũng  khiến nhiệm vụ  tìm người của anh càng khó khăn.

 

          ------------------------------

 

 


/533

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status