Chương 10: Làm tiểu tam có cảm giác gì?
“Không cần sốt sắng, chỉ là vết thương nhỏ thôi, đã xử lí rồi, nghỉ ngơi mấy ngày là ổn thôi. A, đúng rồi, anh nói video, rốt cuộc là có chuyện gì? Có phải anh và Lăng Tuyết…”.
“Không phải. Diệp Tử, cô đừng nghĩ lung tung. Cô ở đâu? Tôi lập tức đến đón cô. Đến công ty rồi tính tiếp.”. Giang Văn Thăng lập tức cắt ngang lời cô.
Lục Diệp làm bộ tức giận, “Không đúng, Văn Sinh, có phải anh có chuyện gì giấu tôi không? Nói cho tôi biết đến cùng có chuyện gì xảy ra?”.
Năm năm trước, cô dựa vào kĩ thuật diễn xuất sắc, trong vòng một năm giành được ba giải thưởng lớn trong giới nghệ sĩ. Muốn so kĩ thuật diễn với cô? Ha ha.. Giang Văn Thăng, anh so được sao?
“Trong điện thoại nói không rõ được, trước tiên đừng hỏi. Tóm lại mặc kệ như thế nào, cô nhất định phải tin tưởng tôi. Nói cho tôi biết cô đang ở đâu, tôi lập tức đi đón cô. Một giờ sau công ty sẽ tổ chức buổi họp báo, yêu cầu cô tới phát biểu.”. Giang Văn Thăng bắt đầu kiềm chế không được, cuối cùng lòi ra đuôi cáo.
Tất cả đều nằm trong dự đoán của Lục Diệp.
Cô giống như chuyên viên giao dịch chứng khoán thao túng vận mệnh gà rừng thổ cẩu, tràn ngập khoái cảm trả thù, lại cũng cảm thấy vô hạn bi thương.
Trên đời này, cô còn có thể tin tưởng ai nữa không?
“Không cần đón, tôi lập tức tới công ty.”. Lục Diệp nói.
Giang Văn Thăng lại dặn dò lần nữa. “Vậy cô nhanh lên, càng nhanh càng tốt.”.
“Biết rồi.”. Lục Diệp cúp điện thoại cũng không lập tức tới công ty, mà làm việc cô cảm thấy có ý nghĩa hơn.
----
Công ty giải trí Thịnh Diệp, còn chưa tới mười phút cuộc họp báo se diễn ra.
“Diệp Tử sao còn chưa tới? Có phải thấy ảnh chụp trên mạng nên không chịu tới không?”. Giang Văn Thăng liên tục gọi cho Lục Diệp vài lần nhưng đều không gọi được, tức giận đem điện thoại ném lên sofa.
Lục Lăng Tuyết ở bên cạnh một đêm không ngủ, lúc này sắc mặt cực kì khó coi, mang theo vết nước mắt giàn giụa, tức giận đến hung hăng nắm chặt tay.
“Em biết ngay Lục Diệp không phải người tốt mà. Có khi chuyện video tối qua chính là do cô ta làm.”.
“Không thể nào.”. Giang Văn Thăng phủ định hoàn toàn. “Diệp Tử không phải người không có chừng mực như vậy.”.
“Anh còn bao che cho cô ta, anh nghĩ cô ta rằng cô ta tốt lắm sao? Mười sáu tuổi vào nghề, mười chín tuổi nổi tiếng, không biết đã ngủ cùng bao nhiêu đạo diễn rồi, còn làm bộ trong trắng. Cần quái gì chứ, em mới không cần cô ta tới biện minh.”.
“Nhưng cô ấy là vị hôn thê của tôi, chỉ có cô ấy đứng ra, truyền thông mới có thể tin tưởng người trong video kia không phải tôi và cô.”. Giang Văn Thăng thành thật đáng tin nói.
“Cô ta là vị hôn thê của anh, vậy em là cái gì? Anh tính chối bỏ quan hệ với em sao?”. Lục Lăng Tuyết tức giận khẽ quát, nói xong nước mắt rơi xuống.
Rõ ràng người cùng Văn Sinh yêu đương là cô có được không? Lục Diệp mới là người thứ ba. Tại sao cô phải lén lén lút lút?
Giang Văn Thăng bị cô làm cho đau đầu, xoa xoa ấn đường. “Được rồi, Lăng Tuyết, đừng khóc, khóc xong mắt sưng lên không thể gặp giưới truyền thông được.”.
Nói xong, hắn giật lấy tờ giấy ăn, giúp Lục Lăng Tuyết nhẹ nhàng lau nước mắt.
“Em không phải nói muốn trả thù Lục Diệp năm đó sao? Nhanh thôi, em sẽ làm được, đừng từ bỏ, chúng ta cùng cố gắng.”.
Rốt cuộc được Giang Văn Thăng nwuar khuyên nửa dỗ dành, Lục Lăng Tuyết ngừng khóc.
Nhưng thật ra trong lòng Giang Văn Thăng không yên, hắn cũng không biết một khi Lục Diệp nhìn thấy những thứ trên Internet, liệu còn có thể tin tưởng hắn như trước đây không, đứng ra giúp hắn và Lục Lăng Tuyết giải vây.
Trong lòng hắn chưa từng có nôn nóng bất an như vậy. Mãi đến lúc buổi họp báo bắt đầu, Lục Diệp vẫn chưa xuất hiện, đứng trước vô vàn công kích, Giang Văn Thăng cảm thấy muốn hỏng mất.
“Tổng giám đốc Giang, xin hỏi vị hôn the Diệp Tử của anh đâu?”.
“Không phải nói cuộc họp báo này là để cô ấy đứng ra làm sáng tỏ sao? Cô ấy đâu rồi? Có phải cô ấy cảm thấy không cần phải tới làm sáng tỏ hay không?”.
“Liên quan tới video tối qua, chỉ cần xem qua mọi người đều có thể nhận ra người phụ nữ kia chính là cô Lục Lăng Tuyết. Xin hỏi cô gải thích chuyện này thế nào? Sẽ không nói rằng ngoài em gái Lục Diệp, cô còn có chị em song sinh nào nữa chứ?”.
“Làm tiểu hoa đán thế hệ mới nhưng lại lên giường với em rể của mình, xin hỏi Lục tiểu thư đây là hai bên tình nguyện hay là chịu đựng quy tắc ngầm?”.
Mặc dù Giang Văn Thăng đã gọi người sớm chuẩn bị một vài phóng viên, nhưng miệng lưỡi công chúng làm sao có thể ngăn được.
Vô số vấn đề không có ý tốt ập đến trước mặt.
Mặt Lục Lăng Tuyết nghẹn đến đỏ bừng, hai tay đều run, suýt nữa nhịn không được hét lên: thật ra Lục Diệp mới là người không biết xấu hổ.
/1402
|