Chương 22.1 Thổ phỉ vào cửa
Lục Diệp sửng sốt một chút, sau đó cười lớn.
Chiến Đình Kiêu dựa gần cô như vậy, cô vẫn là áp lực lớn như núi.
Lục Diệp chịu đựng xung động muốn phun máu mũi, cười nói “Nào dám a. Tôi cảm thấy… Ai nha, khí trời hôm nay rất tốt.”
Cô chính là muốn chính mình trở lại, lấy đâu ra nhiều tại sao như vậy? Sao cô phải giải thích với Chiến Đình Kiêu nhiều như vậy?
Nhưng mà đại Boss bá đạo trước mắt cũng không định cho Lục Diệp cơ hội đổi đề tài, anh lại tiến gần thêm, bắt lấy cổ tay của Lục Diệp.
Tùy cô lui về phía sau, đến khi không thể lui được nữa, ánh mắt Chiến Đình Kiêu trở nên sâu thẳm “Em không muốn ở chung với tôi, hay là cái gì?”
“Đâu có đâu có.”
Không biết tại sao, theo âm thanh trầm thấp của Chiến Đình Kiêu, trong lòng Lục Diệp cũng không khỏi khẩn trương.
Cô nuốt nước bọt, cơ hồ cả người dính vào ghế sô pha. Cô cơ hồ đến cực hạn rồi, chỉ cần buông lỏng một chút, cả người cô sẽ ngã xuống salon.
“Không có a, chính là tôi….tôi vì tốt cho anh. Nếu anh nâng đỡ tôi, người khác nói mắt anh có vấn đề thì sao? Anh anh minh thần vũ như vậy, nếu đột nhiên nâng đỡ thôi…chặc chặc, đến lúc đó người ta sẽ nghĩ thế nào, có đúng hay không.”
Lục Diệp mới không đần như vậy.
Nếu cô thật sự được Chiến Đình Kiêu nâng đỡ, sau này không phải là kẻ địch của toàn dân?
Đến lúc đó, không chừng ảnh hậu của cô bị người ta nói thành do quy tắc ngầm mới có. Cô mới không cần đâu.
Lần này trở lại, cô nhất định phải dựa vào chính mình, hơn nữa nhất định phải hãnh diện trở lại. Để cho đám cặn bã kia xem kỹ một chút, ai dựa vào thực lực, ai dụa vào hai chân.
Ừm, chính là như vậy.
“Chiến, Chiến tiên sinh, anh có thể dời thân thể về sau một chút không?”
Chiến Đình Kiêu cũng không biết phải trả lời Lục Diệp thế nào, sau đó lùi người về sau. Anh không nhanh không chậm sửa quần áo của mình, sau đó thản nhiên nói “Em ở đây quá chật rồi.”
Sắc mặt Lục Diệp cứng đờ, có chút nghe không rõ.
“Gì?”
“Nơi này của em quá chật, tôi ở rất không thoải mái.”
Mặt Lục Diệp co rút.
Chẳng lẽ đại boss còn dự định thường trú ở đây?
Không cần a? Như vậy không tốt đâu? Như vậy, sau này cô còn có thể ra ngoài?
Lục Diệp ho nhẹ một tiếng, lúng túng nói “Vậy…vậy xin hỏi Chiến tiên sinh có gì phân phó?”
Chiến Đình Kiêu giống như sớm chờ Lục Diệp nói câu này, cô vừa hỏi xong, anh liền lập tức nói “Ở nhà anh.”
Nghe những lời này, cả người Lục Diệp không bình tĩnh được. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Ở nhà anh ta?
Có phải cô có bệnh gì?
Hai người bọn họ, rõ ràng mới biết mấy ngày. Quan hệ hai người họ thế nào a, cô chuyển đến nhà anh.
Lục Diệp xoa mồ hôi trên trán, cứng nhắc nói “Như vậy, không tốt đâu?”
“Hữu Hữu rất phụ thuộc vào em.”
Dựa. Nói như vậy, có phải mục đích của đại Boss rất thuần lương, ngược lại là cô nghĩ sai?
“Vậy, vậy nếu không anh trở về, tôi ở đây thay anh chăm sóc bánh bao nhỏ? Ách…Hữu Hữu. Hoặc là anh có thể mang nó về, mọi người quen là được rồi, a a…”
/1402
|