"Live stream ăn loại đồ buồn nôn này, liền không cần."
Lệ Quân Triệt nâng cằm, hơi chếch mắt, hững hờ nói: "Live stream đập đá trên ngực đi."
"đập... đập đá trên ngực? !" Con mắt Cảnh Hướng Kính trợn lên như chuông đồng lớn.
Anh tốt xấu cũng là nhị thiếu gia tập đoàn Kim Sư, tuy rằng anh mập, nhưng cũng không thể như thế bắt nạt anh nha.
"Sao, ngươi sợ?" Khóe môi thiếu niên đẹp trai hơi nhếch, lộ ra một nụ cười mang theo khiêu khích.
Nụ cười này thật muốn ăn đòn, nhưng mà, lại đẹp đẽ đến khiến người ta không dời nổi mắt.
Đừng nói nữ sinh như Ti Khấu Vận như vậy nhìn khựng lại, chính là ba người Hồng Hoàng Lục bị Lệ Quân Triệt 'Bắt nạt' quá ngốc, cũng ngơ ngác, nhìn tới mức quên suy nghĩ.
"Ai, ai nói tôi sợ!" Cảnh béo thoáng sửng sốt một chút, mới hoàn hồn, "Lần sau thi, tiến bộ hai trăm hạng, nếu như tôi không làm được tôi liền live stream đập đá trên ngực. Nếu như tôi làm được, cậu làm sao?"
"Cậu muốn tôi làm sao?" Thiếu niên đẹp trai nhíu mày, giọng điệu lành lạnh.
Rõ ràng chính là không cân nhắc qua loại khả năng này.
"Tôi muốn cậu mặc đồ nữ, thời gian do tôi quyết định!"
"Cậu —— "
"Sao, cậu không dám?" Cảnh béo khiêu khích, đáy mắt cất giấu đắc ý.
ánh mắt trong suốt của Lệ Quân Triệt hơi ám, xẹt qua giận tái đi: "Ai nói không dám, cá thì cá."
Liền như vậy, Cảnh béo thành công kéo Lệ Quân Triệt xuống nước.
Mà Nguyễn Manh Manh ở một bên đứng xem toàn bộ quá trình đánh cược, không nhịn được bó tay.
Cô chỉ có thể dùng một câu lời lẽ chí lý, để giải thích lần đánh cược này.
Đó chính là —— 'Tuyệt đối không nên cãi nhau với kẻ ngốc, bởi vì anh ta sẽ kéo sự thông minh của bạn đến trình độ đồng nhất với anh ta, lại dùng kinh nghiệm phong phú của anh ta đánh bại bạn!'
"Được rồi, hai người các cậu trước đó để một bên... Mộ công tử bột, cậu thì sao? Cuộc thi xếp hạng lần trước cậu bao nhiêu?"
"Mình... ?" Mộ Cảnh Hành hơi run run, không nghĩ tới đề tài vì sao nhanh chuyển tới trên người mình.
Anh thanh giọng, rất là kiêu ngạo nói: "Tiểu gia mình không nhiều không ít, vừa vặn 650 hạng. So với ba người đèn xanh đèn đỏ bọn họ, vẫn là mạnh hơn một ít."
Ha ha, là mạnh hơn một ít.
Trí Học lớp 12 tổng cộng chỉ hơn 650 người, bọn đèn xanh đèn đỏ chiếm ba hạng cuối cùng, Mộ Cảnh Hành anh cũng là chạy không thoát năm vị trí đầu đếm ngược.
"Được thôi được thôi, mặc kệ cậu có mạnh hay không, bắt đầu từ hôm nay, sau khi tan học các người cùng tôi tham gia khóa học bổ túc."
"Khóa học bổ túc?" Mọi người kinh ngạc.
Thì ra Nguyễn Manh Manh là thật sự... Bọn họ còn tưởng rằng, cô đùa giỡn.
Mộ Cảnh Hành xoa tay: "Không phải, cô chủ đáng yêu... Cậu định tìm ai dạy bổ túc cho chúng mình nha? Cậu thật sự cảm thấy, thời gian không tới một tháng, liền có thể làm cho thành tích của chúng mình tăng lên sao?"
Còn có ba tuần chính là thi rồi!
Sau khi thi, ngay sau đó là giai đoạn quyết định cuối cùng của Hội Học Sinh.
"Không định tìm ai cả, liền chính mình." Nguyễn Manh Manh không nghi ngờ ctrả lời anh, lại trở về nhìn mấy người ngồi phía sau một chút.
"ừm, còn có Việt Quân Triệt, Ti Khấu Vận, Hạ Văn Hiên. Thành tích của bọn họ đều rất tốt, cũng có thể hỗ trợ."
"Phụt, phụt ha ha ha..." Nguyễn Manh Manh vừa dứt lời, Mộ Cảnh Hành liền rất không nể mặt mũi ôm bụng cười.
"Cô chủ đáng yêu, ha ha... Cậu, cậu chắc chắn chứ? Bọn họ dạy chúng mình bổ túc mình còn có thể hiểu được, cậu dạy chúng mình học bổ túc? Ha ha ha ha... Ôi ôi, mình cười đến đau bụng..."
Mộ Cảnh Hành thật không phải cố ý phá, thực sự là quá buồn cười.
Cái đầu óc lúc thì linh lúc thì mất linh kia của Nguyễn Manh Manh, cô lại còn nói, muốn dạy bọn họ học bổ túc?
Phải biết, không có anh cả của cô hôn, cô và bọn họ đều là cùng đảng nộp giấy trắng đây!
/460
|