Trên mặt bé trai giống như mang theo quyết tâm 'Anh dũng hy sinh'.
Mà tay chú quản gia đang cắt tỉa nhánh hoa, lại đột nhiên run lên.
Một đóa hoa sơn trà nở thật vừa lúc, bị cắt đứt nhánh hoa, rơi trên mặt đất.
Nội tâm chú Triệu thổi qua một câu nói: ông nên làm sao nói cho thiếu gia nhỏ, chìa khoá phòng của đại tiểu thư... Từ lần trước sau khi bị Đại thiếu gia lấy đi, liền không còn trở lại nữa.
*
Trên lầu, trong phòng ngủ của Nguyễn Manh Manh.
Cô bị Lệ Quân Ngự vứt một cái trên giường lớn mềm mại.
"Lệ Quân Ngự... Em, em trước tiên nói cho anh biết. Ngày hôm nay nếu như anh dám đánh em, em nhất định phải kéo dài kỳ khảo sát. Anh này tính là bạn trai cái gì, trong kỳ khảo sát vẫn còn hung dữ như thế, em muốn trách cứ, em muốn trừ..."
Lời của thiếu nữ còn chưa hoàn toàn nói xong, giọng liền bị kẹt ở yết hầu.
Bởi vì, cô nhấc mắt, nhìn thấy một màn kích thích, mãnh liệt đến không dám tin tưởng.
Một khuôn mặt người đàn ông đẹp trai không có đối thủ, cao ngạo lạnh lùng cấm dục.
Lúc này đang đứng ở bên giường, dùng con ngươi đen sâu không lường được lạnh lùng nhìn kỹ cô.
ánh mắt anh không gợn sóng, khuôn mặt trầm tĩnh.
Ở trên cao nhìn xuống quăng tới một ánh mắt, nhìn qua lạnh nhạt đến cực điểm, vô tình tàn nhẫn.
Nhưng ——
Cặp tay thon dài đẹp đẽ kia, lại khoát lên, khóa thăt lưng ở bên hông.
"Xoạt xoạt —— "
Nguyễn Manh Manh nghe được, tiếng khóa thắt lưng mở ra ...
"Anh, anh muốn làm gì..."
ánh mắt Nguyễn Manh Manh run rẩy, trong nháy mắt cơ thể căng lại, lui về phía sau.
"Lệ Quân Ngự, em cho anh biết, anh đừng có làm loạn. Anh anh anh... Bây giờ anh đang trong kỳ khảo sát, anh... anh không thể lại đối với em giống như trước đây..."
Trong mắt hạnh ướt át vui tươi của thiếu nữ, lóe ánh nước dịu dàng.
Nguyễn Manh Manh cô, bây giờ tốt xấu cũng là bạn gái chính thức của Lệ Quân Ngự anh đó có biết không!
Cô không có sĩ diện sao!
Nếu như sau khi hẹn hò với Lệ Quân Ngự, còn có thể bị anh đè xuống đánh đòn...
Ừm, còn là loại cầm thắt lưng đánh đòn kia.
Bị đám tiểu đệ kia của cô biết rồi, cô còn làm sao lăn lộn, làm sao phục chúng!
Ngay lúc thiếu nữ động não, ôm gối run lẩy bẩy ——
Người đàn ông đẹp trai tự phụ, ánh mắt hơi ngừng lại.
Tay phải mở khóa dây lưng kia, bỗng nhiên hướng lên trên, tìm thấy cổ áo.
Khớp xương ngón tay rõ ràng, cởi cà vạt sẫm màu trên cổ áo sơ mi ra, rơi xuống đất.
Sau đó, bắt đầu cởi từ cúc áo thứ nhất, một đường đi xuống.
Chỉ dùng một tay, mở từng viên từng viên cúc áo sơ mi ra.
Vai rộng, cơ ngực săn chắc, tám khối cơ bụng sắp xếp chỉnh tề, còn có hai đường xiên ở cơ bụng hình chữ V sexy dần đi xuống biến mất vào trong quần...
Nguyễn Manh Manh khịt khịt mũi, cảm giác trong lỗ mũi hơi nóng.
Đang muốn đưa tay sờ một cái, bỗng nhiên hiểu ra ——
"Anh, anh cởi quần áo làm gì! Anh đây là giở trò lưu manh đó biết không! Lệ Quân Ngự, anh anh anh, anh nhanh mặc quần áo vào!"
Thiếu nữ không nói nên lời, chỉ vào nam sắc bỗng nhiên xuất hiện trước mắt.
Quả thực có loại ảo giác đầu óc nổ tung.
Cô có thể cảm thấy nhiệt độ của cơ thể mình đang tăng lên, có thể cảm thấy có một dòng nước nóng từ sau cột sống một đường đi lên trên, xông thẳng vào sau não, lại xông lên đỉnh đầu.
Nguyễn Manh Manh biết mình nên dời mắt ngay lập tức, không nhìn ——
Thế nhưng, thế nhưng cô thật sự không dời mắt nổi.
Lúc này nếu như live stream, cô hận không thể 666 cho Lệ Quân Ngự, thuận tiện tặng một đống du thuyền, máy bay, đại hỏa tiễn (trên bình luận live stream, đạo cụ dùng cho khen thưởng).
Lệ Quân Ngự đương nhiên không bỏ qua dưới sắc mặt đỏ bừng của mèo con là tầm mắt vẫn dính ở trên người mình, không có dời đi.
Tâm trạng không vui của anh, rốt cục bị mèo con lấy lòng.
Xem ra, cô đối với vóc người của anh, vẫn tính là thoả mãn.
/460
|