Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
Chương 406 - Trên Đầu Cố Huyễn, Đội Mũ Xanh Thật Lớn
/460
|
Nhưng mà, Nguyễn Manh Manh cũng không biết.
Ở trong mắt Cố Huyễn —— dáng dấp cô trừng mắt nhìn, ánh mắt nước sáng, càng như là đang biểu đạt quý mến đối với anh ta.
Cố Huyễn: "Manh Manh, em xem... Trước đây em không có như vậy. Anh trai Cố Huyễn cũng sẽ không ở trước mặt người ngoài, nói tâm sự thiếu nữ của em ra."
Cố Huyễn rất đắc ý, anh ta cho là mình tìm được biện pháp làm Nguyễn Manh Manh chịu thua.
Thì ra da mặt của Manh Manh mỏng, sợ bị anh ta nói trúng tim đen ở trước mặt người ngoài.
Cố Huyễn sâu sắc đắc ý, cho bản thân thấy rõ nhạy bén.
Cũng không biết, anh ta không tìm đường chết còn may, anh ta vừa tìm chết này, đã triệt để làm Nguyễn Manh Manh tức giận.
Thiếu nữ vốn không muốn để ý đến anh ta, mắt hạnh híp lại.
Cô ngửa đầu nhìn về phía mặt mày người đàn ông lộ ra phù phiếm, xệ mặt xuống, không chút lưu tình lớn tiếng nói: "Cố Huyễn học trưởng, mời anh làm rõ một điểm, tôi xưa nay chưa từng nói muốn anh từ hôn với Nguyễn Kiều Kiều."
"Mặt khác, sở dĩ anh và Nguyễn Kiều Kiều chia tay, không phải là bởi vì anh muốn từ hôn, mà là bởi vì..."
"Nguyễn Kiều Kiều không thích anh —— "
Nguyễn Manh Manh nhìn sắc mặt Cố Huyễn càng ngày càng trắng, không nhìn thái độ của người chung quanh bỗng nhiên trở nên kích động, xì xào bàn tán.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bình tĩnh, theo bản năng mô phỏng theo dáng vẻ của Lệ Quân Ngự, ở trên cao nhìn xuống, khí thế lẫm liệt.
"Người Nguyễn Kiều Kiều thích là Lệ nhị thiếu, bởi vì Lệ nhị thiếu càng soái càng có tiền gia thế càng tốt hơn anh! Nói trắng ra, chính là anh bị Lệ Quân Đình triệt để hạ thấp, Nguyễn Kiều Kiều không muốn anh, đá anh đi, hiểu chưa?"
Cố Huyễn: "... Anh, không phải... Anh..."
Khóe môi của Nguyễn Manh Manh uốn cong, khó nén trào phúng: "Vì vậy, sau này đừng tiếp tục nói khắp nơi, anh từ hôn với Nguyễn Kiều Kiều là bởi vì tôi. Cố Huyễn học trưởng, tôi không phải là không muốn gánh giúp anh, nhưng cái nón xanh này là Nguyễn Kiều Kiều đưa cho anh đội..."
"Dù cho anh muốn tìm người gánh dùm, cũng nên tìm cô ta, mà không phải tôi."
Nguyễn Manh Manh vừa dứt lời, trong đám người liền tuôn ra một trận cười to.
"Ha ha ha ha, đúng vậy đúng vậy... Vì sao tôi không nghĩ tới, Nguyễn Kiều Kiều đây là đội mũ xanh lớn trên đầu Cố Huyễn học trưởng nha!"
"Khó trách trong video, Cố Huyễn học trưởng muốn tìm Nguyễn Manh Manh hòa thuận. Dù cho bị đánh vào mặt, còn muốn đến trường trung học phố thông lôi kéo... Hóa ra là muốn che đậy..."
"Phí lời, người đàn ông nào đồng ý bị vợ ngoại tình? Nếu như tôi bị bạn gái, à không... Là vị hôn thê. Nếu như tôi bị vị hôn thê đội mũ xanh, không phải tôi sẽ đi nhảy song sao! Không tìm Nguyễn Manh Manh cọ rửa cái danh ô uế này cho anh ta, sau này còn sống thế nào..."
Quần chúng bắt đầu không hiểu, lúc này nghe xong một lời nói của Nguyễn Manh Manh, đã bị điểm đến rõ rõ ràng ràng.
Cố Huyễn nói mình chia tay, là vì Nguyễn Manh Manh, rõ ràng chính là đang dời đi tầm mắt.
Một là vì để cho sự chú ý của mọi người, đều tập trung ở trên người 'Người thứ ba' Nguyễn Manh Manh này.
Hai là vì để cho mọi người cảm thấy, là anh ta chủ động đá Nguyễn Kiều Kiều, mà không phải là bị Nguyễn Kiều Kiều đá.
Nhưng hết thảy học sinh Trí Học, đều biết lúc trước Nguyễn Kiều Kiều và Lệ nhị thiếu rất nồng nhiệt.
Vì vậy, lúc Nguyễn Manh Manh nói ra lời này, chỉ cần không phải thông minh không đủ, đều có thể nhìn thấu sự thật trong đó.
Lúc này, Cố Huyễn chỉ cảm thấy ánh mắt của người xem bốn phía, đã mang theo nồng đậm ánh sáng xanh lục.
Anh ta thậm chí cảm thấy, đỉnh đầu của mình giống như đã đội một cái mũ xanh mà mắt trần có thể thấy, đang sáng lên lấp loá.
Vào giờ phút này, Cố Huyễn là thật sự hối hận rồi.
Nếu như lúc trước, anh ta không có bởi vì Nguyễn Thi Thi đột nhiên qua đời, liền nghe mẹ khuyên, cho rằng Nguyễn Manh Manh không còn giá trị lợi dụng nữa, hủy hôn ước với cô.
Nếu như lúc trước, anh ta không có cùng người phụ nữ thấy nghĩa quên lợi, chần chừ Nguyễn Kiều Kiều kia, biến thành vợ chồng chưa cưới.
/460
|