Chương 487: Không trị nữa
“Không được?” Lãnh Tư Thần hai tròng mắt híp lại.
“Đương nhiên không được!” Hạ Úc Huân không chút do dự cự tuyệt nói, vậy còn phải hỏi sao?
Đối một cô gái xa lạ vừa quen biết được vài ngày đưa ra loại yêu cầu này, cho dù là vì hàoi nghi thân phận mình, cũng vẫn là quá tùy tiện đi!
Trong lòng Hạ Úc Huân không hiểu sao có chút khó chịu.
Sau khi bị cự tuyệt, Lãnh Tư Thần lập tức trở mặt, nói: “Được thôi, tôi ngày mai liền xuất viện!”
“Cái gì?” Hạ Úc Huân vẻ mặt ngạc nhiên mà hơi nhổm người dậy, hạ giọng nói: “Đang êm đẹp vì sao muốn xuất viện?”
“Không trị nữa, tay chân phế đi, cô liền phụ trách cả đời.” Lãnh Tư Thần trở mình, đưa lưng về phía cô, oán khí xung quanh đều sắp hóa thành thực thể rồi.
“……” Hạ Úc Huân đã hoàn toàn bị người này giày vò hết chỗ nói rồi.
5 năm không gặp, thằng nhãi này cái gì đều có, cố tình có một thứ không có, đó chính là mặt…… anh!!!
Hôn đúng không?
Hôn hôn hôn! Không phải hôn một cái thôi sao!
Anh muốn thử? Vậy cô phải cho anh ta thử đủ! Ai sợ ai chứ!
Lãnh Tư Thần không nói một lời mà nằm ở kia hờn dỗi, trong đầu nhớ lại những hình ảnh hạnh phúc đã từng cùng cô ở bên nhau, lại đối lập với cô hiện giờ lạnh nhạt với mình, cõi lòng tan nát như nhân sủi cảo.
Đang khó chịu, hoàn toàn không chú ý tới phía sau Hạ Úc Huân không biết khi nào đã một tiếng trống làm tinh thần hăng hái xuống giường đi tới bên cạnh anh, thẳng đến……
Thẳng đến khi trên môi đột nhiên phủ lên một xúc cảm vô cùng mềm mại……
Anh không thể tin nổi mà mở to mắt, nhờ ánh trăng ngoài cửa sổ thấy rõ khuôn mặt đang đến rất gần mình……
Cô gái hơi nhắm mắt lại, lông mi rũ xuống, ngẫu nhiên run rẩy, quét qua da anh……
Đại não anh hoàn toàn trống rỗng, bất luận là đau đớn hay hồi ức tất cả đều vứt qua một bên, toàn bộ cảm quan đều đuổi theo cô……
Ngón tay thon dài vô thức mà nắm chặt khăn trải giường màu trắng dưới thân, khớp xương ngón tay hơi trắng bệch, thân thể cứng đờ tới cực hạn, tim trong lồng ngực đập như nổi trống……
Chỉ hạn chế bên ngoài không cách nào thỏa mãn anh, anh khẽ mở môi mỏng, ý đồ muốn phản thủ vi công, lại bị cô linh hoạt mà né tránh.
Cô gái đáng chết!
Kỹ thuật hôn khi nào thì tốt như vậy!
Hay là mấy năm nay sau khi rời đỉ cô có người đàn ông khác?
Cái nhận thức này quả thực làm anh sắp điên rồi!
Lãnh Tư Thần rốt cuộc không thể chịu đựng được, tay nắm khăn trải giường bỗng nhiên giữ chặt eo cô, vừa định phản công, Hạ Úc Huân lại lập tức rút về, thần sắc bình tĩnh, nghiêm trang hỏi: “Sao, lãnh tiên sinh? Hiện tại, ổn chứ? Còn đau không?”
Hạ Úc Huân chỉ là mặt ngoài bình tĩnh, lại ở trong tối tự thấy may mắn vì rút lui đúng lúc, nếu không anh nhất định sẽ từ nàng nhanh chóng tim đập trung phát hiện sơ hở.
Nụ hôn này thật là dùng toàn bộ kỹ năng học được từ Lãnh Tư Thần lúc đó, lại tiếp tục nữa cô liền sẽ lộ tẩy.
“A, kỹ thuật hôn của Hạ tiểu thư thật ra so với người tôi muốn tìm khá hơn nhiều……” Lãnh Tư Thần cắn răng nói ra những lời này.
Hạ Úc Huân ổn định cảm xúc, không nhanh không chậm mà mở miệng nói: “Tôi dù sao cũng đã là một người mẹ, lại không phải thiếu nữ thuần khiết gì. Kỳ thật Lãnh tiên sinh mặc kệ là đối với cô gái nào đưa ra yêu cầu này, sợ đều là không ai cự tuyệt, tôi tất nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.
Nhưng, cho dù là vì con trai, tôi cũng không muốn cùng Lãnh tổng chơi cái trò gọi là một ngàn vạn tình nhân, cho nên, chúng ta vẫn nên duy trì khoảng cách sẽ tốt hơn.
Bất quá, bộ dáng anh không tồi, hôn một chút tôi cũng không thiệt thòi, anh không uống thuốc giảm đau ngược lại có thể giảm bớt tiền thuốc cho tôi.”
Chỉ cần là các cô gái bình thường đều không cách nào cự tuyệt người đàn ông như Lãnh Tư Thần, mấy ngày này biểu hiện của cô quá khiến người khác chú ý, Hạ Úc Huân cố tình nhân cơ hội nói ra những lời như vậy, nhằm loại trừ sự hoài nghi của anh.
Cùng Lãnh Tư Thần vật lộn mấy ngày nay, quả thực sắp hao hết chỉ số thông minh suốt đời cô rồi! Cũng không biết chính mình còn có thể chống đỡ được mấy ngày……
Mỗi một chữ của Hạ Úc Huân khiến sắc mặt Lãnh Tư Thần liền lạnh hơn một phần, đến cuối cùng, khuôn mặt phong thần tuấn lãng kia hoàn toàn đông lại thành băng, con ngươi càng là gió lạnh gào thét thiếu chút nữa thành gió lốc thổi bay……
Hạ Úc Huân nói xong cũng không liếc mắt nhìn anh lấy một cái, đang chuẩn bị vỗ mông xoay người đi ngủ, không ngờ cổ tay bị giữ chặt, tiếp theo trời đất quay cuồng, thân thể đột nhiên không kịp phòng ngừa mà bị đè lên giường bên cạnh.
/1572
|