Tần Lạc ngây người, sắc mặt kinh ngạc và khó tin.
Hắn là một thầy thuốc, hơn nữa bản thân hắn đã từng đọc khá nhiều bộ sách tâm lý. Hắn có thể tự nhận là một người rất biết cách khống chế tâm lý của người khác. Hơn nữa hắn còn từ chỗ Hạ Dương kiếm được một quyển sách chỉ phát hành trong hệ thống quân cảnh "Thẩm vấn tâm lý học" khiến cho hắn càng hiểu rõ phương pháp khiến một người mở miệng.
Hắn đã tiến hành công việc căn cứ theo trình tự này. Trước tiên đe dọa khiến cô ả cảm thấy bị bức bách, tiếp theo là màn tra tấn khiến tinh thần cô ta căng thẳng. Vào thời khắc tâm trạng bị bao vây trong tình trạng nguy hiểm, đánh tan lòng tự tôn, kiêu ngạo của cô ta, khiến cô ta cảm thấy bản thân mình không phải là đối thủ của người thẩm vấn, làm yếu đi ý chí kháng cự trong đầu.
Hắn vẫn làm rất tốt, chuyện tiến hành cũng rất thuận lợi.
Thế nhưng bi kịch chính là thuận lợi quá mức. Ngay khi con rắn còn chưa leo tới miệng cô ta. Cô ta đã giơ tay chộp con rắn, bỏ vào trong miệng.
Không chỉ Tần Lạc mà ngay cả Hồng Phu cũng bị người phụ nữ khiến cực kỳ chấn động.
Cô là người thi cổ, cũng chính là người nuôi rắn nhưng chính bản thân cô cũng không thể thích ứng với suy nghĩ "nuốt" một con rắn vào trong mồm, huống chi là người khác.
Sắc mặt Jesus rất đáng phải suy nghĩ. Ban đầu gã kinh ngạc nhưng rồi nhếch mép cười.
Một trong bát đại chiến tướng của Hoàng Đế cũng phải có sự khác biệt với người khác.
Người đàn ông kia đã tăng thêm vinh dự cho bọn họ, cho bọn họ thêm dũng khí đối mặt với kẻ khác.
Kể cả nuốt rắn, kể cả cái chết …..
Phản ứng của Ly bình tĩnh nhất, hai hàng mi chớp chớp như tỏ vẻ bất mãn với với hành động của Ngọc Nữ rồi nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường giống như Ngọc Nữ chỉ nuốt một con rắn giả hay loại chuyện này với nàng tập mãi cũng thành quen.
Quả thật Ly không thấy bất ngờ. Dưới áp lục sinh tồn, tiềm lực con người có thể phát huy tới mức cao nhất, đừng nói là nuốt một con rắn, cho dù ăn một con mãng xà cũng không sao. Đương nhiên khi đó bạn không sợ chết.
Mặc dù Ngọc Nữ tỏ vẻ "rất thoải mái" khi nuốt con rắn nhưng khi nuốt xong cô ta không còn thoải mái như trước.
Con rắn nhỏ kia khá bướng bỉnh. Khi vào trong miệng cô ta nó còn điên cuồng giãy dụa, ngoe nguẩy cái đuôi nhỏ của nó.
Cho tới tận khi nó chui vào trong miệng Ngọc Nữ, đôi môi đã khép chặt, đầu đuôi nhỏ của nó vẫn còn ngoe nguẩy ở bên ngoài.
Thình cảnh đó khiến Tần Lạc chỉ muốn nôn oẹ, đương nhiên người ăn càng muốn nôn oẹ.
/1521
|