Bản thân là người có địa vị, cho dù sắc mặt người đó có khiêm tốn tới nhường nào thì trong xương tủy người đó, tính kiêu ngạo vẫn cực kỳ mạnh.
Bọn họ vui vẻ nói chuyện với bạn, xưng là anh em đó là bọn họ có phong độ, có khí phách. Khi bọn họ làm hại bạn, chà đạp bạn, mắng bạn, đánh bạn, đó chính là phản ứng bình thường.
Chu Lý chính là một người như vậy. Gia cảnh hoàn hảo, sự nghiệp, tình trường thuận buồm xuôi gió khiến gã bản tính trời sinh kiêu căng ngạo mạn. Thế nhưng gã lại tự xưng là "Tình thánh Yến Kinh", phụ nữ đối với gã như hơi thở mang làn gió xuân mát mẻ. Tượng tự như vậy vì để phụ nữ có ấn tượng tốt với mình. Chu Lý cố gắng duy trì một phong thái công tử hào hoa phong nhã.
Đương nhiên đó là do bạn không chạm vào giới hạn cuối cùng của gã.
Những người như gã có bản tính tự tôn, thể diện cực mạnh. Nếu như bạn khiến gã không thể xuống đài được, gã nhất định cũng sẽ trở mặt ngay lập tức.
Ví dụ như lúc này. Chu Lý gã "ăn nói khép nép" muốn mời Mễ Tử An và những người bạn của nàng đi ăn cơm, thậm chí mời cả gã "mặt trắng" đã khiến tay của gã biến hình hơn nữa còn chủ động nói sau khi ăn cơm xong sẽ không xen vào việc tụ họp của bọn họ. Đây chính là giới hạn cuối cùng Chu Lý cảm thấy mình có thể chịu được, thấp tới đường ngang ranh giới rồi nhưng Mễ Tử An lại im lặng không nói, không trả lời.
Đây là cái gì nào? Thẳng thừng làm gã mất mặt
Mới rồi gã còn bị Tần Lạc lén lút "bóp tay", bị một cái tát đầy ám muội nhưng gã vẫn nhẫn nhịn. Hành vi của Mễ Tử An ngược lại chính là một cái tát thẳng thừng giữa bàn dân thiên hạ vào mặt Chu Lý gã. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1521
|