Chu Lý là một lãng tử cũng là một kẻ ngạo mạn.
Gã thích cuộc sống an nhàn tự tại, thích những điều gọn gàng, trật tự, thích tất cả những thứ tốt đẹp vây xung quanh mình. Gã chán ghét những chuyện bi thương, chán ghét xin lỗi, càng chán ghét sự hấp tấp và dao động. Chuyện này làm tâm trạng gã bị quấy nhiễu, tâm trạng gã bị ảnh hưởng.
Khi nhìn dáng vẻ sốt ruột lo lắng, sợ hãi của Tiêu Kim Lôi, Chu Lý cực kỳ tức giận, gã quát to: "Gấp cái gì? Trời không sụp đâu mà sợ."
Tiêu Kim Lôi chỉ giả vờ căng thẳng. Trong lòng ông ta chỉ có ba phần nôn nóng nhưng ông ta thể hiện thành bảy phần. Ông ta làm điều này chỉ vì muốn tạo ấn tượng tốt trước mặt chủ nhân của mình.
Chủ nhân phong thái như mây trôi nước chảy, đó là vì người ta có suy nghĩ đại cục, có chống lưng thâm hậu, không coi trọng chuyện đó. Nếu như bản thân mình không nôn nóng chính là không coi trọng chuyện của chủ nhân. Nếu như chủ nhân thư thái nghĩ lại sẽ coi mình vẫn chưa đạt tới mức độ thân tín.
"Đại thiếu gia, không phải tôi cố ý ra vẻ gấp gáp mà việc này thật sự cấp bách." Lúc này Tiêu Kim Lôi đã khống chế tâm trạng, nói: "Thằng nhãi đó quả thực âm hiểm, dám lén quay băng chúng ta. Thật ra thì tôi không có chuyện gì, nhưng chuyện này ảnh hưởng tới đại thiếu gia, có thể gây ra hậu quả rất lớn. Hơn nữa bên ngoài bệnh viện có rất nhiều phóng viên truyền thông. Nếu như chúng ta không nhanh chóng tìm ra đối sách, hắn có thể bắt tay với đám phóng viên đó, giao băng ghi hình, đâm chúng ta một dao…"
"Thiếu gia ta muốn xem đám truyền thông nào giám đăng tin này." Chu Lý cười nhạt nói.
"…" Mặc dù Tiêu Kim Lôi cảm thấy sự tự tin của Chu Lý rất hoang đường nhưng ông ta không dám xen vào giữa cơn giận dữ của gã.
Đám phóng viên kia đều như quỷ thành tinh, có thể bọn họ không dám đăng tin trên mặt báo của chính mình nhưng bọn họ sẽ lén phát nó trên truyenfull.vn. Trưóc tiên đăng trên một diễn đàn nhỏ trong nước sau đó thông tin lan truyền. Không phải danh tiếng của tứ đại danh ca đều bị hủy theo cách đó sao?
Chuyện trở thành lớn, không che giấu được nữa, đương nhiên khi đó giới truyền thông có thể đang lên báo.
Không còn cách nào khác. Toàn bộ thế giới đều đã biết tin, tại sao hết lần này tới lần khác ngăn cản chúng tôi đưa tin? Không phải có quỷ hay sao?
Chu Lý nói câu đó chỉ để cho có, ngay bản thân gã cũng không tin rằng toàn bộ người trên thế giới này sợ uy tín
Chu Lý trầm ngâm một lát rồi hỏi Tiêu Kim Lôi: "Ông đã xem đoạn băng video của chúng chưa?"
Tiêu Kim Lôi sửng sốt nói: "Không."
Thằng nhãi đó xông tới tát ông ta, ông ta bị đánh tới mức ngớ ngẩn sau đó lại bị lời nói của hắn áp chế. Ông ta nào có tâm trạng mà đòi xem băng ghi hình để kiểm chứng? Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1521
|