- Đây là chữ của Hoàng Đế a?
Tần Lạc lên tiếng hỏi.
Hắc y bảo tiêu bên cạnh lập tức đem lời Tần Lạc phiên dịch ra tiếng Anh, Quỷ Ảnh nghe xong thì gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Rất xấu.
Tần Lạc nói.
Hắc y bão tiêu ngẩn người nhìn Tần Lạc, hắn chần chừ một chút rồi quyết định không có phiên dịch những lời này.
- Tôi muốn hỏi ông một vấn đề.
Tần Lạc đi xuống bậc cầu thang, đi đến bên cạnh Phó Phong Tuyết thì dừng lại mà nói:
- Trước khi các ông đến Hoa Hạ giết tôi thì hình như giữa chúng ta cũng không có thù hận gì, tại sao các ông phải làm như vậy?
- Bởi vì lợi ích.
Quỷ Ảnh thẳng thắn nói.
- Ý nói là các ông bị mua chuộc đúng hay không?
Tần Lạc hỏi.
- Không phải là mua chuộc mà là trao đổi.
Quỷ Ảnh nói.
- Không ai có thể mua được Hoàng Đế.
- Được rồi. Trao đổi thì trao đổi.
Tần Lạc mất kiên nhẫn nói, hắn cũng không muốn chấp nhặt mấy gã này.
- Bây giờ chúng ta cũng làm một cuộc trao đổi được hay không?
- Trao đổi cái gì?
- Tôi muốn Hoàng Đế giết toàn bộ những người thuê ông ta đi giết tôi, tôi sẽ cho hắn lợi ích lớn hơn.
- A!
Quỷ Ảnh kinh ngạc nhìn Tần Lạc. Thằng nhãi này điên rồi hay sao? Dám nghĩ đến việc mua Hoàng Đế, không, dám nghĩ đến việc hợp tác cùng với Hoàng Đế a? Chẳng lẽ hắn không biết việc hắn giết mấy tên chiến tướng của Hoàng Đế đã khiến cho thanh danh của Hoàng Đế bị ảnh hưởng lớn sao?
- Như thế nào? Không đồng ý a?
Tần Lạc vừa cười vửa nói:
- Tôi với Hoàng Đế ngày xưa không thù, gần đâ cũng không có oán, tất cả mọi người đều vì lợi ích mà thôi. Tôi có thể cho Hoàng Đế lợi ích lớn hơn thì chẳng lẽ ông ta không quan tâm a? Vả lại đối với ông ta mà nói, giết ai mà chẳng là giết?
- Tôi không có quyền đáp ứng yêu cầu của cậu.
Quỷ Ảnh nói.
- Bất quá tôi sẽ đem thiện ý này chuyển tới Hoàng Đế.
- Cám ơn.
Tần Lạc cảm kích nói:
/1521
|