"Nếu cậu không đáp ứng thì tớ sẽ bảo Tần Lạc tự mình đi mời?" Lệ Khuynh Thành cười hì hì nói.
"Được rồi". Trần Tư Tuyền khoát tay nói: "Tớ cũng không có cái sĩ diện hảo như vậy. Đây cũng là thăng chức và tăng tiền lương cho ta, sao lại không đáp ứng chứ? Tại sao phải đợi đến lúc hắn đến mời? Mỹ nam kế sao? Tỷ tỷ ta đây đâu phải chưa thấy nam nhân đẹp trai chứ? Người mẫu có thiếu cái gì chứ, nam nhân đẹp trai thì tùy tiện chọn ra một người cũng đẹp trai hơn Tần Lạc gấp 10 lần ấy chứ".
Lệ Khuynh Thành liếc mắt nhìn Trần Tư Tuyền nói : "Nếu cậu đã nghĩ như vậy thì sao nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không tìm lấy một nam nhân đẹp trai của mình?"
Trần Tư Tuyền rõ ràng bị vấn đề này cho nghẹn ở, tức giận trừng mắt nhìn Lệ Khuynh Thành nói : "Khi đó ta còn bận rộn sự nghiệp, làm sao có thời giờ đi lo chuyện nam nhân ? Nói đi nói lại, cái nghề nghiệp này của chúng ta nếu để nam nhân dễ dàng sở hữu thì lại không đáng giá nữa, cậu cũng vậy nhiều năm như vậy sao không đi tìm nam nhân, chẳng lẽ là đang đợi Tần Lạc?"
"Ta đợi được rồi". Lệ Khuynh Thành cười đắc ý nói sau đó duỗi lưng một cái, một lần ưỡn bộ ngực sữa căng tròn của mình lên mà nói tiếp: "Không nói nữa. Tắm rửa rồi ngủ đi. Mệt đến chết rồi".
"Tớ ngủ trước đây". Trần Tư Tuyền cũng ngáp một cái nói. Lúc này đã hai giờ sáng rồi, cho dù các cô có thói quen làm việc muộn cũng có chút không chịu nổi.
Lạch cạch.
Cửa ra vào chợt có tiếng gõ cửa. Lệ Khuynh Thành vốn đang muốn đi vào toilet bước chân thoáng dừng lại, cô đi đến chỗ cửa sổ nhìn xuống cái xe tải phía dưới, thấy chiếc xe tải vẫn còn ở chỗ cũ, tình hình không có gì đáng khả nghi thì mới lên tiếng hỏi: "Ai đó?"
Bên trong Thẩm mỹ viện không chỉ có một mình cô mà còn có một số chuyên gia làm đẹp, người làm bếp nên cô tưởng có ai trong đó tìm mình.
/1521
|