Bác sĩ thiên tài

Chương 1378: Tạo thế

/1521


Uống trà sớm vốn là phong tục của người phương nam, nhưng dung hợp theo văn hóa nam bắc, người phương bắc cũng dưỡng thành thói quen uống trà ăn điểm tâm.

Khách sạn Vương phủ, Yến Kinh cũng nổi tiếng là khách sạn làm ra điểm tâm chính tông.

Trước kia, vào giờ ăn sáng mỗi ngày, trước cửa người xe tấp nập, hết sức náo nhiệt. Với giá cả tiêu phí đắt đỏ trong khách sạn, bảo ngày vào cân vàng để hình dung cũng không quá đáng.

Hôm nay, khách sạn Vương phủ không ngờ không buôn bán.

Cửa lớn canh gác nghiêm ngặt, từng hàng vệ sĩ áo đen đứng ở hai bên, không bỏ qua bất kỳ góc chết nào, xem ra có nhân vật quan trọng gì đó sẽ tới đây.

Tổng giám đốc khách sạn Vương phủ là Lưu Hoa, coi như là nhân vật nổi tiếng ở Yến Kinh. Nhưng mà, hôm nay hắn đứng ở sau lưng một người đàn ông mặt chữ quốc giống như một người hầu.

Mặt chữ quốc họ Nghiêm, là lão nhị Nghiêm gia. Ở trong mấy nhóm nhỏ thì có chút danh tiếng, nhưng ở trong giới có danh tiếng thì lại không ai biết.

Vẻ mặt của hắn cũng rất ngưng trọng, đứng ở dưới bậc thang kiên nhẫn chờ đợi.

Đúng lúc này, một đoàn xe màu đen từ từ tới.

"Ông chủ. Tới rồi". Lưu Hoa nhỏ giọng nói ở bên cạnh Nghiêm Tùng.

"Ừ". Nghiêm Tùng khẽ gật đầu, bước ra nghênh đón.

Lưu Hoa vội đuổi theo, lúc chiếc xe ở giữa vừa dừng lại, liền vội vàng giúp mở cửa xe.

Nhưng khi hắn thấy Nghiêm Tùng làm động tác giống hắn, hắn lập tức lui về phía sau môt bước... Nói giỡn sao, tranh vỗ mông ngựa với ông chủ mình, tí nữa còn không bị hắn giết chết mình sao?

Nghiêm Tùng khom người xuống, đi tới trước mặt xe Benz ở giữa phụ mở cửa xe, trên khuôn mặt chữ quốc gọn gàng làm cho người ta cảm thấy vô cùng nghiêm túc không ngờ lại đầy vẻ cười.

" Tần lão, bác đại giá quang lâm, khiến khách sạn thật vinh dự". Nghiêm Tùng cười ha hả nói.

Lúc nói chuyện, lấy tay che ở biên trên cửa xe, tránh người trong xe lúc đi ra ngoài đụng vào đầu.

Sau đó, một lão nhân gầy mặc trang phục thời Đường màu trắng tinh thần vô cùng phấn chấn liền từ trong xe chui ra.

Lão vỗ vỗ vai Nghiêm Tùng, nói: "Lần trước lúc thấy tiểu Nghiêm, có lẽ đã nhiều năm trước nhỉ? Lúc đó cháu mới từ nước ngoài trở về, còn giữ tóc dài ấy chứ... bây giờ tóc ngắn thoạt nhìn có tinh thần hơn nhiều".

"Cảm ơn Tần lão. Bác già là khách quý, cháu bảo phòng bếp làm mấy món đặc sắc của phương nam. Bác ăn xong rồi cho ý kiến, khách sạn bọn cháu cũng dễ cải tiến". Nghiêm Tùng cười ha hả nói.

"Cho ý kiến thì bác không dám. Các cháu là nhân sĩ chuyên nghiệp. Miệng của bác không chê được". Tần lão gia nói. Lão ngẩng đầu nhìn cửa chính khách sạn Vương phủ, nói: "Chỉ là đi ra ngoài ăn cơm, các cháu làm to như vậy làm gì? Các bác có thể ăn cơm ở đây, người khác liền không thể tới hả?"

Tần Túng Hoành đi sát sau lưng vội tiến lên nói: "Ông, đây là chút tâm ý của anh Nghiêm. Anh ấy biết ông thích yên tĩnh, không thích bị người khác quấy rầy... nếu anh Nghiêm đã sắp xếp hết rồi, ông cứ nhận phần tâm ý này của anh ấy đi".


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status