Vốn theo như Mã Duyệt nghĩ cô muốn trở thành một thư ký bình thường ở phòng thư ký tầng mười chín building Hoàn Cầu. Vị trí này công việc bận rộn nhưng quyền hạn không nhiều, ít tiếp xúc với những tài liệu quan trọng. Đối với một người có tội mà nói, đây chính là một phương thức chuộc tội.
Mã Duyệt hoàn toàn không nghĩ một lần nữa sẽ được quay lại vị trí cũ bởi vì điều này quá mơ tưởng. Với tính cách của Văn Nhân Mục Nguyệt, người làm trợ lý cho nàng gần như hình với bóng của nàng, nắm quyền quyết định quan trọng, cùng khối lượng thông tin bí mật khổng lồ. Một vị trí như vậy nào tới lượt một người đang mang tội?
Nên biết rằng Mã Duyệt cỏ đã từng phản bội Văn Nhân Mục Nguyệt. hơn nữa còn cẩm chủy thủ đâm vào lưng nàng.
Từ thời khắc bắt đầu đó, cô đã bị đẩy khỏi bilding Hoàn Cầu, trở thành người mà gia tộc Văn Nhân không tin tưởng nhất.
Bọn họ, những thiếu gia, tiểu thư, tính mạng rất quý giá, đặc biệt Văn Nhân Mục Nguyệt hiện nay. Nàng chính là trung tâm, là linh hồn của gia tộc Văn Nhân. Có thể nói nếu như có chuyện gì không hay xảy ra với nàng, lập tức gia tộc Văn Nhân rơi vào tình trạng nguy hiểm.
Một người như vậy, một người không được tin tưởng như cô sao có thể lúc nào cùng tới gần được?
Thế nhưng Văn Nhân Mục Nguyệt vẫn hoàn toàn tin tưởng cô như cũ. Ngay sau khi biết cô muốn ở lại, nàng lập tức thăng chức cho Quả Tử, trợ lý hiện nay, sau đó bên cạnh nàng xuất hiện một vị trí trống.
Đó là một cảm giác được tin tưởng.
Đó là cảm giác được trọng dụng.
Cô ấy vẫn không từ bỏ cô, hoàn toàn không.
Văn Nhân Mục Nguyệt làm như không nhìn thấy đôi mắt long lanh nước của Mã Duyệt, nàng chỉ nói: "Có người muốn gặp cô".
"Ai?" Mã Duyệt hỏi.
"Ở vườn sau" Văn Nhân Mục Nguyệt trả lời kiểu ông nói gà bà nói vịt.
"Khi nào?"
"Bây giờ?"
Mã Duyệt gật đầu, cô đi về phía vườn sau.
Cho dù là ai cô cũng tuyệt đối không từ chối vì đó là do tiểu thư sắp xếp.
----------------
Đình hóng mát, nhà thủy tạ. Gió thổi, trúc xanh lay động.
Từng lá trúc bong ra, bay theo chiều gió, cực kỳ ung dung tự tại.
Vị trí gần cửa sổ trong lầu trúc, hai người, một nam một nữ đang ngồi.
Người phụ nữ mặc bộ đồ công sở màu đen, áo trong màu trắng. Người đàn ông cùng mặc một bộ véc màu đen, một chiếc sơ mi màu trắng, cổ áo mỡ rộng, trong cực kỳ thoải mái, phóng khoáng.
Khi người đàn ông nghiêm mặt, gương mặt đoan chính nhưng khi anh ta bắt đầu nói để lộ hàm răng to và vàng khè.
"Anh hơi căng thẳng. Có thể hút thuốc không?" Người đàn ông cầm bật lửa và bao thuốc, sắc mặt đầy vẻ mong chờ.
"Không được" Mã Duyệt thản nhiên nói.
Bất đắc dĩ người đàn ông đành phải bỏ bật lửa và thuốc lá sang một bên, và hỏi: "Cô ta thả em ra?"
"Bây giờ em là trợ lý của cô ấy''Mã Duyệt trả lời.
"Ồ" Người đàn ông cười khinh miệt. "Cô ta rất biết cách lung lạc lòng người".
"Em đã nói rồi, em là trợ lý của cô ấy" Mã Duyệt liếc nhìn người đàn ông. "Nếu như anh tiếp tục nói xấu cô ấy, cuộc gặp mặt hôm nay dừng ở đây"
"Đừng mà" Người đàn ông khẩn cầu. "Em chỉ là một trợ lý của cô ta mà thôi nhưng em chính là em gái của anh".
"Vậy thì sao?" Mã Duyệt hừ một tiếng và hỏi.
"Được rồi, được rồi. Không nói cô ta nữa" Người đàn ông từ bỏ ý định "tranh thủ tình cảm" của mình. "Em không đi cùng với anh sao?"
"Anh nói lăng nhăng nhiều quá" Mã Duyệt nói. Lúc nãy cô đã nói rõ với anh ta mình là trợ lý của Văn Nhân Mục Nguyệt mà anh ta vẫn ăn nói huyên thuyên. Vào thời đại này, tìm một người ít nói quả thật không dễ dàng.
"Anh phải đi" Người đàn ông nói, "Mặc dù cô ta đã đồng ý bảo vệ anh nhưng anh vẫn không thể tìm được chổ dựa ở Yến Kinh ... họ Bạch kia đã vạch trần chuyện anh phản bội Tần Tung Hoành. Bây giờ toàn bộ người Yến Kinh đều biết anh là nội quỷ của Tần gia. Sao người Tần gia lại không biết? Nếu như bọn họ đặt giá mua cái đầu anh một triệu USD, sẽ không một ai ngạc nhiên".
"Anh không đáng giá nhiêu đó tiền" Mã Duyệt nói. Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|