Tần Lạc hoàn toàn không cảm thấy lời nói của mình có gì không ổn. Hôm nay hắn đã chữa trị cho Long Vương, chuẩn trị cho Phó Phong Tuyết. Bây giờ phải chữa trị cho Ly và Quân Sư. Mặc dù Tần Lạc cho rằng thân thể mình làm bằng sắt thì vào giây phút này hắn có phần mệt mỏi.
Chính vì vậy để hai người bọn họ cùng cởi quần áo nằm bên nhau, hắn cùng ra tay một lúc tức là tiết kiệm thời gian cũng như tiết kiệm sức lực. Lưỡng toàn tề mỹ.
Thế nhưng khi câu đó lọt vào tai Quân Sư và Ly thì lại biến thành một cảnh tượng khác.
Cùng nhau cởi quần áo? Nằm thành một hàng?
"Anh ấy muốn làm gì?"
Mặc dù cả hai đều là những nữ quân nhân dám làm dám nói, vào giây phút này cũng không khỏi ngây người.
Tần Lạc bắt đầu trừ độc dao giải phẫu, hắn quay người, nhìn thấy hai người vẫn quần áo chỉnh tề đứng vên tại chỗ, không khỏi lên tiếng thúc dục: "Sao vậy? Cỡi đi". Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1521
|