Nghe Tần Lạc trả lời. Quân Sư nhếch miệng nở nụ cười. Cô nhìn chằm chằm vào Tần Lạc nói : "Lúc anh quen cô ấy, cô ấy còn là một nữ hài nhi. Hiện tại, đã là một nữ nhân rồi".
Tần Lạc cười khổ nói: "Đến cùng cô muốn nói cái gì?"
Quân Sư rất khinh thường lườm Tần Lạc nói : "Với chỉ số thông minh của anh, chẳng lẽ đúng là không hiểu tôi có ý tứ gì sao?"
"…" Tần Lạc không phản bác được.
Quân Sư xem thường nói: "Chẳng lẽ tôi làm là như vậy ép buộc?"
"Không có". Tần Lạc lắc đầu nói: "Chỉ cần là nam nhân bình thường, thấy chuyện như vậy thì trong lòng đều mừng thầm. Hơn nữa. tôi mới vừa nói qua tôi đúng là rất thích Ly, cô ấy thật sự rất đáng yêu. Tôi cũng rất quan tâm tới cô ấy thế nhưng mà cô cần phải biết, cái gì tôi cùng không cho được cô ấy".
"Lệ Khuynh Thành này?" Quân Sư hỏi lại: "Anh có thể cho cô ấy cái gì?"
"Tình huống của cô ấy không giống Ly", Tần Lạc còn muốn giải thích một hai câu.
"Có cái gì không giống chứ? Người ta đều là nữ nhân cả", Quân Sư nhìn Tần Lạc khe khẽ thở dài nói: "Nếu như nói về danh phận kia thì Ly lại càng không cần. Chúng ta là quân nhân, hơn nữa còn là quân nhân bí mật, trừ phi cô ấy rời khỏi Long Tức, còn không thì cũng không thể nào kết hôn với anh được"
"Nói như vậy, ta cũng thiếu nợ một người". Tần Lạc nói. Cô thua thiệt Lệ Khuynh Thành, thua thiệt Vương Cửu Cừu, cũng thua thiệt Tô Tử, lúc trước hắn tìm mọi cách cự tuyệt Vương Cửu Cửu, một lần lại một lần đẩy cô ra vì biết mình không cho cô được gì.
Hiện tại, cô lại phải thua thiệt Ly sao?
"Thua thiệt?" Quân Sư cười lạnh.
Sờ tay vào ngực, cô lấy ra hộp thuốc lá mà Tần Lạc thấy thiệt nhiều kia rồi nhẹ nhàng vuốt ve nói: "Nếu như thích nhau thì tất cả lý do đều chẳng qua là cái cớ thôi". Quân Sư nói: "Đây là lời khuyên đối vói các ngươi. Hơn nữa, ta thấy Ly rất thích cậu, tính cách của nó rất kiêu ngạo, bình thường rất ít nói chuyện với nam nhân, một lời không hợp là muốn động thủ. Cậu là ngoại lệ".
Cô dùng ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn chằm chằm vào Tần Lạc nói: "Đặc biệt sau lần này đi Thái Sơn chấp hành nhiệm vụ này trở về, tình cảm của nó đối với cậu càng trở nên không thể khống chế được, nhiều lần nó ngồi ở ngẩn người một chổ, tôi có nói chuyện gì cũng không nghe thấy. Cậu có biết chuyện này xảy ra đối với một người tùy thời đều phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ có ảnh hưởng như thế nào không ?"
"Cô ấy phải đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ sao?" Tần Lạc kinh hãi hỏi.
"Tạm thời không biết" Quân Sư nói: " Nhưng không có khả năng một mực không biết. Hơn nữa, rất nhanh sẽ có nhiệm vụ giao cho cô ấy. Với tâm trạng như vậy, sao tôi có thể yên tâm để cho nó đi ra ngoài đây?"
"Tôi phải nói chuyện với cô ấy đã". Tần Lạc lo lắng nói: "Cô cũng giúp ta ngăn cản một hồi. Đoạn thời gian này cũng không nên đê cho cô ấy ra ngoài chấp hành nhiệm vụ".
Tần Lạc biết rõ tại sao tình cảm của Ly lại không kiểm soát được, bởi vì lúc leo lên Vũ Hóa Phong hắn đã cứu cô một mạng.
Kỳ thật chuyện cứu mạng vào lúc đó thật sự là bình thường. Cô vì hắn đã bỏ ra bao nhiêu công sức, lại cứu mình bao nhiêu lần? Chuyến đi Mỹ, chốn đầm rồng hang hổ này cô đều cùng mình tới tới lui lui hai lần, thế nhưng mà mình cứu cô lần thứ nhất lại làm cho cô nàng biến thành như vậy.
Xem ra, nguyên cớ không chỉ có lần đi Vũ Hóa Phong này mà còn có tình cảm bình thường tích lũy lại lúc này cộng hưởng bộc phát ra. Vô luận như thế nào, Ly cùng chỉ là một cô gái hai mươi mấy tuổi mà thôi.
Bây giờ cô đang ở lứa tuổi hưởng thụ tình yêu. Bản thân mình lại là người quang minh cao ngạo công chính như vậy, cô có mê luyến mình cũng là chuyện đương nhiên, làm sao bây giờ?
Quân Sư thấy Tần Lạc quan tâm Ly như vậy thì trong lòng cũng âm thầm cao hứng. Nói thật, Tần Lạc xác thực là một nam nhân tốt. Thiện lương chính trực, có trách nhiệm. Một nam nhân có đủ ba tính cách này đối với bất kỳ nữ nhân nào đều rất hấp dẫn thế nhưng hắn đối với Ly lại không tương xứng lắm.
Ly tốt nhất là có thể tìm được một nam nhân thành thật ổn trọng, có thể chiếu cố cho cô, cho cô một gia đình bình yên, một người toàn tâm toàn ý yêu lấy cô, hiển nhiên Tần Lạc làm không được chuyện này.
Tuy nhiên tình yêu là thứ không sao hiểu thấu được. Nó bất tri bất giác tới rồi đuổi cũng không đi được.
Nhớ lại cảnh Ly một mình ngồi ngẩn người, bộ dáng đáng thương thì trong lòng Quân Sư lại đau đớn một hồi.
Ly không chỉ là muội muội của cô mà thậm chí còn được cô coi như con gái.
Cô hi vọng nữ nhi của mình tìm được người tốt, càng hy vọng tìm được hạnh phúc, nếu cô cho rằng Tần Lạc có thể đem hạnh phúc đến cho Ly thì cô muốn giúp bọn hắn thúc đẩy việc này.
"Yên tâm đi. Tôi biết phải làm sao". Quân Sư nói "Bất quá chuyện này nên mau chóng giải quyết đi. Không thể một mực kéo dài như vậy, Ly dù sao cũng là thành viên chính thức của Long Tức. Tôi yêu thương cô bé nhưng cũng không có nghĩa là tôi có thể một mực bao dung cả đời. Cái này đối với những người khác là không công bình".
"Tôi rõ rồi". Tần Lạc gật đầu nói: "Nhưng tôi cùng phải nói chuện với sư phụ một chút đã".
"Đây là chuyện cần phải làm đấy". Quân Sư nói. Cô chỉ muốn đem chuyện giữa bọn họ khai mở, làm một chuyện như xe chỉ luồn kim thôi.
Bằng không thì, với tính cách của cô cả đời này đều khó có khả năng chủ động thổ lộ với Tần Lạc mà Tần Lạc, người này vừa lớn gan lại giảo hoạt, giả ngu mại manh, không đủ quyết đoán, nếu như không có ai thúc hắn một cái thì chỉ sợ chuyện này cứ một mực phải treo đấy.
Ly không nhỏ rồi. Trước kia là nữ hài nhi còn hiện tại đã là nữ nhân rồi, bất quá, quyền quyết định chuyện này vẫn còn trong tay Long Vương. Nếu như ông ta không đồng ý thì chỉ sợ chuyện này sẽ không thể đùa được.
-----------
Thuốc bột bôi lên vết thương của Quân Sư đã cứng lại, chỉ cần không vận động mạnh thì không có bất kỳ vấn đề gì. Ly đi thăm Long Vương vẫn chưa về. Tần Lạc cùng Quân Sư hàn huyên một hồi xong thì liền đứng dậy cáo từ.
Tần Lạc đang chuẩn bị bước vào cửa nội viện thì một thanh âm sau lưng hô lên: "Tần Lạc". Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|