Ngâm nước ba nghìn chỉ lấy một bầu. Đó chính là câu nói khái quát về mỹ nam tử Phó Phong Tuyết.
"Khi đó Phó Phong Tuyết cực kỳ có duyên với phụ nữ. Cho dù là đi tới đâu cũng tiền hô hậu ủng. Nơi nào có mặt Phó Phong Tuyết, buổi tối hôm đó sẽ ngập tràn phụ nữ tới vì Phó Phong Tuyết. Những người đàn ông khác tới vì những người phụ nữ đó chính vì vậy ở Yến Kinh, Phó Phong Tuyết là một người vừa được yêu vừa đáng hận".
Dường như nhớ ra điều gì đó. sắc mặt Long Vương đột nhiên ngập tràn khí thế bá đạo. Ông nói: "Mặc dù là như vậy nhưng vì ba huynh đệ chúng ta đều là những người nổi tiếng ở Yến Kinh nên không ai dám chọc vào bọn ta"
Tần Lạc không biết nói gì lúc này.
Câu nói này nghe giống như ba tên tên lưu manh tranh đoạt phụ nữ, địa bàn với người ta. Vì ba tên lưu manh này là anh em thân thiết của nhau nên những tên lưu manh khác không dám đối đầu.
Một nhân vật đáng kiêu ngạo cỡ nào cũng có một tuổi thanh xuân cực khủng.
"Sau đó Tề Tiểu Nghệ xuất hiện" Long Vương nói.
"Tề Tiểu Nghệ?" Tần Lạc thầm chấn động mạnh, hắn thoáng run người hỏi: "Chính là người phụ nữ khiến Phó lão nhớ mãi không quên đó sao?"
"Đúng là cô ấy" Long Vương nói. "Cô ấy đã tác thành cho Phó Phong Tuyết nhưng cũng chính cô ấy đã hủy hoại Phó Phong Tuyết".
"Cô ấy rất đẹp, phải không?" Ly hỏi.
Cho dù là người phụ nữ nào đi nữa thì hình như bọn họ đều chú ý tới vấn đề này.
Long Vương suy nghĩ một lát rồi nói: "Rất thú vị. Nói đúng một chút là cô ấy không xinh đẹp".
"Cô ấy chính là người như thế" Long Vương nói: "Ban đầu nhìn cô ấy không rực rỡ nhưng càng sống lâu cùng cô ấy mới càng có cảm giác thoải mái. Phó Phong Tuyết từ chối rất nhiều mỹ nữ ở Yến Kinh nhưng lại cực kỳ quan tâm tới Tề Tiểu Nghệ". Nguồn truyện:
/1521
|